Truyện Les – Doc Truyen | smartwoodtoys.ru //smartwoodtoys.ru Doc Truyen Sex Online Thu, 07 Jan 2021 15:04:41 +0000 vi hourly 1 /> //smartwoodtoys.ru/pornhouse/wp-content/uploads/2015/10/14-1-55x55.png Truyện Les – Doc Truyen | smartwoodtoys.ru //smartwoodtoys.ru 32 32 Chuyến xe Buýt Định Mệnh – Truyện Sex Les Hay | smartwoodtoys.ru //smartwoodtoys.ru/pornhouse/chuyen-xe-buyt-dinh-menh-truyen-sex-les-hay/ //smartwoodtoys.ru/pornhouse/chuyen-xe-buyt-dinh-menh-truyen-sex-les-hay/#respond Thu, 07 Jan 2021 15:04:41 +0000 /> A, Lisa nhìn ngắm cảnh người qua lại với đôi mắt mệt mỏi. Nàng đã quá chán nản và chút gì uể oải. Xe buýt vừa rời Stuckey, nàng đã ăn no, hầu như hết chán, và một ít snack trong ví.. ở miền trung Indiana, đó là thứ ngon nhất mà nàng có thể có trên tuyến xe buýt về nông thôn này. Thật là một cách kết thúc 4 năm học đại học thảm hại, không ôtô, không tương lai. Mọi thứ đã ở phía sau nàng, điều duy nhất hướng về nàng là một lời ước mờ mờ được sống trong ánh nắng và nước. California không thật sự là điểm đến, nó là một giấc mơ. Trong suốt mùa đông khắc nghiệt ở Michigan, California dường như là nơi duy nhất có thể ở được trên trái đất này.

“Đi xa không?” Một giọng hỏi từ phía ghế tối . Lisa chớp mắt và ngáp, rồi nhìn vào bóng tối. Người phụ nữ bật bóng đèn phía trên đầu. Một cô gái tóc vàng duyên dáng hiện ra với vầng hào quang màu vàng xung quanh. Lisa nháy mắt để nhìn rõ hơn và cười.

“Tôi không đi đâu cả, tôi đoán thế. Tôi có bằng về quản lý khách sạn và không có khách sạn nào cần quản lý. Còn chị?”
“Hải quân. Tôi đăng kí về nhà ở San Diego, người tân binh tôi nói chuyện cũng nói có thể tôi sẽ ở miền đông vĩnh viễn”
“Có thể tôi đã nên làm gì đó thay vì chờ đợi tiền học phí của cha tôi. Tôi ghét tuyết, bùn và nước đông lạnh hơn tất cả.”
“Tôi nghĩ cô đúng đó. Không có gì trong tuyết cả. Chúng đều nằm trên những bờ biển ấm áp.”
“Chà tôi sẽ cho các khách sạn cơ hội để bắt lấy con người hoàn hảo này, và nếu không, tôi sẽ nghĩ đến Hải Quân”
“ồ, đúng đó” người phụ nữ nói một cách mỉa mai,” California chưa bao giờ có người hoàn hảo cả”
“vâng, tôi hiểu ý chị,” Lisa nói với cái ngáp thứ hai.
“Tại sao cô không ngồi lại đây để chúng ta có thể nói chuyện, và không lo lắng về một vài tên bẩn thỉu sờ soạng một trong chúng ta.”
“Nghe hay đó nhưng tôi sẽ ngủ sớm. Tôi dự tiệc suốt đêm qua”
“Tuyệt! Tôi sẽ chăm lo thân thể hoàn hảo của cô.” Người phụ nữ nói với nụ cười ngọt ngào.

“Chị thật dễ thương, tên chị là gì?” Lisa hỏi, lấy một miếng xúc xích trong lòng bàn tay.”
“Tôi là Sally,” cô gái tóc vàng dễ thương đưa tay ra và Lisa nắm lấy.
“Tôi là Lisa,” Lisa nói rồi nhau miếng xúc xích khi nàng nhìn chăm chăm vào cửa sổ. “ Tạm biệt Michigan,” Lisa nói, có chút buồn.
“Cô sẽ nhớ nó chứ?” Sally hỏi
“Chắc chắn. nhưng giờ cha tôi đã mất, không còn gì giữ tôi lại đây. Tôi sẽ nhớ những con sông, cây cầu nơi này.”
“Được rồi, cô đi ngủ đi, tôi đọc sách một chút. ánh sáng không làm phiền cô chứ?”

“Tôi không phiền đâu,” Lisa ngáp và bịt chỗ ngồi lại, Sally cũng làm thế rồi mở sách ra. Đó dĩ nhiên là một cuốn sách lãng mạn, đó là tất cả những gì nàng đọc gần đây. Có thể vì nàng không có sự lãng mạn trong cuộc đời mình. Nàng với lên điều chỉnh ánh sáng rồi liếc qua Lisa để chắc chắn ánh sáng không làm ảnh hưởng đến cô. Và nàng ngạc nhiên khi Lisa đã ngủ thiếp đi. Cô nàng hẳn đã dự tiếc rất khuya. Khi nàng ngắm nhìn cô gái tóc đen dễ thương với làn da trắng ngà, nàng nhận ra sự bật nhẹ nơi ngực Lisa mỗi lần xe buýt gặp va đụng. Nó thực sự rất khiêu gợi khi ngắm nhìn áo của một phụ nữ đang ngủ. Nàng chưa làm thế bao giờ. Nàng liếc nhìn vào gương đầu xe buýt, nhưng người lái xe đang chăm chú nói chuyện với một ông già về hàng trăm chuyện tầm phào.

Sally buộc ghé sau lại một chút để người lái xe không nhìn thấy nàng, và nàng có một góc nhìn rõ hơn đôi bầu vú của Lisa. Chúng trông mượt mà, mềm và ấm. Sally ước nàng đủ can đảm để chạm vào chúng, chúng quá hấp dẫn.

Nàng vừa nói gì? Nàng không phải là nữ đồng tính, vậy sao lại có thôi thúc bất ngờ được chạm vào một người phụ nữ khác? Có thể là do cuốn sách, hay sự cô đơn? Tại sao người phụ nữ sinh đẹp đó lại gặp cảnh cô đơn thế? Đàn ông đều quá hèn nhát để hỏi một phụ nữ liệu cô ấy có xinh không? Đúng, tệ thật, họ đúng thế.

Đôi bầu vú của Lisa trông vẫn rất hấp dẫn. Chúng như cầu xin được chạm vào. Với những ngón tay run rẩy, Sally tiến dần tới và lướt qua cánh tay trần của Lisa chờ phản ứng. Không có gì, Lisa hoàn toàn ngủ say. Với cái liếc nhanh về phía đầu xe buýt, Sally tắt đèn của mình. Nàng nằm hoàn toàn trong bóng tối, và chạm vào bộ ngực no tròn của Lisa với mu bàn tay. Chúng quá mềm và ấm. Sức nóng không thể tin được. Nàng chờ tiếng la, nhưng không gì cả. Quả quyết hơn, Sally rón rén tiến tới và đặt đầu ngón tay nàng lên đầu vú tuyệt trần của Lisa. Nàng trượt nhẹ tay xuống thấp, rồi lần vào bên trong tìm kiếm núm vú. Nó thật nóng và cứng.
“Chị làm mất gì sao?” Lisa hỏi với giọng hài hước
“ừ, chìa khoá của tôi”
“Không sao, tìm lại đi”

“Cô có cặp vú không thể tin được, và tôi vừa tìm hiểu chúng vì một số lí do. Tôi chưa bao giờ làm thế trước kia”
“Vậy nó thế nào?” Lisa hỏi một cách mềm mỏng
“Lúc đó nó thật tuyệt vời. Giờ tôi ước tôi có thể chết và tan vào cái khe nào đó trên sàn nhà”
“Sẽ thật là lãng phí thời gian của một cô gái tóc vàng hoàn hảo. Sao chúng ta không thử cùng nhau, hay Hải Quân có luật chống lại điều đó?”
“ồ, vâng, thực ra là vậy, nhưng tôi chưa vào Hải Quân. Tôi thực sự không nghĩ có ai đó chú ý đến cái luật đó.”
“Tốt, đó là một điều luật ngớ ngẩn. Tôi là người lưỡng tính, còn chị?”
“Tôi không biết.” Sally nói một cách lo lắng/.
“Vậy đây là thời điểm thích hợp để tìm hiểu đó.”
“Vâng, tôi đoán thế,”Sally nói với tiếng cười nhỏ
“Vậy đặt tay chị lại đi,” Lisa nói, vẫn ẩn trong bóng tối.
“ồ vâng,” Sally nói một cách lo sợ. Nàng rụt rè đặt tay vào trong áo sơ mi của Lisa, nhưng nó không như lúc trước.
“ Chị không cảm nhận được như trước,” Lisa quan sát
“Tôi cảm thấy thật ngốc. Trước đây nó thật thú vị.”
“Đây,” Lisa nói và trượt tay nàng vào trong áo Sally, Sally thở hổn hển và suýt nữa la lên.
“Cô làm gì thế?” Sally hổn hển
“Như cô đã làm. Tôi có thể hôn chị được không?”
“Uh” Sally nói. Trước khi nàng kịp trả lời, một đôi môi ấm áp đã ra khỏi bóng tối và chạm vào môi nàng. Nàng thở hổn hển, mắt nàng mở to ra rồi lại đóng chặt lại. Nàng đón nhận nụ hôn. Sau vài phút thở hổn hển và dò dẫm, đôi môi của Sally cháy bỏng. Núm vú nàng cứng lại dưới bàn tay của Lisa. Sally ngồi yên nhìn chằm chằm vào ánh sáng nhẹ bên trên người lái xe, cứng lại và bối rối. Bàn tay Lisa đang đốt cháy ngực nàng, làm nàng không thở được, nhưng bộ ngực nàng đang nằm ngay nơi bất cứ ai cũng nhìn được nếu có ánh sáng.
Sally nhận ra sự dịch chuyển bên cạnh nàng và cảm thấy áo nàng đang được cởi ra. Trong một giây, Lisa cúi xuống và bắt đầu bú lấy núm vú trái của Sally. Sally hoàn toàn đỏ tấy, nhưng cũng lo sợ. Họ sẽ làm gì nếu có một hành khách quay lại dùng phòng tắm, hay tệ hơn họ đến bến dừng? Mỗi lúc họ dừng, ánh sáng được bật lên khi hành khách lên xuống xe. Lisa dường như không quan tâm, nàng chỉ muốn tình dục. Sally giờ ước gì nàng đừng quá ngu ngốc đẻ bắt đầu điều gì đó với người phụ nữ lạ này. Hơn cả, nàng không biết gì về Lisa/
“Tôi nóng quá,” Sally than phiền
“Cởi quần lót của chị ra” Lisa nói từ trong tối
“Có người có thể thấy,” Sally nhìn vào gương phản chiếu của người lái xe lần nữa
“Thì sao?”
“ừ…?”
“Chị có biết ai ở đây không?
“Không, dĩ nhiên không”
“Vậy thì có vấn đề gì? CHị sẽ không bao giờ gặp lại họ, và họ không biết chị. Tại sao lại có vấn đề chứ”
“Nó có gì đó không đúng,” Sally than phiền,” Tôi sợ,” nàng cuối cùng thú nhận.
“Đúng, dĩ nhiên là thế, nhưng nó càng làm thích thú hơn phải không? Chị sẽ nhớ đêm nay suốt đời như một điều thích thú nhất mà chị từng làm”
“Ôi tệ thật,” Sally thở hônẻ hển với nỗi lo sợ. Nàng nắm lấy vạt quần rồi kéo xuống đầu gối. Lisa nắm lấy quần lót và kéo thẳng xuống sàn để lại trên một chân
“Cô làm gì thế?” Sally có thể nhận ra sàn xe buýt bẩn như thế nào?”
“Bú liếm, Lisa nói khi nàng dang rộng hai chân Sally và trượt lên giữa hai háng nàng.
“ôi chúa ơi,” Sally thở hổnhển. Nàng nhận ra chuyển động trong bóng tối.
“Tôi không tin được điều này lại xảy ra” Nàng hổn hển khi nhận ra hơi thở của Lisa trên đôi chân trần đang run rẩy của nàng. Nụ hôn đầu tiên lên đùi non làm lửa bùng lên khắp chân nàng lan sâu vào trong âm hộ nàng, Cái tiếp theo xa hơn nữa, chân và mắt nàng mở rộng chờ đợi. Cái tiếp theo ngay sát âm đạo, ngay khe nhạy cảm nơi háng nàng, nơi nó tiếp xúc với xương chậu. Nàng hổn hển thành tiếng và Lisa suỵt trong bóng tối. Sally rê rỉ và nhìn lên người tài xế. Mắt ông ta đang tìm gì nơi bóng tối của họ. Điều gì nếu ông ta bật đèn lên?
Sally thả lỏng phàn sau và dựa càng xa càng tốt. Nó giúp cho Lisa dễ dàng hơn, và giúp nàng không bị nhìn thấy.

Bộ phận sinh dục của Sally như đang nằm trên lửa. Lisa đang bú khu vực nahỵ cảm ngay cạnh âm đạo nàng gần 1 phút. Sally chờ đợi trong lo sợ, ước gì Lisa sẽ lao thẳng vào trong. Cuối cùng nàng nhận ra đầu ngón tay Lisa dưới đáy quấn lót của nàng. Lisa kéo chúng ra và giữ chúng sang một bên. Không lưỡng lự thêm, Lisa trao cho âm đạo Sally một nụ hôn cả bú liếm. Sally hổn hển, nàng dang chân rộng ra. Lisa nắm lấy chân trái của nàng và nâng lên cho đến khi gót chân nàng được đặt lên ghế Lisa. Tư thế này làm chân nàng mở rộng, gần như rộng nhất.

Lisa lui xuống bắt đầu những cú chạm thực sự. Với cái miệng bú liếm và cái lưỡi dò tìm, nàng kháp phá phần sâu thẳm nơi âm đạo của Sally, đầu tiên bên trong âm hộ, rồi đến liếm lên khe thịt bên trong những cái chạm nhẹ nhanh. Sally bật lên mỗi lần lưỡi của Lisa trượt qua hai mép thịt của nàng. Đó là cảm giác sửng sốt nhất mà nàng từng có. Tại sao đàn ông không học bú liếm âm đạo kiểu đó?
Lisa trượt ngón tay cái vào trong âm đạo Sally rồi tập trung lên khu vực đỉnh cái mu nhỉ. Nàng lướt nhẹ lưỡi qua những mép thịt ẩm ướt nhanh như mèo uống sữa. Âm hộ Sally hoàn toàn tấy đỏ. Bụng và mông nàng như đang trên lửa. Nàng tiến xuống và một tay giữ mặt Lisa nơi háng mình ,tay kia vặn nhẹ núm vú. Cảm giác thật tuyệt. Thật khiêu gợi, trong bóng tối của xe buýt công cộng.

Điều duy nhất có thẻ phá huỷ nó là….Mắt Sally chợt mở khi nàng nghe tiếng bước chân đi xuống băng ghế trung tâm. Âm thanh liếm láp đẫm nước vang lên trong các hàng ghế, và mùi âm hộ của Sally thật đậm. Mắt mở to lo lắng, Sally cố đẩy đầu Lisa ra, nhưng Lisa không từ bỏ
“Ôi, tôi xin cô” Một giọng đàn ông già nói từ bóng đêm”
“ô, xem ông làm cái quái gì thế,” Lisa than phiền” Đó, đi đi,” Liss xuỵt
“Xin lỗi” giọng nói có vẻ ngượng ngùng. Tiếng bước chân vang lên khi cửa nhà tắm mở cuối hành lang xe buýt. Một tia sáng mờ lọt ra nhưng không đến tới họ. Nó đủ sáng để Sally thấy chân của Lisa đang nằm giữa lối đi, và nàng đang xoa xoa chân với vẻ giận dự trên mặt
“Tên khỉ gió giẫm vào chân tôi,” Lisa than phiền khi bóng tối trở lại
“Tôi cố nhắc cô là có người đến” Sally nói giọng cảm thông
“Vâng, tôi biết nhưng tôi đang có quá nhiều điều vui,” Sally có thẻ nghe thấy giọng hài hước của Lisa. Âm hộ Sally đang lạnh dần. Bất ngờ, ánh điện mờ quay trở lại và người đàn ông già quay lại hàng ghế trước xe buýt. Lisa nâng chân ra khỏi đường khi tiếng bước chân đến gần. Sally cảm thấy một bàn tay lạnh trên đầu gối nàng. Bàn tay văng ra xa như thể bị đốt.
“Xin lỗi” Lại giong nói đó, rõ ràng rất hối hận
“Đi khỏi đây đi,” Lisa nói. Tiếng bước chân vội quay trở lại hàng ghế đầu.
“Cô có nghĩ ông ta sẽ nói không?” Sally nói giọng lo lắng.
“Không đâu, lão ngồi đó tưởng tượng một giờ, nên quay vào nhà tắm đẻ giải toả mà”

Cái miệng ấm áp của Lisa trên âm hộ Sally thật như trên thiên đàng. Nàng thở nhẹ và nâng niu đầu của Lisa trong khi cô gái đẹp đang bú liếm cặp môi dưới đang lạnh dần đi của nàng. Rồi cái lưỡi bùng nổ với hàng loạt hành động, lượn khắp nơi bên trong cái hang sâu thẳm ẩm ướt của Sally. Sally thở cùng tiếng gào nhẹ đầy khoái cảm, vượt xa sự chăm sóc mà người ngoài có thể nghĩ đến. Điều duiy nhất trong thế giới của nàng giờ đây là cái miệng dễ thương của Lisa và ngón tay cái đã lại chụi vào trong âm hộ nàng. Ngón tay Lisa đâm liên tục ra vào trong khi lưỡi nàng rung rung khe thịt của Sally. Sally kép Lisa ép chặt mặt vào âm đạo nàng và dướn cái khe tình ẩm ướt vào miệng Lisa. Nàng có thể cảm nhận được sức nóng khắp thân thẻ.

Giải thoát đầu Lisa, Sally nắm lấy cả hai bầu vú của nàng rồi vân vê núm vú trong ngón tay mình trong khi ôm gọn bầu ngực nàng trong tay. Lửa từ ngực nàng bắn thẳng xuống bụng hoà vào trong cơ quan sinh dục của nàng. Ngay lập tức nàng cảm thấy cơn cực khoái đã bắt đầu hình thành. Sally mở mắt và nhìn ánh sáng lung linh trong xe buýt. Trong sự tuyệt vọng, nàng nhìn ra ngoài cửa sổ và thấy ánh sáng từ một thị trấn. Chúng sẽ ngừng sớm và điện sẽ được tắt. Nàng phải…Cơn cực khoái của nàg bất chợt bùng nổ. Sally kẹp chăt chân mình quanh khuôn mặt xinh của Lisa và kéo mạnh đầu nàng ép thẳng vảo âm hộ đang đập rộn lên của mình. Mỗi lần có làn sóng khoải cảm, nàng lại chà thẳng phần thịt ẩm ướt của mình vào miệng Lisa. Lisa bú và đánh lưỡi không ngừng. ánh sáng lướt qua làm cho Sally nhìn được Lisa đang chịu đựng cơn cực khoái cuối cùng của mình. Nó đẹp tuyệt. Lisa trông thật ngọt ngào, thậm chí với khuôn mặt bị phủ đâỳ dâm thỉu đang khuất gần nửa sau cái mù ấm và cặp đùi mềm mại của nàng.

“Ôi đúng”, Sally thở dài khi cơn cực khoái dần dạ xuống. Lisa tiếp tục cọ sát với âm hộ Sally, nàng cố gắng hút hết tất cả nước dâm từ khe suốt thịt ẩm ướt của nàng để không làm quần áo nàng bẩn. Cuối cùng. Lisa ngồi dậy và hôn lên đàu gối Sally.

“Tôi cần đi rửa ráy chút,” Lisa nói và mỉm cười. Nàng nhìn qua cửa sổ và cười lớn, “Thời gian hoàn hảo,” nàng nói và vội vã đi. Sally nhanh chóng lấy đồ mặc vào và ngồi dậy. Người lái xe vẫn nhìn đường, vì vậy ông ta hẳn không biết chuyện gì vừa diễn ra. Vẫn còn mùi âm hộ rất đậm trong không khí, nhưng hơn hết không có dấu hiệu gì của sự việc tuyệt vời vừa xảy ra ít phút trước đây. Đèn bật sáng khi Sally chải lại tóc. Nàng sửa lại trang phục và nhìn lên mỉm cười khi nhìn thấy dáng hính bên cạnh nàng. Với mọt tiếng thở dài, một người thanh niên khoảng 19, 29 không được mời tự ngồi xuống ghế mặc dù còn tới 30 ghế trống xung quanh.
“Hình như cô cần người đi cùng,” Hắn nói vớinụ cười tự tin
“Không, tôi không cần,” Saly nói vẻ khinh bỉ
Gã thanh niên cứng lại, rồi nhìn xuống háng của Sally với nụ cười.” Tôinghĩ cô cần đó” Gã nói với cái nhìn đầy ý nghĩa.
“Cút ra khỏi ghế của tao ” Lisa nói chà mộtmớ tóc. Nàng lôi gã thanh niên ra khỏi ghế và xô mạnh hắn.
“Cái quái gì thế”
“Mày sẽ dính đạn vào mặt với khẩu 38 của tao,” Lisa nói với giọng thấp hơn.”Giờ biến khỏi đây. chúng tao không cần ai nữa”
“Đồ khốn” Gã cằn nhằn và quay về ghế trước
“Tôi phải đi đây.” Lisa nói vội khi nàng thu dọn đồ từ khoang đối diện
“Nhưng chúng ta chưa xong mà,” Sally nói vẻ thất vọng
“Tôi phải đi khỏi đây, tôi có nhiều bạn đang chờ”
“Có thể tôi cũng…”
“Chị KHÔNG muốn đi với tôi,” Lisa nói và cười” Những người đó to lớn và bẩn thỉu, họ đạp xe và làm tình liên tục với bất cứ ai. CHị đi đi và sống thật vui. Tôi sẽ ra sau và sẽ nhớ vè chị”
“Đây là tên tôi” Sally nói khi nàng viết nghệch ngoạc lên một phong thư và đưa cho Lisa
“Tuyệt, cảm ơn chị”Lisa nói và nhét vào túi quần Jean. Lisa lướt nhẹ trên đầu gối bản và lôi túi ra khỏi ghế. Với một nụ cười và cái vẫy tay, nàng vội vã đi tới trước xe buýt và nhảy xuống. Người lái xe chờ nàng xuống rồi đưa hành lý. Lisa đưa đồ lênmột chiếc xe ngựa khi xe buýt trở vào bóng tối.

Sally quay lại thật lâu nhìn Lisa.

Sally không gặp lại Lisa lần nào nữa. Nhưng nàng nhớ mãi về cái đêm đó, như Lisa đã từng đoán.Một tối, khi nàng đang ngồi trong phòng ăn trên con tàu mới nhất của nàng, nhâm nhi ly cà phê thì có một sĩ quan đồng nghiệp ngồi ghế ngang nàng. Sally nhìn lên với đôi mắt thâm quầng mệt mỏi, rồi đứng thẳng và thở hổn hển khi nàng nhìn thấy mái tóc đen và làn da trắng ngà mịn màng. Đôi mắt đen soi vào nàng và Sally nhanh chóng nhận ra nàng đã nhầm. Người phụ nữ đó không phải là Lisa.

“ồ, cứ ngờ ngợ,” Sally nói khẽ. “Tôi nghĩ chị là một người bạn cũ. Hai người giống nhau quá”
“Hẳn cô ấy phải là bạn rất tốt,” người phụ nữ cười khúc khích và chỉ vào ngực Sally. Sally nhìn xuống ngượng ngùng rồi cười ngượng ngùng, đặt một bàn tay lên trước ngực. Núm vú nàng đã cứng lên.
“Cô ấy là bạn rất tốt,” Sally thở dài mơ màng
“Tôi cũng có một vài người bạn như thế,” Cô gái nói nhưng tôi không phiền có thêm một người bạn nữa. Tôi chưa bao giờ có ảnh hưởng với phụ nữ.”

Đó là mối tình đồng giới thứ hai của Sally nhưng nó không phải là lần cuối. Với khuôn mặt xinh đẹp và mái tóc vàng, nàng luôn hấp dẫn hầu hết đàn ông và cả một vài phụ nữ. Nàng có một cuộc sống tốt cho mình.

Hết

]]>
//smartwoodtoys.ru/pornhouse/chuyen-xe-buyt-dinh-menh-truyen-sex-les-hay/feed/ 0
Bị Kịch Của 2 Cô Nàng Les – Truyện Sex Hay 2020 | smartwoodtoys.ru //smartwoodtoys.ru/pornhouse/bi%cc%a3-ki%cc%a3ch-cu%cc%89a-2-co-nang-les-truye%cc%a3n-sex-hay-2020/ //smartwoodtoys.ru/pornhouse/bi%cc%a3-ki%cc%a3ch-cu%cc%89a-2-co-nang-les-truye%cc%a3n-sex-hay-2020/#respond Tue, 10 Dec 2019 22:52:00 +0000 /> Phần 1

=====================================

Chuyện đó xảy ra lần đầu tiên năm tôi 17 tuổi, với 1 cô bạn cùng lớp, tên là Nga. Sẽ chẳng có gì đáng nói, nếu như tôi là một đứa con trai, nhưng đằng này, cả tôi và Nga đều là con gái, và có thể nói là xinh đẹp. Hôm ấy, Nga rủ tôi sang nhà chơi. Trời sâm sẩm tối, và ba mẹ Nga đã đi Sài gòn hết. Nga rủ tôi vào buồng ngủ của ba mẹ để xem video. Buồng của Nga không có đầu VCD lẫn DVD, Nga chỉ lén xem những khi ba mẹ đi vắng. Chúng tôi thường chia sẻ với nhau những hiểu biết và tò mò về chuyện quan hệ giới tính. Khi đứa này có phim, xem xong thường truyền cho đứa kia xem và ngược lại. Trước đến giờ tôi vẫn xem một mình, và đây là lần đầu tiên tôi xem chung với người khác. Tuy Nga là một đứa con gái, và lại thân thiết, nhưng tôi cũng hơi ngường ngượng. Màn hình bắt đầu khởi sự chiếu phim. Hai đứa chúng tôi nằm trên giường. Nga ôm cái chăn nằm còng queo dưới chân tôi, còn tôi thì ngồi tựa lưng vào tường. Cơ thể tôi nóng dần lên theo những pha chiếu trên phim. Tôi muốn tự vuốt ve những chỗ nhạy cảm cơ thể mình, nhưng ngại sự có mặt của Nga nên không dám. Bỗng Nga lên tiếng:
– Làm như thế kia sướng lắm đó Thu à

Trên màn hình đang chiếu cảnh một đôi nam nữ lõa thể, nữ nhân ngồi dựa lưng vào ghế, hai chân dang rộng. Dưới hạ bộ của cô ta là một cái đầu nam nhân nhấp nhô. Hai tay của nữ nhân tự mân mê bầu ngực căng tròn của mình. Nga thuyết minh:
– Thằng đó đang bú lồn con nhỏ Thu ạ, được bú sướng ghê cơ !
Tôi chọc Nga:
– Nga được bú chưa mà biết sướng?

Trong thâm tâm tôi nghĩ là Nga cũng chỉ tưởng tượng giống tôi thôi, ai dè nó nói:
– Sướng lắm đó, Nga được bú vài lần rồi, Thu có muốn thử không, Nga bú Thu cho biết.
Nga và tôi cười rinh rích. Tôi cứ nghĩ Nga đùa, ai dè, nó bỏ cái chăn ra:
– Thu cởi quần ra đi, Nga bú cho mà xem.

Vừa nói, Nga vừa tự cởi áo mình. Tôi ngồi im nhìn Nga thoát y ngay trước mặt tôi. Nga có một cơ thể thật đẹp. Hai bầu ngực căng tròn, núm vú đỏ hồng. Phần dưới hạ thể là một khoảng lông đen mướt, kéo dài từ thắt lưng xuống và chui vào giữa hai chân mất hút. Cởi quần áo xong, Nga nhìn tôi ngạc nhiên:
– Ủa, sao Thu không tự cởi đồ đi, chẳng lẽ bắt Nga phải cởi dùm sao?

Tôi nghĩ đến chuyện trần truồng âu yếm vuốt ve với Nga, không khỏi thấy thích thú nhưng mà, cứ như thế nào ấy, nên ngồi im, giả vờ chăm chú nhìn lên màn hình. Tôi sợ bị biến thành một kẻ PD. Trong khi đó, Nga đến ngồi bên cạnh tôi, nó nhìn tôi cười tinh nghịch:
– Nga biết Thu sợ cái gì rồi, cứ yên tâm đi.

Rồi tẹo Nga kể cho Tôi đỏ mặt, cúi đầu xuống, tay đưa lên mân mê cúc áo ngực, chợt thấy bàn tay mềm mại của Nga đặt lên vai, rồi cả nửa thân người Nga phủ lên người tôi. Nga nâng đầu tôi ngửa ra sau, ghé sát mặt vào mặt tôi, và nhìn sâu vào mắt. Đây là ánh mắt của người con trai khi muốn hôn người con gái. Tò mò muốn biết cảm giác về nụ hôn, tôi nhắm mắt lại, chờ đợi. Một cảm giác mới lạ bỗng chạy dọc cơ thể tôi khi Nga đặt đôi môi lên môi tôi. Nụ hôn đầu đời của tôi lại là trao cho một người con gái. Cảm giác thật tuyệt vời. Đôi môi Nga thơm phức, mềm như bún, thảo nào con trai thích hôn môi con gái. Môi Nga chợt tách hai môi tôi ra, một vật mềm mại chạm vào miệng tôi: lưỡi của Nga.

Tôi xem phim nhiều, thấy cảnh nam nữ hôn nhau cũng nhiều, nhưng không thể ngờ được rằng được hôn nhau với một người con gái, cảm giác lại tuyệt vời như vậy. Không thể nào tả hết được cảm giác của tôi lúc ấy, và tôi bắt đầu qua người Nga, ôm chặt. Tôi mút lưỡi của Nga, và lưỡi của tôi cũng bắt đầu thò sang miệng Nga, khua khoắng. Chúng tôi hôn nhau rất lâu. Một lát sau, thì tôi nhận ra đang bị Nga đè ngửa ra giường. Nga nằm phủ lên người tôi, hay cùi tay chống xuống giường, nắm lấy hai vai tôi, còn tôi ôm chặt lấy eo Nga. Nga ngẩng đầu lên:
– Môi Thu ngọt lắm !

Tôi không nói gì, thấy mặt Nga đỏ lựng, còn hai má tôi thì nóng ran. Tôi nhắm mắt lại, xiết chặt vòng tay. Nga lại đặt môi lên môi tôi. Chúng tôi hôn nhau một lúc nữa, thì Nga bắt đầu hôn lên những chỗ khác trên mặt tôi, và thì thào vào tai tôi:
– Thu làm ơn bóp ngực Nga đi , Nga yêu Thu lắm. Có phải nụ hôn là biểu tượng cho tình yêu mà sau nụ hôn ấy, tôi cảm thấy Nga không thể thiếu trong cuộc đời tôi. Có lẽ tôi cũng đã yêu Nga mất rồi. Tình yêu giữa hai đứa con gái, có phải là trái ngược với lẽ thường không ? Nhưng lúc đó bản năng và tình cảm đã lấn át lý trí tôi, tôi bỏ vòng tay qua lưng Nga và đưa tay phải ra sờ nắn ngực bên trái của nàng. Nga chống cùi tai phải xuống giường, nằm nghiêng để cho tôi dễ dàng vuốt ve bộ ngực. Và Nga đưa tay trái, xoa bóp ngực tôi đang căng cứng sau hai lần áo. Chúng tôi nhìn vào mắt nhau đắm đuối, miệng hơi hé cười, một nụ cười thật hạnh phúc. Tôi thì thào: – Nga đừng bao giờ rời xa Thu nhé, Thu …… cũng yêu Nga lắm. Nga cười rúc rích:
– Nga yêu thầm Thu từ lâu rồi, nhưng không dám ngỏ lời, sợ Thu trách Nga này nọ, bây giờ thì Nga mãn nguyện lắm. Vừa nói, Nga vừa cởi cúc áo tôi ra. Tôi không để Nga cởi hết, mà ngồi dậy, tự cởi áo lấy. Lúc cởi áo ngực, tôi quay đi, ngại không muốn để Nga nhìn. Tiếng Nga êm ả sau lưng tôi:
– Thu biết không, nhiều lúc chơi với Thu mà Nga buồn lắm, Nga không biết tại sao lại cảm thấy yêu Thu như thế nữa.

Khi tôi cởi chiếc áo ngực, và vứt sang một bên, thì Nga ngồi dậy ôm lấy lưng tôi từ phía sau, hai tay đưa lên vuốt ve bộ ngực tôi. Tôi tựa vào lòng Nga, thưởng thức cảm giác của hai bàn tay mềm mại của nàng. Bàn tay lạ mơn man hai bầu ngực tôi, thật vô cùng thỏai mái. Trước khi tôi tự vuốt ve cơ thể mình, không thể nào sung sướng như thế này được. Trong lòng tôi chợt nảy sinh một cảm giác lạ. Tôi thèm được đè ngửa Nga ra và hôn Nga như ban nãy Nga làm với tôi. Nghĩ sao làm vậy, tôi xoay người lại, đưa hai tay bám bả vai Nga, vít xuống giường. Cảm giác chủ động thật tuyệt vời. Nga không nằm yên như tôi ban nãy, mà dùng cả hai tay nắn bóp ngực tôi, mỗi tay một bên. Tôi cảm thấy nóng bức khắp người vì những cái xoa bóp đó, nên dù đang gắn chặt môi vào môi Nga, tôi cũng dứt ra, ngồi dậy và tự cởi quần dài ra. Đến lúc này thì cả hai đứa đã hoàn tòan lõa thể. Đây là lần đầu tiên tôi lõa thể trước mặt người lạ nhưng chẳng hề thấy ngượng. Có lẽ tôi và Nga đã hòa chung làm một. Hai chúng tôi quấn quít hôn nhau khá lâu, hai cơ thể quyện chặt lấy nhau, cố tiếp xúc càng nhiều càng tốt. Chúng tôi nằm nghiêng, để hai chân có thể tự do quắp chặt lấy nhau. Cảm giác thật diệu kỳ, không bút nào tả xiết.

Tôi nhỏ con và yếu hơn Nga, nên vật lộn được một lúc đã rã rời tay chân, nhưng chẳng hề muốn ngừng hôn Nga chút nào. Dù sao tâm lý cũng không thể thắng được hòan cảnh khách quan. Dần dần, tôi chịu thụ động, để cho Nga mặc tình nằm trên hôn hít. Nga bắt đầu ngừng hôn môi tôi. nàng bắt đầu hôn lên ngực tôi. Đôi môi mềm mại bắt đầu cuốn lấy núm vú đang sưng cứng lên của tôi. Nga chống một tayo xuống nệm, và tay kia xoa xoa lên bụng tôi trong khi lưỡi của Nga nghịch ngợm đầu vú tôi bằng thích. Tôi nhìn xuống, chỉ thấy mái tóc dài đen mướt của Nga rủ xuống, không thấy mặt nàng đâu nữa, nên đưa tay vuốt mái tóc nàng. Đầu ngực là một trong những nơi nhạy cảm nhất của cơ thể, thế nhưng cái lưỡi mềm mại của Nga không làm hề đau tôi. Chỉ có cảm giác tê tê nhột nhột lan khắp cơ thể. Tôi chưa bao giờ gặp cảm giác kỳ lạ này. Cơ thể tôi như bồng bềnh trên mây trên gió. Tôi không còn biết tôi đang làm gì nữa, chỉ cảm thấy cái lưỡi nóng bỏng của Nga đang khuấy đảo lần lượt từng đầu vú của tôi. Bỗng tôi giật bắn mình lên, Nga đã trườn hẳn xuống phía dưới và banh rộng hai chân tôi ra. Nga làm việc này không khó lắm, vì tôi luôn muốn banh rộng chân, cho ” chỗ ấy” được thêm phần mát mẻ mà bớt đi cảm giác căng nhức do Nga đem lại. Cái mu của tôi lúc này phồng cao lên, ai nhìn qua cũng biết là tôi đang nứng lắm.
Nga vén hàng lông sang hai bên, nhẹ nhàng đặt hai ngón cái vào hai bên mép khe, banh ra thật rộng. Lòng bàn tay tỳ vào hai bên bẹn, ép xuống, làm hai chân tôi không tài nào khép vào được nữa. Tôi giật nảy mình lên, cái lưỡi ấm nóng của Nga vừa lướt dọc 2 mép trong của tôi. Cảm giác ấy lặp lại vài lần nữa, thì tôi không chịu nổi, giãy lên một cái, một cảm giác lạ lùng ở đâu tràn ngập khắp cơ thể. Cùng lúc đó phía dưới hạ thể, nước xuân tình của tôi tuôn ra ào ạt. Đây là lần đầu tiên tôi có cảm giác này. Cơ thể tôi như bồng bềnh trên mây trên gió. Tôi không cảm nhận được sự việc xung quanh nữa nhưng vẫn cảm thấy có những sự ấm nóng và mềm mại đụng chạm phía dưới cơ thể tôi. Cảm giác được bú thật tuyệt vời, Nga không hề lừa dối tôi chút nào, tôi yêu nàng quá đi mất. Dần dần cảm giác ấm nóng mất đi, và tôi trở về với thực tại. Nga đã thôi không liếm tôi nữa, mà đang ôm chặt lấy người tôi, kề sát mặt vào mặt tôi: – Thu có thấy thích không ? Có yêu Nga không ? Tôi nhìn Nga, cười âu yếm và gật đầu. Tôi vòng tay sau cổ Nga, kéo đầu nàng lại. Chúng tôi lại hôn nhau. Tôi cảm giác lưỡi Nga có vị gì là lạ, không giống như ban nãy. Hôn xong, tôi hỏi. Nga cười âu yếm nhìn tôi:
– Vị nước trong người Thu chảy ra đó chứ cái gì, thơm ngon lắm, Thu muốn thử nước ấy của Nga không ? Thay cho câu trả lời, tôi kéo đầu Nga lại, và dùng lưỡi sục tìm vị lạ ấy trên lưỡi Nga. Chúng tôi hôn nhau rất lâu mà không biết chán. Nga nói: – Thu có yêu Nga thật lòng thì làm cho Nga sướng đi ! Tôi chưa hiểu ý của Nga thi nàng đã ngồi dậy, quỳ trên hai đùi, ngay trên cổ tôi. Ở vị thế này, hạ thể của Nga đặt lồ lộ ngay trước mặt tôi. Hai đùi Nga banh rộng qua hai bên cổ tôi nên hai khe cũng do đó mà mở rộng ra, không bị lớp lông loăn xoăn bóng mượt che khuất nữa. Từ dưới nhìn lên, tôi thấy Nga thật đẹp, như một thiên thần vậy. Nga cười:
– Thu liếm chỗ đó của Nga giống như ban nãy Nga liếm cho Thu đó !

Tôi rụt rè thò lưỡi, chạm nhẹ vào lớp thịt hồng hồng giữa hai khe. Một cảm giác lạ kỳ chạy dọc từ lưỡi tôi lên não, rồi từ não chạy xuống dọc xương sống, xuống hạ têr. Cái mu của tôi, lại bắt đầu nóng lên. Tôi rụt lưỡi lại, phần vì ….. mỏi và phần vì ngại. Nga lê đùi lên chút nữa, cho cái khe đó đặt sát vào miệng tôi hơn, nàng khuyến khích:
– Thu đừng ngại bẩn mà, Thu ngại bẩn là không có yêu Nga thật lòng đâu, Nga có ngại gì với Thu đâu Được Nga tiếp thêm dũng khí, và tạo điều kiện thuận lợi, tôi mạnh dạn thè hẳn lưỡi ra thật dài, lướt dọc theo hai mép trong âm hộ của Nga. Cảm giác này của tôi còn mạnh hơn là cảm giác lúc hôn Nga cả vạn lần. Giá như hai chỗ thịt nhaỵ cảm này của chúng tôi được tiếp xúc với nhau thì còn mạnh hơn cả vạn lần như thế này nữa. Tôi vừa liếm dọc âm hộ Nga, vừa quan sát Nga từ bên dưới. Nàng đang run rẩy theo từng chu kỳ lưỡi của tôi, mắt Nga nhắm nghiền, và hai tay tự mân mê đầu vú của mình. Tôi cảm thấy áy náy là đã không bú vú đền cho Nga, nên đưa lưỡi nhanh hơn, và cố gắng dùng đầu lưỡi để lách vào sâu trong cơ thể Nga. Một chất nước trong trong sền sệt chảy ra, theo lưỡi tôi vào trong cổ họng. Thứ nước này không có mùi vị gì, không giống như vị lạ lúc tôi nếm trong miệng Nga ban nãy. Tôi càng liếm, chất nước đó càng chảy ra nhiều, và càng kích thích tôi liếm nhiều hơn. Lúc đầu tôi chỉ liếm vòng quanh 2 mép trong, nhưng cành ngày, tôi càng liếm hết khắp các khu vực còn lại trong âm hộ Nga. Tôi thích nhất lúc dùng lưỡi tách hai mép ấy ra và liếm ở bên trong, giá lưỡi tôi dài hơn thì tôi đã thọc vào trong ấy liếm cho bằng thích. Bỗng Nga rùng mình, và như muốn ngồi bệt lên mặt tôi, một chất dịch khác, có mùi lạ ào ạt tuôn ra từ giữa 2 khe, chảy thẳng vào miệng tôi. Chất dịch này có vị thật lạ, không thơm lắm nhưng có vị rất quyến rũ, tôi chỉ muốn chất nước ấy chảy mãi không ngừng để được thưởng thức cái vị này. Tôi nuốt sạch tất cả nước chảy ra từ người Nga, có vài giọt chảy ra ngòai, tôi thè lưỡi liếm cho bằng hết. Nga xuất khí một lúc thì đổ ập xuống người tôi, sau khi hôn môi nhau, Nga kéo chăn đắp lên người cả hai. Chúng tôi ôm chặt lấy nhau, ngủ thiếp đi lúc nào không biết. Sau đêm hôm đó, chúng tôi quấn quýt với nhau hơn, luôn luôn cặp kè với nhau như hình với bóng. Tôi và Nga đều biết là chúng tôi đã mắc phải bệnh đồng tính luyến ái, nhưng không đứa nào muốn dứt ra cả. Từ hôm đó trở đi, ngày nào tôi và Nga cũng sang nhà nhau, nói là để học chung, nhưng hai đứa dành hầu hết thời gian bên nhau để hành cuộc mây mưa. Càng ngày chúng tôi càng cảm thấy yêu nhau hơn và không thể nào thiếu nhau được. Tôi đã biết tự nguyện âu yếm Nga, và đòi hỏi Nga âu yếm tôi chứ không còn rụt rè e thẹn như trước nữa. Chúng tôi đều có Internet nên mỗi tối đều vào mạng vài tiếng để tâm sự với nhau. Cả tâm hồn và thể xác hai đứa đã hòa vào làm một.

Chúng tôi chấp nhận là lesbian và thề nguyền với nhau là sẽ suốt đời không lấy chồng sinh con, chỉ có nhau mà thôi. Tuy nhiên xã hội Việt nam quá khắt khe với những bản năng của con người nên chúng tôi dự tính là sẽ ra nước ngoài mới cưới nhau được, ở bên đó, qua Internet tôi biết những trường hợp của chúng tôi được coi là bình thường và không có gì đáng xấu hổ cả. Sau này, Nga mới tâm sự với tôi rằng, nụ hôn trao tôi cũng là nụ hôn đầu tiên, và trong cuộc đời Nga, chưa bao giờ nàng làm tình với ai khác, bất kể là nam hay nữ. Vụ Nga nói với tôi là đã được bú vài lần rồi là do nàng bịa ra, hòng để tôi yên tâm và có hứng làm tình với nàng mà thôi. Chính vì những dự định trong tương lai như vậy mà chúng tôi học chăm chỉ hơn, và dần dần giảm tần số làm tình xuống. Có tuần chúng tôi chỉ làm tình một lần, đó là những lúc tôi hoặc Nga có kinh nguyệt. Đó là những thời gian tốt nhất để chúng tôi học chung. Bố mẹ hai bên và bạn bè không ai hay biết gì hết. Mọi người còn cảm thấy mừng vì hai đứa học hành ngày càng tiến bộ, tất cả các gã trai muốn tấn công chúng tôi đều gặp phải sự lạnh nhạt của đứa này và sự cạnh khóe xếch mé của đứa kia nên trong mắt chúng, hai đứa tôi lại càng trở nên có giá hơn bao giờ hết. Thế rồi kỳ thi tốt nghiệp đã qua, cả hai chúng tôi đều được vào cùng một trường đại học. Chúng tôi xin phần thưởng là được cùng nhau đi nghỉ mát vài tuần mà không cần bố mẹ đi theo quản lý. Đó là thời gian sung sướng và tràn trề hạnh phúc nhất trong cuộc đời chúng tôi. Thế rồi tôi và Nga cùng chọn một trường đại học trong Sài Gòn để theo học. Hai chúng tôi cùng thuê một căn hộ để trọ chung. Lẽ dĩ nhiên, chúng tôi có nhiều thời gian với nhau hơn, và quan tâm đến nhau tốt hơn hồi còn học cấp 3 ở thị xã. Nhưng đời sống ở thành phố khác hẳn dưới tỉnh lẻ nghèo nàn, nên cách nhìn về cuộc sống của chúng tôi đã bắt đầu thay đổi. Số lần chúng tôi làm tình giảm hẳn, tuy vẫn cùng chung chăn gối. Tôi có cảm giác Nga làm tình với tôi vì nhu cầu sinh lý nhiều hơn là vì yêu tôi như trước kia. Thế rồi sau một lần làm tình, tôi vừa ôm chặt Nga trong tay, vừa khóc và nói với Nga về suy nghĩ đó. Nga bật khóc, và thú nhận với tôi rằng đã có bạn trai. Nga nói: – Khi ở bên anh ý, Nga cảm thấy được che chở và bảo vệ, nhưng tâm hồn cũng như thể xác Nga đã thuộc về Thu rồi, Nga cảm thấy khổ tâm lắm.

(Hết Phần 1 … Xin mời đón xem tiếp Phần 2)

]]>
//smartwoodtoys.ru/pornhouse/bi%cc%a3-ki%cc%a3ch-cu%cc%89a-2-co-nang-les-truye%cc%a3n-sex-hay-2020/feed/ 0
Cô nàng hotboy – Truyện Les Cực Hay | smartwoodtoys.ru //smartwoodtoys.ru/pornhouse/co-nang-hotboy-truyen-les-cuc-hay/ //smartwoodtoys.ru/pornhouse/co-nang-hotboy-truyen-les-cuc-hay/#respond Wed, 14 Dec 2016 08:19:16 +0000 /> Lời mở đầu
Bạn sẽ gặp bao nhiêu chuyện hoang đường trong cuộc đời mình?Rõ ràng là con gái nhưng lại không cẩn thận đi vào phòng vệ sinh nam?Rõ ràng là bác sĩ thú y nhưng lại bị bắt đi phẫu thuật cho người?Rõ ràng là chuột xám nhưng lại bị đưa vào phòng thí nghiệm?Rõ ràng là đầu bếp nhưng lại bị bắt ép làm giáo viên mầm non? Rõ ràng là…
Bây giờ bạn hãy nhắm mắt lại, để đôi cánh tưởng tượng của mình thả sức tung bay và bắt đầu tưởng tượng những chuyện hoang đường, quá quắt nhất mà bạn có thể nghĩ tới.Ví dụ, rõ ràng là con gái nhưng lại bị nói là con trai, lại còn bị đưa đến trường học của nam sinh?
Không đúng, không đúng, vẫn chưa đủ hoang đường. Vậy thì nếu là con gái đóng giả là con trai để vào trường học nam sinh trong trường hợp bị bắt ép thì sao?No! no! no! Tất cả đều chưa đủ hoang đường. Để tôi nói cho bạn biết cái gì mới là hoang đường nhất, trên thế giới này không có chuyện nào hoang đường hơn.
Chuyện hoang đường nhất đó chính là bố của mình và hiệu trưởng trường mà mình mới nhập học đã bàn bạc và đi đến thống nhất đưa con gái vào trường với thân phận một cậu học sinh nam chỉ với một tấm vé của vòng đấu quần vợt thế giới.
Điều đó có nghĩa là bố của mình đã bán mình vì một tấm vé của vòng đấu quần vợt thế giới.Chắc chắn bạn sẽ không thể tin rằng trên thế giới này lại xuất hiện chuyện hoang đường như thế, đúng không? Nếu là trước đây thì tôi cũng sẽ không tin. Nhưng khi chuyện này xảy ra với chính bản thân mình thì tôi không thể không tin được….Vào một buổi chiều vốn rất yên bình.
“Bố…”. Tôi đã cất tiếng gọi ấy với mức decibel có thể rung chuyển cả nóc nhà.Vì công việc của bố nên tôi phải chuyển đến Học viện Mỹ Lan. Đây là một trường cấp ba nổi tiếng với quần áo đồng phục rất đáng yêu. Nhưng khi tôi mở chiếc hộp đựng quần áo đồng phục thì lại phát hiện trong đó là bộ đồng phục không nữ tính chút nào.
Vì sao bộ quần áo ấy lại là đồng phục của học sinh nam?
“Con gái ngoan! Đừng có kích động như thế mà. Con hét to như thế hàng xóm xung quanh sẽ nghe thấy hết đấy. Con cũng biết chúng ta vừa mới chuyển đến đây. Nếu làm phiền người ta thì sẽ để lại ấn tượng không tốt. Vì thế con phải bình tĩnh, bình tĩnh, bình tĩnh một chút”.
Bố mỉm cười nói với tôi.Nhìn khuôn mặt rạng ngời của bố, trong lòng tôi càng thấy lo lắng. Thay vì nói lo lắng, chi bằng nói là thấp tha thấp thỏm. Sáng sớm ngày hôm nay đã có con quạ bay đi bay lại trên đầu tôi. Vốn dĩ cũng chẳng có gì, nhưng bây giờ quạ mà gắn với nét mặt của bố lúc này thì quả là khiến người ta rùng mình.
“Sao con có thể không kích động được? Bố nhìn xem đây là cái gì? Quần áo đồng phục của nam sinh? Bố nói đi, rốt cuộc là chuyện gì?”.
Tôi bực tức nói.Từ ngày hôm qua, khi mà bố làm ra vẻ thần bí nói giúp tôi làm thủ tục nhập học, lẽ ra tôi nên sớm biết, một người lười đến mức xuất thần như bố lại chủ động giúp mình đăng ký học, nhất định là có ý đồ xấu xa.
“Thực ra, thực ra cũng chẳng có gì. Chỉ là, chỉ là đổi giới tính đến trường học thôi mà”.
Bố cười híp cả mắt lại.
“Ồ, chỉ đổi giới tính… Cái gì? Cái gì là chỉ đổi giới tính?”.
Tôi sắp phát điên lên mất. Con gái của bố sẽ không bao giờ nghĩ đến tình huống này – bố của mình nói với mình đổi giới tính, hơn nữa lại “chỉ là”.
“Cái đó… cái đó, Hiểu Ưu à! Con bình tĩnh một chút có được không. Chúng ta sẽ nói chuyện này sau”.
Bố lùi từng bước ra sau, định bỏ chạy.”Bình tĩnh? Lúc này mà bố còn bảo con bình tĩnh sao?”.
Tôi tiến từng bước về phía bố, tuyệt đối không để cho ông có cơ hội bỏ chạy.
“Hiểu Ưu! Tội giết người nặng lắm. Nếu mưu sát bố của mình thì tội danh sẽ càng lớn hơn đấy”.
Khuôn mặt của bố chuyển từ rạng rỡ sang sợ hãi. Chắc chắn dáng vẻ của tôi lúc ấy vô cùng đáng sợ.
“Thật sao? Nhưng sao con lại nghĩ con làm như vậy là để tự vệ nhỉ?”.
Tôi tức giận nói.
“Hiểu Ưu, cái, cái đó…”.
Đúng lúc nỗi tức giận của tôi đạt đến đỉnh điểm thì đột nhiên bố quỳ xuống.Bây giờ làm thế nào đây? Nhìn thấy bố đang quỳ trước mặt mình, nỗi tức giận của tôi có phần giảm đi, thay vào đó là nỗi sợ hãi.
“Bố, bố…”.
Bởi vì nỗi tức giận bỗng chốc giảm đi đột ngột nên tôi không biết phải nói thế nào.
“Hiểu Ưu à. Bố rất xin lỗi con. Nhưng, nhưng, bố cũng có nỗi khổ của mình”. Nói xong, bố lại còn rớt hai hàng nước mắt một cách thái quá.”Bố, bố, sao bố lại khóc?”.
Rõ ràng biết tôi sợ nhất là nhìn thấy người khác khóc mà lại còn giở trò này.
“Con hãy tha thứ cho bố, có được không?”.
Giọng bố run run.Bỗng chốc, tôi thấy mình giống như một kẻ xấu xa đã bắt bố quỳ trước mặt mình, hơn nữa lại còn nước mắt ròng ròng, rát cổ bỏng họng cầu xin mình. Liệu đây có phải là quá bất hiếu không?
“Cái đó, bố, bố đứng dậy đi đã. Có gì thì chúng ta từ từ nói”.
Tôi hầm hầm muốn kéo bố dậy.
“Con hãy hứa với bố là con không tức giận thì bố mới đứng dậy”.
Bố làm ra vẻ nhất định không chịu đứng dậy.Lạ thật, rõ ràng không phải là lỗi của mình! Vì sao bây giờ lại thành ra mình làm sai vậy? Tôi ấm ức nhìn khuôn mặt đầm đìa nước mắt của bố………….
——————————————————————————–
“Thôi được, thôi được, con không tức. Chỉ có điều, rốt cuộc là chuyện gì?”.
Tôi bực tức hỏi. Bố từ từ đứng dậy, sau đó chậm rãi nói:
“Mấy hôm trước, khi con vừa mới làm thủ tục chuyển trường thì đột nhiên thầy hiệu trưởng của Học viện Mỹ Lan tìm bố. Ông ấy nói rất hứng thú với khả năng quần vợt của con, hy vọng con có thể tham gia vào đội quần vợt nam của họ.
Con cũng biết đấy, ngoài đồng phục trường rất đáng yêu thì trường Mỹ Lan nổi tiếng nhất là quần vợt nam. Hơn nữa do quần vợt nữ của trường này hơi yếu, vì vậy không có câu lạc bộ quần vợt nữ. Họ hy vọng con có thể giúp đội quần vợt của họ ngày càng xuất sắc hơn (có nghĩa là dùng con để đạt được cái hư danh là tất cả các thành viên trong câu lạc bộ quần vợt đều giành giải nhất trong giải quần vợt toàn quốc)”.
Bố chau mày nói tiếp,
“Vốn dĩ bố không đồng ý, nghĩ đi nghĩ lại bố thấy chuyện này quá hoang đường. Nhưng ông ta lại lấy ra cái này. Vé của giải đấu quần vợt thế giới đã bán hết rồi. Đây là tấm vé mà có bao nhiêu tiền cũng không mua được”.
Nói đến đây, bố còn đưa tấm vé ấy ra trước mặt tôi rồi vẫy đi vẫy lại.Tôi hận một nỗi không thể xé nát tấm vé ấy ra thành nghìn mảnh, vậy mà bố lại còn giơ ra trước mặt tôi.
“Bố, bố, vì một tấm vé vào cửa của giải đấu quần vợt thế giới mà bố bán rẻ con gái mình?”.
Tôi thực sự phát điên lên.
“Hiểu Ưu à, con đừng nói những lời phũ phàng như thế mà. Cái gì mà bán với không bán. Chỉ là trao đổi một cách hợp lý thôi mà. Hơn nữa con chỉ cần đóng giả làm con trai đến khi tốt nghiệp cấp ba là xong mà”.
Cái dáng vẻ thản nhiên như không của bố khiến tôi muốn đập đầu vào tường chết đi cho rồi.
“Trao đổi? Lại còn hợp lý? Toàn là những thứ lộn xộn gì đây? Con mặc kệ, con không làm. Bố lập tức trả lại tấm vé của giải đấu quần vợt thế giới chết tiệt này đi”.
Tôi giận dữ nói.
“Không được”.
Bố vừa nghe đến chuyện trả lại tấm vé này lập tức ném hai chữ ấy vào mặt tôi.
“Bố không đi con đi”.
Tôi giật lấy tấm vé trong tay bố, chuẩn bị đi đến Học viện Mỹ Lan. Cái lúc mà tôi còn chưa kịp đi xong giày thì một câu nói của bố khiến tôi sững người lại.
“Nhưng, bố đã ký hợp đồng với hiệu trưởng Học viện Mỹ Lan rồi”.
Khi câu nói này đập vào tai tôi, qua nhiều vòng gấp khúc đi vào trung khu thần kinh ở não bộ của tôi, tôi bước nhanh về phía bố.
“Hợp đồng gì?”. Tôi tức giận nhìn bố.
“Chính… chính là. Nếu con không làm theo thì chúng ta sẽ phải bồi thường hai triệu nhân dân tệ cho Học viện Mỹ Lan”.
Bố run rẩy nói.
Hai triệu nhân dân tệ?Một, mười, trăm, nghìn, chục nghìn, trăm nghìn, triệu?
Trong đầu tôi xuất hiện bảy con số. Hai triệu nhân dân tệ, rốt cuộc là bao nhiêu tiền đây? Bỗng chốc tôi chợt nhận ra rằng số phận bi thảm của mình sắp bắt đầu. Vì tấm vé của giải đấu quần vợt thế giới, vì hai triệu nhân dân tệ, những tưởng chuyển trường có thể từ biệt với quần vợt.
Những tưởng sang trường mới có thể tìm một anh chàng đẹp trai hẹn hò, yêu đương. Những tưởng có thể làm bao nhiêu việc, bao nhiêu việc… nhưng tất cả đã tan thành mây khói. Bởi vì bắt đầu từ ngày hôm nay, tôi là nam sinh.Huhuhu… Cuộc sống cấp ba thê thảm của Minh Hiểu Ưu tôi bắt đầu từ đây.Phần mở màn xuất sắc của tôi

]]>
//smartwoodtoys.ru/pornhouse/co-nang-hotboy-truyen-les-cuc-hay/feed/ 0
định mệnh đời tôi | smartwoodtoys.ru //smartwoodtoys.ru/pornhouse/dinh-menh-doi-toi/ //smartwoodtoys.ru/pornhouse/dinh-menh-doi-toi/#respond Sun, 11 Dec 2016 07:53:33 +0000 /> Nhi năm nay lên lớp mười! Nhi là môt cô bé ko thích mặc váy với lí do đơn giản là vướng víu, ko thích để tóc dài đơn giản vì nóng, và ko thích con trai đơn giản vì cô bé ko có hứng thú voi bọn chúng!Nhi lớn rổi mà vẫn như một thằng con trai vậy!Bố Nhi mất sớm, cô bé ở với anh trai và mẹ! Gia đình Nhi thuộc dạng khá giả, còn Nhi thì có thể cho vào top hot nhât trong top hot girl của trường học! Nhi học hành thỉ chẳng thua ai vi có bộ óc thông minh từ nhỏ… Quanh Nhi thì bạn bè củng chăng thiếu! Cuôc sống của cô bé quá hoàn thiện đến mức Nhi thấy nhàm chán…Và khi lên cấp 3 thì cuộc đời cô bé thay dổi thật sự từ đấy! Đơn giản vì Nhi đã thích một đứa con gái có độ hot ko kém gì Nhi cả….
Nhi bước vào lớp với đủ ánh măt hướng về cô bé: Ngưỡng mộ (vì vẻ bề ngoài), soi mói (cũng vì vẻ bề ngoài ) và tò mò (lại một lần nữa vì vẻ bề ngoài)! Riêng có một ánh mắt thích thú và chứa đầy thiện cảm về phía cô bé! Tất nhiên Nhi thích ánh mắt này nhất! Và chủ nhân của ánh mắt đấy là một cô nàng “nai tơ”, xinh đẹp đến nỗi Nhi nhìn mà điếng người ! Ngay lập tức Nhi tiến đến gần cô nàng và ngồi phịch kế bên, nở nụ cười tươi rói thăm hỏi:
– Chào! Mình la Đông Phương Nhi, cứ gọi mình là Nhi! Còn bạn?…
Cô nàng hot girl chớp chớp đôi mắt khiến Nhi sắp rụng tim luôn, và cất lên giọng nói đáng yêu của mình:
– Uh chào bạn! Nhi ah? Một cái tên hay đấy! Còn mình là Nguyễn Bích Ngọc! Làm bạn thân nha Nhi!
Nhi tưởng chừng được lên thiên đàng với câu làm quen dễ thương nhất quả đất kia!Nhi nờ nụ cười “ưu tiên” làm Ngọc cũng hơi đơ ra vì vẻ đáng yêu của Nhi! Ngọc trêu:
– Bạn xinh thiệt đó, mỗi tội cắt cái tóc tomboy vá ăn mặc xì tai quá! Mình tưởng Nhi là con trai cơ đấy Hi….
Nhi bối rối:
– Uh, bạn cũng xinh đâu kém gì chứ…và rất ..rất..
Ngọc kề sát cái mặt vào hỏi làm tim Nhi ko ngừng đập thình thịch:
– Rất? Rất làm sao cơ Nhi?Nói đi chứ!…
– Rất… rất ….HẤP DẪN
Trời đất nó vừa thốt ra câu nói khiến nhỏ Ngọc bụm miêng cười lăn cười lóc, nhỏ trêu:
– Nhi ngốc thiệt đó! Khen vậy mà cũng khen! Nhi là les hay sao mà thấy mình ” hấp dẫn” ….
Ngọc nói đến từ les lam Nhi hơi khó xử và ngương nghịu như thể bị bắn trúng tim đen vậy!Nhi chưa từng nghĩ mình là les đến khi Ngọc nhắc đến từ đó…Đơ ra vài giây suy nghĩ nó trối một cách đáng yêu:
– Hì, mình cũng mong là les lắm cho mẹ đỡ bắt lấy chồng đây nè!
Ngọc thẳng thăn nói với vẻ mặt nghiêm nghị:
– Nói thật với Nhi nhé! Nam hay nữ ko quan trọng với Ngọc! ngọc chỉ quan tâm người mình yêu sẽ rất yêu mình thui!
Bỗng có một cái gì đó lóe lên như niềm vui đối với Nhi! Đúng! Nhi đang rất vui vì câu nói của Ngọc!Nhưng nó lập tức che dấu niềm vui vì ko muốn cho Ngọc biết bắng câu nói lạc đề:
– Uh! Ak chốc ra về đi uống trà sữa nhé! Nhi mời đấy, chịu ko?
– Tất nhiên là chịu rồi!
-Ok! Vậy ra về Nhi đợi Ngọc ở cổng trường nha!
Ngọc cười rạng rỡ ôm chầm lấy Nhi làm cô bé” tội nghiệp” sướng suýt chết!
Vậy là Nhi đã và đang đón chờ tình yêu nảy mầm rùi!!

]]>
//smartwoodtoys.ru/pornhouse/dinh-menh-doi-toi/feed/ 0
Mãi yêu em chị nhé | smartwoodtoys.ru //smartwoodtoys.ru/pornhouse/mai-yeu-em-chi-nhe/ //smartwoodtoys.ru/pornhouse/mai-yeu-em-chi-nhe/#respond Tue, 04 Oct 2016 15:06:36 +0000 /> Mãi yêu em chị nhé

CHƯƠNG I:
Cuộc sống có quá nhiều lo toan khiến ai cũng tất bật cho một ngày mới người giàu thì ngồi nhâm nhi bữa sáng thật ấm áp, còn người nghèo thì lo cho miếng ăn của ngày hôm nay. Cứ thế dòng người xuôi ngược khắp nẻo đường chỉ biết rằng lo cho cái ăn cái mặt của ngày hôm nay.
– Mẹ để đó con làm cho. Con thấy dạo này mẹ yếu đi nhiều rồi đó.
– Mẹ ko sao con đừng lo lắng quá,việc học của con sao rồi?
– Dạ con học vẫn tốt thưa mẹ.
Vuốt mái tóc con bà âu yếm
– Mẹ rất hãnh diện về con cố gắng học thật tốt biết ko?
Như Quỳnh đôi mắt cay cay nhìn mẹ. Từ khi ba mất một mình mẹ tảo tần nuôi chị em cô khôn lớn. Bà đã hy sinh quãng đời còn lại để lo cho chị em cô vì thế cô quyết tâm phải học thật giỏi để có thể san sẽ bớt một phần gánh nặng cho mẹ mình và mong sao này mẹ có cuộc sống tốt hơn
– Con đang nghĩ gì vậy? Khi nào con về Sài Gòn?
– Dạ! Chiều nay con đi, vì còn mai nhập học rồi.
– Vậy con chuẩn bị đi. Hôm nay mẹ về sớm nấu những món con thích.
– Dạ mẹ đi cẩn thận.
Bà nguyệt đi rồi Như Quỳnh cũng đi vào trong, căn nhà đơn sơ nhưng thật ấm áp. Cô đã học đại học năm thứ hai, mới đây cô đã ở Sài Gòn hai năm rồi. Cô phải vừa học vừa làm, cô thích đc ở cái vùng quê hẻo lánh như thế này. Ko thích nơi thành thị ồn ào nhưng vì tương lai cô phải xa ngôi nhà thân yêu và người mẹ thân thương của mình
– Hù…….. bắt gặp hai rồi nha đang tương tư ai vậy?
Như Quỳnh đánh vào vai em mình mắng yêu:
– Em muốn hù chị đứng tìm chết hả?
– Tại em thấy hai thơ thẩn một mình nên em hù vậy mà.
– Thôi vào trong thay đồ rồi ăn cơm đi ông tướng.
– Dạ có hai ở nhà sướng thật
– Chứ ko phải ko muốn hai về à?
– Ai nói vậy, em thích hai ở đây với em hơn.
– Đc rồi học xong hai sẽ về.
– Hoan hô hai.
Thằng bé hôn Như Quỳnh rồi chạy vào trong, cô nhìn theo mĩm cười lúc nào cũng vậy nó vẫn còn trẻ con dù đã 15t rồi. Nhà có hai chị em nên cô đi rồi gđ cũng hiu quạnh thêm, sau buổi cơm thân mật như quỳnh vào lại Sài Gòn về lại căn nhà trọ dành cho sinh viên nghèo nhưng đối với cô như thế này đã quá đủ.
NHÀ HỌ LÂM
– Tiểu thư muốn đi đâu chúng tôi đưa cô đi
– Các người có nghe tôi nói gì ko? tôi muốn tự đi ko cần ai đưa ai đón hết. Nếu các người muốn tiếp tục theo tôi thì đừng có trách.
Mấy tên vệ sĩ sợ xanh mặt ai lại ko biết tiểu thư của họ nói thì sẽ làm. Họ ko muốn mất đi chén cơm của mình nên tất cả điều lùi lại ko dám bước theo.
– Có chuyện gì vậy Nhã Thanh,?
Nhã Thanh quay lại thấy Khả Ái, cô nũng nịu:
– Chị giúp em nói với papa làm ơn đừng có cho họ theo em nữa. Em ghét đi đâu cũng có người kè kè như thế này lắm.
– Đc rồi ngoan nào để chị nói với bác hai. Nhưng em hứa là ko đc quậy phá biết ko?
– Đc rồi em hứa với chị miễn rằng ko có ai cứ mãi theo em là đc rồi.
Khả Ái lắc đầu nhìn đứa em họ của mình, đã 19t đầu vậy mà vẫn cứ như trẻ con. Tuy là chị em họ nhưng với Khả Ái cô xem Nhã Thanh như đứa em ruột của mình bởi cô thương em mồ côi mẹ khi vừa chập chững biết đi bác cô đã dành hết tình thương cho em để em có cuộc sống ấm no và ko nghỉ đến chuyện đi thêm bước nữa. Cũng vì vậy cô luôn xem bác là thần tượng của mình.
– Bây giờ em muốn đi đâu chị đưa em đi
– Em muốn đi ăn kem lâu rồi ko đc chị dẫn đi ăn kem nha.
Khả Ái gật đầu rồi đưa Nhã Thanh ra xe đưa cô đến quán kem thật đẹp chỉ dành cho những ai ở giới thượng lưu mà thôi vì giá mỗi ly kem khiến ai những người ko thuộc nhà giá giã sẽ thấy chóng mặt,chọn cho mình một chổ yên tỉnh nhã thanh đưa mắt nhìn xung quanh và hài lòng với cách bài trí ở đây, đang nhìn bổng đôi mắt nhã thanh dừng lại một cô nhân viên cực kỳ dễ thương và đôi môi nở nụ cười tinh nghịch khiến Khả Ái cũng quay lại nhìn theo hướng Nhã Thanh.
– Nè em nhìn gì vậy? Đừng nói với chị sét đánh với anh chàng đó rồi ngen
– ko phải anh chàng đó mà là cô gái đó.
Khả Ái tròn mắt nhìn Nhã Thanh như sợ mình nghe nhầm.
– Chị làm gì nhìn em dữ vậy? Em nhất định sẽ chinh phục cô ấy.
– Em đừng có suy nghỉ điên rồ như vậy? Em ko biết làm vậy người ta sẽ cho em là bệnh hoạn sao. Chị ko đồng ý để em đi vào con đường đó. Nếu bác biết đc thì chị biết giúp em thế nào đây.
– Bà chị của em ơi! Sao mà chị cổ hủ quá vậy? Bây giờ thế kỷ bao nhiêu rồi mà con phân biêt giới tính, yêu ko nhất thiết người đó là trai hay gái. Miễn rằng mình yêu bằng cả con tim của mình thì đó mới là hạnh phúc. Ở nước ngoài người ta đã công nhận rồi chỉ có Việt Nam mình là con còn phong kiến thôi. Nhưng em sẽ làm những gì em muốn, em đã yêu rồi.
– Chị chịu thua em luôn. Chị ko tin có tiếng sét ái tình nhưng nhìn mặt em, chị thấy tin.
– Vậy chị sẽ giúp em chứ?
Khả Ái chưa kịp nói thì cô nhân viên đó đã đến với giọng nói thật dịu dàng:
– Thưa quý khách dùng kem gì ạ?
Khả Ái định lên tiếng thì Nhã Thanh nhanh miệng hơn:
– Chị cho cô chủ em một phần kem vani dừa.
Sau câu nói là cái đá chân ra hiệu với Khả Ái, ko biết Nhã Thanh muốn gì nhưng rồi cô cũng im lặng.
– Xin hỏi còn cô dùng gì?
– Cô chủ em có thể gọi món ko?
– Em cứ gọi đi hôm nay ko cần phân biệt chủ tớ cứ xem chị như chị của em mà gọi thoải mái đi.
– Cảm ơn cô chủ.
Quay sang cô nhân viên, Nhã Thanh nói:
– Cho tôi một ly kem dâu.
Cô nhân viên vào trong lúc này Khả Ái mới lên tiếng:
– Em đang bày trò gì vậy? Tự nhiên thành osin cho chị khi nào?
Nhã Thanh nhẽn miệng cười:
– Chứ chị nghĩ nếu cô ấy biết em giàu có thì có chịu cho em chinh phục ko? Chẳng lẽ em lấy thân phận con một tỷ phú tiếp cận cô ấy thì liệu cô ấy có cho em cơ hội ko? Bởi vậy em mới trở thành osin bất đắc dĩ cho chị đó. Khả Ái chỉ biết lắc đầu lúc này cô nhân viên đó đem kem ra. Nhã Thanh cũng nhanh chóng thấy đc bảng tên của cô gái đó, cô lẫm bẩm với chính mình “Như Quỳnh cái tên đẹp như chính con người cô ấy vậy”.
Bất giác Nhã Thanh lại cười và vô tình Như Quỳnh bắt gặp nụ cười hết sức dễ thương đó của cô.
– Chúc quý khách ăn ngon miệng.
Nhã Thanh thấy kem mắt sáng rỡ kem là món ăn khoái khẩu của cô mà bỡi vậy cô ăn một cách ngon lành. Sau khi tính tiền cả hai đi về nhã thanh ko quên nhìn cô nhân viên đó lần nữa. Như Quỳnh đến dọn dẹp bất giác cô nhớ đên nụ cười với khuôn mặt đáng yêu của Nhã Thanh. Tự cốc đầu cho những suy nghĩ lung tung biến mất. Nhã Thanh về nhà đã thấy ba cô ngồi đó đợi sẳn hình như ông có chuyện gì muốn nói với cô thì phải.
– Papa chưa ngủ hả?
– Chịu về rồi hả tiểu thư. Nói ba nghe hôm nay đi chơi có vui ko?
– Vui lắm chị Khả Ái dẫn con đi rất nhiều nơi.
– Con ngồi đi ba có chuyện muốn nói với con.
Nhã Thanh hồi hộp nhìn ông rồi cô cũng ngoan ngoãn ngồi xuống.
– Có chuyện gì vậy ba?
– Ba muốn ngày mai con vào cty làm việc.
– Con ko đồng ý. Con ko thích kinh doanh ba biết mà.
– Ba biết nhưng sản nghiệp nhà ta sau này cũng dành cho con mà thôi vì vậy con tập quen dần với công việc đi.
– Nếu con ko đồng ý thì sao?
– Thì ba sẽ đưa con sang Pháp gả cho Davis Sơn con chịu ko?
– Con ghét ba! Sao ba cứ thích đặt để con. Davis Sơn có cho con cũng ko thèm.
– Nếu ko muốn thì nghe lời ba đi. Khả Ái sẽ giúp con thích nghi với công việc tốt hơn.
Cô biết có nói gì lúc này cũng bằng thừa nếu cô ko muốn về lại Pháp lấy Davis Sơn thì tốt nhất cô nên đồng ý với ông. Hình ảnh Như Quỳnh đột nhiên xuất hiện trong đầu cô và cô sợ ko còn cơ hội gặp Như Quỳnh nữa. Cuối cùng cô quyết định đi làm theo ý ba cô muốn.
– Đc rồi con đồng ý nhưng con có điều kiện, con muốn qua sống với chị Khả Ái. Ở đây ba đi công tác con ở nhà một mình buồn lắm.
Ông Phát ko chút do dự đã bằng lòng bởi Khả Ái ở một mình với lại có chị có em cũng giúp nó bớt cô đơn hơn.
– Đc rồi con ở với chị phải ngoan khi nào muốn về nhà thì cứ về.
Nhã Thanh mừng rỡ hôn vào má ông rồi chạy thẳng lên lầu, cô muốn ở nhà Khả Ái vì như vậy cô mới tiện làm những gì mình thích và cô biết Khả Ái sẽ luôn giúp và yêu thương cô. Nhã Thanh nằm xuống chìm vào giấc ngủ trên môi vẫn nở nụ cười mãn nguyện.

]]>
//smartwoodtoys.ru/pornhouse/mai-yeu-em-chi-nhe/feed/ 0
Con gái háo sắc | smartwoodtoys.ru //smartwoodtoys.ru/pornhouse/con-gai-hao-sac/ //smartwoodtoys.ru/pornhouse/con-gai-hao-sac/#respond Sun, 02 Oct 2016 14:58:17 +0000 /> -HÔm nay lớp ta có thành viên mới…
-Oa
Cả lớp trầm trồ, hướng về phía cửa lớp, 1 cô nàng bước vào, mặt tươi như hoa ^^. Bước lên bục, cúi chào 1 cách điệu nghệ
-Hi all, tên mình là Tử Đông, rất vui khj đến lớp chúng ta!
-Hi u!
Lớp trưởng đứng dậy chào lại, rùi bỗng nhin Đông tiến thẳng về cuối lớp
-Em có thể ngồi đây đc ko?
-Đc!
-Chào bạn, từ nay chúng ta là hàng xóm nhá! Bạn dễ thương lắm
-Cảm ơn!
-^^”
Ra chơi, Tử Đông 1 mjnh` ra hành lang uống…sữa, nhìn vẻ mặt ngây thơ hết chỗ nói
-Hi
-Uhm` sr để mình ún hek đã
-Bạn đến từ đâu
-Ah` Generation School, bạn bít ko?
-BIết, trường danh tiếng mà
-Tai tiếng thì cóa
-Sao?
-Thì mjnh` ở đó làm nhìu chiện tai tiếng nên bố mẹ mới chuyển trường nà! ^^
-Bạn làm gì ?
-Háo sắc!
-Hả?
-Hả gì? ^^ Trường nữ mà ko có ng` háo sắc như mình thì trường đó mới ko bình thường
-Hihi bạn nói chiện vui thật!
-Thế bạn tên gì nào?
-Lam
-Tên đẹp! Ng` ko đẹp như tên
-Cái gì ???
-Hì mình đùa mà! Mình đi đây cái
Lam nhìn theo Đông, tự nhiên thấy trong lòng khác lạ, dù bản lĩnh lớp trưởng ko phải vừa . Trở vào lớp với mặt đầy nước, Đông way sang bạn cùng bàn
-Bạn có khăn giấy ko?
Cô nàng chìa ra, nó vừa lau vừa cười cười
-Sao bạn ít nói vậy?
Nàng gật đầu
-Bạn tên gì?
-Thy!
-Ờ tên đẹp!

Lúc ra về, Tử Đông đang loay hoay ở nhà xe thì Lam đến
-Hù
-Hết hồn
-Hi, đi ăn nha
-Nếu Lam bao
-Ok
-Nói thế thôi chứ ai ăn nấy trả
-Coi như ra mắt bạn mới mà
-Uhm` ^^ vậy ko khách sáo

-Lam có ng` iu chưa?
-Chưa
-Xjnh thế mà chưa, xạo wa’ đi!
-Thật mà! Còn Đông
-Vô số ~^^
Đông cười tít mắt
-Là sao?
-Mình thoải mái lắm nên wen nhìu ng`
-Vậy đâu mới là ng` Đông iu?
-Tất cả, kaka, tại sao phải chung tình trong khj còn bao nhiu girl xjnh khác Mình ko thix ràng buộc bản thân, đời còn dài mà
-Bạn có lý của bạn, mình chỉ thích ng` chung tjnh` thui
-Uhm` chắc chúng mjnh` ko có duyên rùi ^^
-Ko biết!
-Thôi mình có hẹn rồi
-Với ng` iu?
-1 trong số đó mới đúng, hi, bye mai gặp lại
-Uh`
1 chiếc xe hơi đỗ xịch, cửa mở, 1 cô gái bước ra dáng vẻ như tiểu thư, bước đến phía Tử Đông
-Đi thui honey!
-Oh`
-Ai vậy?
-Bạn cùng lớp!
-KO sợ em ghen ah`?
-Có gì mà ghen!
Cô nàng liếc mắt nhìn Lam rồi níu tay Đông lên xe
-TỪ từ nào, byebye Lam
-Chết với em!
-HÌ em dữ wa’ đi
Nhìn Đông tinh nghịch bẹo má cô gái đỏng đảnh kia mà lòng Lam dậy sóng… máu yên hùng nổi dậy, “Chờ đấy, rồi ng` iu của u sẽ thuộc về Giang Tiểu Lam này!”
……..
-Chào buổi sáng Thy!
-Chào!
-Mình vẫn chưa làm bài tập Toán, tí nữa mượn chép nhé
Thy nhìn Đông cau mày
-Sao?
-Tử Đông!
-A…chào lớp trưởng ^^
-Bạn chở ai vậy?
-1 ng` bạn…gái
-Sax hum wa khác hum nay khác ah` ?
-Mình nói rồi mà
-Hmm
-Sao vậy?
-Ko có gì, vào thôi
-Mình ăn sáng đã
-Uh`
Lúc nó khệ nệ mang phần ăn ra bàn ngồi thì gặp Thy
-Hi, có duyên wa’, mình ngồi cùng đc ko?
Thy gật đầu, vừa ăn Đông vừa nói
-Thy có ng` iu chưa
-Có thì sao, ko thì sao?
-Uhm có thì thôi còn ko thì…mình kưa bạn ^^~
-Cái gì?
-Hửm mình nói thật đấy
Thy ko nói gì, chỉ đứng dậy
-Vào trước đây
-Chờ với!
-Ăn nhanh đi, zo^ học rồi
-Ưm…ưm…
Đông vội vàng mua 1 hộp sữa chạy rối rít theo Thy vào lớp, chưa kịp ún hết thì đã bị…
-Chu Tử Đông
-Ax, xui dữ vầy nè!
Nó bước lên bảng, hơi run run
-Tập bài tập đâu!
-Dạ…em dậy trễ nên we^n mang theo ạ
-Trừ 2 điểm cho tôi…lại bảng giải bài này
-Dạ
Tử Đông nhìn chăm chú vào sách, suy nghĩ miết mà ko ra, thở phào…
-Thầy có thể gợi ý cho em 1 chút ko?
Dưới lớp lác đác tiếng cười
-Ở nhà em có làm bài ko?
-Dạ… có nhưng em ko nghĩ ra bài này
-Phân tích thành nhân tử rồi hạ bậc
-Dạ!
Mặt nó tươi rói, hí hoáy vik lên bảng
-7 điểm
-Ơ, 8 điểm mới đúng chứ ạ
-Em tự làm đc ah` ?
-Dạ ko!
Đông tiu nghỉu về chỗ
-Bài dễ vậy mà ko biết
-Hum wa tới giờ có ngó tới đâu mà bik ^^
-Vui lắm hả?
-Uh` trả bài đầu còn dễ chứ sau này bó tay
-Ko có đi học thêm hả?
-Ở nhà có gia sư nhưng mà toàn chơi thui
-Chơi gì?
-Thiếu gì ^^ Mún chơi ko, đến nhà mình đi
Nhìn thấy Thy & Đông nói chiện vui vẻ với nhau, Lam cảm thấy khó chịu, THy đâu phải là hot girl gì cho cam…>”<. Cuối giờ, sau giờ tập bóng rổ, Lam vội đến rủ Đông đi ăn kem -Xjn lỗi nhe, mình phải chở bạn gái về rồi -Bạn gái? -Ừm bé lúc sáng ấy, bé học gần đây, chắc sắp tới rồi! Tử Đông chạy đi rửa mặt & thay đồ -Oa mặc đồ đẹp vậy -Hì wa' khen, mình hứa chở bé đi ăn kem! -Mình đi với đc ko? -Ko thành vấn đề! Sau khj yên vị trong wan' kem & gọi món, Tử Đông thỉnh thoảng lại đùa giỡn với bé của mình làm Lam thấy bức bối, bik thế nàng thà ko đi cùng chi cho thêm tức -Cho ox hun cái nào -Hok -Chùi, phồng mà trông iu chưa kìa ^^ Đông ghé sát hôn lên má bé -Đã ghê! Hihi -Ư...ox kì wa' có ng` lạ mà -Bạn của ox chứ ai đâu mà ngại...đúng là con njk -Ox nói vậy, bx về đó -Uh` xjn lỗi mà ^^ bx hay giận wa' Lúc ra về, đang đứng trước cổng thì bất ngờ "tiểu thư" hum wa xuất hiện. Cô nag` giận dữ tát Đông 1 cái thật mạnh -Em làm gì vậy? -Em làm gì? Xem hn làm gì kìa? Vậy mà nói chỉ có mình em! -Coi như em nợ tôi cái tát này! Chia tay đi -Hn! Bỏ mặc cô nàng đang nhăn nhó, Tử Đông way wa bé thì thầm -Xin lỗi...nhưng ox thích bx thật sự, sau này tùy bx chọn lựa! Nói rồi Đông xách cặp đi thẳng ko ngoái lại, Thy vội chạy theo -Lên đi, mình chở về! -Thôi trưa rồi Lam về đi, mình tự về đc mà! Nó bước thẳng vào quán bar, gọi 1 chai whiski cực mạnh nốc từng ly 1... -Tửu lượng khá wa' -Cảm ơn! Đang bùn nên thế -Thất tjnh` hả? -Ah` đag bắt cá thì bị phát hiện, vuột mất hết! -Bắt cá -Đa tình đó! HIểu ko? -Ah` ra thế Tử Đông giờ mới nhìn kĩ ng` đang nói cùng mình, 1 cô gái có vẻ hơn nó vài 3 tuổi, trông cũng xjnh -Bạn xjnh thật! Ko biết có phải tại mình say ko nữa -Hi, cảm ơn! -Tối nay ngủ với mình ko? -Cái gì??? ....... Sáng hum sau, Đông tỉnh dậy trong khách sạn, đã hơn 8h -Ôi trễ học mất rồi Nhìn lại trên ng` ko còn gì, nó bình thản mặc lại quần áo - nó đã wa' wen với nh~ cuộc tình 1 đêm thế này, khổ nỗi Đông ko nhớ ai đã ngủ với mình đêm wa để mà...đền bù cho nàng! Thôi kệ, nó trở về trường... bị giám thị bắt hết giờ chơi mới đc vào học, lại còn phải lao động, hic -Tử Đông! -Hả? -Đi đâu giờ này mới vô? -Mình ngủ wen^ đó mà -Chìu nay có cuộc thi tuyển vào CLB bóng rổ, bạn có đi ko? -Tất nhiên, sau girl thì đó là niềm đam mê của mình mà! -Uhm` mình sẽ ủng hộ bạn -Cảm ơn ^^ Chiều hum đó mặc cho nắng gắt, sân thi đấu vẫn đông nghịt ng` cổ vũ, Tử Đông mặc đồ thi đấu màu cam, đôi giày cùng màu nổi bật, nhìn handsome phải biết! Bi giờ đã là chung kết, Đông ta trong top 10 ng`...đang thi đấu ném rổ để chọn 5 ng` vào CLB -Đông ơi cố lên! Nghe Lam la to, Đông nhoẻn cười, giơ 2 ngón tay lên, bách phát bách trúng, nó nghiễm nhiên lọt vào CLB. Cuối buổi ở lại sinh hoạt mem mới, Tử Đông để ý ngay đến hội trưởng của mình, 1 cô nàng cao cao, chắc học trên nó 1 lớp, nhìn rất ư là active girl, ko hỉu sao nó lại thấy wen wen! -Ngoài lên giường ra thì u chơi bóng cũng tốt wa' nhỉ? -Hả Tử Đông ngạc nhiên, sao nàng lại nói vậy? Dù sao với 1 cô gái đàng hoàng thì cũng ko nên nói vậy, lên giường àh, ax ko lẽ... là ng` tối wa...với nó??? ...... Sau khj kết thúc buổi họp, Tử Đông chạy ào đến chỗ Lam -Hihi chúc mừng mình đi!^^ Cái nắm tay siết chặt của Đông làm nàng bối rối - cảm giác ấm áp lan tỏa khắp ng` Lam -Chúc mừng bạn! Nhưng ngay sau đó Đông đã chạy biến đến cách chỗ Lam ko xa, là cô bé đi cùng nó hum wa! -Sao bx đến đây? -Đến cổ vũ cho ox -Hi vậy là hek giận ox rùi hả? -Uh` nếu ox thật lòng -Thật lòng mà! Nói rồi Tử Đông ôm chầm lấy bé, hôn lên môi bé say đắm. Lam way mặt đi ko mún nhìn cảnh tượng chướng mắt mình ..... Trong khj chờ bx mình lấy xe, Tử Đông thơ thẩn trước cổng trường thì gặp Thy đang wa đường, nhưng kìa...nàng như đang bước trên mây, rõ ràng đèn đường vẫn còn đỏ chói, sao lại... Nó vội chạy ra kéo tay Thy lại, bất ngờ mất trớn nàng ngã lên ng` nó đau điếng...1 chiếc xe máy vụt wa làm Đông ta hek hồn...may mà cả 2 ko sao! -Nào đứng dậy cho Đông đứng với! Thy bối rối đứng lên, nó xuýt xoa -Ui, bạn nặng ghia Đi đường mà tâm hôn để đâu vậy??? Cũng may là ko sao nhe -Cảm ơn! -Ko có gì Đông cười tít mắt, sung sướng nghĩ đến giây phút đc chạm vào ng` nàng ( óe ) ...... -Ox! -Ox đây! -Ox làm gì ngoài đó vậy? -Bạn ox gặp chiện nên ox ra giúp đó mà, đừng ghen lung tung, ox ko thích đâu -Ai biểu ox đa tjnh` chi? -Có đâu nà mjnh` bx Gia Lạc hà! -Xạo -Thiệt! -Giờ mình đi ăn nha ox -Tùy bx đó! ox sao cug~ đc miễn đi chung bx là đc òi! -Khéo nịnh! -Hihi...nịnh bx mình chứ ai? Có chết đâu mà sợ! -Uh` giỏi! Vừa ăn Đông vừa liếng thoắng hỏi Lạc -Thế mình sẽ đi đâu chơi nữa -Ko biết -Chùi hay zo^ khách sạn ngủ nhe! -Ox này tối ngày... -Ai bảo bx làm ox iu chi? Keke -Nham nhở wa' hà ..... -Về nhà bx nha -Sax, sao hum ney bạo thế! Ko ai ở nhà ah` -Uh` -Bx cũng ham hố có thua gì ox đâu, keke -Xí Vừa về đến nhà nàng, Tử Đông đã hấp tấp ôm lấy Gia Lạc, hôn tới tấp, đè bé lên giường, đang say sưa thì đột nhiên cửa phòng bật mở -Chị 2! Đông lúng túng buông bé ra, ko ngoảnh lại nhìn -Ai vậy? -Bạn của em! -Bạn? Mà làm thế hả? Lúc này nó mới ngồi thẳng dậy -Em chào chị! Em là ox của Gia Lạc -Ox? -Dạ -Nhưng nhóc là girl mà -Thế chị ko thấy em handsome sao? Ở trường bọn con gái toàn chết mê chết mệt em đấy -Cái gì? -Hì ox đùa thôi, bx đừng ghen! -Chị ko phản đối chúng em iu nhau chứ -Uh` Đợi cho chị của bé way đi, Tử Đông lại ào tới bé như đã lâu khao khát, chỉ chờ đến lúc này -Từ từ thôi, em sợ... -Sợ j` ? -Đau -Choy`, ox có làm j` đâu mà đau -Ai biết đc chứ! -Hi , ox sẽ nhẹ nhàng mà...

]]>
//smartwoodtoys.ru/pornhouse/con-gai-hao-sac/feed/ 0
Mình là vợ chồng mà!! | smartwoodtoys.ru //smartwoodtoys.ru/pornhouse/minh-la-vo-chong-ma/ //smartwoodtoys.ru/pornhouse/minh-la-vo-chong-ma/#respond Sat, 01 Oct 2016 16:23:18 +0000 /> Mình là vợ chồng mà

Caca sinh ra và lớn lên trong một gia đình giàu có, caca thật sự là một cô gái, khi caca ra đời thì mẹ của caca cũng mất, cha của caca ở vậy nuôi caca cho đến lớn.Vì theo đời truyền của gia tộc, người thừa kế và nối nghiệp phải là một người con trai, vì thế các giấy tờ của Caca ông đều để giới tính là nam cả.
Cha caca là một doanh nhân thành đạt, là người có số cổ phần lớn nhất trong tập đoàn, chiếm 60% cổ phiếu. Cha của caca hiện giờ là chủ tịch hội đồng quản trị. Có quyền quyết định lớn nhất trong tập đoàn. Ông đang nắm giữ và quản lí. Tập đoàn đó có tên là New House.
Nhưng khốn khổ thay, tập đoàn đó đã được truyền từ nhiều đời với câu di chúc oái oăm, đứa con trai phải lấy vợ thì mới được thừa kế và nối nghiệp. Thời gian gia hạn để đứa con trai tim hạnh phúc cho mình là từ 20-30 tuổi. Đó là con số được gia hạn, được truyền từ nhiều đời, cả gia tộc đều tuân theo luật lệ đó.
Cha của Caca chính là ông Mac , ông đã dùng hết mọi thứ có thể, đề làm cho cả gia tộc tin rằng ông sinh một đứa con trai. Bằng cách ông đã đứa nó sang Úc học từ rất nhỏ, cho người chăm sóc nó, biến nó thành một chàng trai thực thụ. Đến năm 20t thì ông cho nó về Việt Nam. Để ra mắt mọi người.
Cuộc gặp mặt đầy bất ngờ…..
Ở sân bay, tôi bước ra khỏi sân bay, với một cái balo đen trên vai, hay tay thì kéo cả hai cái vali nặng trịch. Tôi mặc một bộ đồ vest trắng, với chiếc cà vạt nhỏ đen. Trên khuôn mặt có đeo một cặp kính đen. Ở bên đó, Tôi được bồi dưỡng nên chiều cao là 1m78. Còn cao hơn cả cha của caca.
Khi thấy con của mình, ông Mac:
– Hey! Con trai của ta!
– Oh, daddy! Con nhớ cha quá. Sao cha kiu con là con trai?
– Nhìn con đâu có chỗ nào giống con gái đâu.
– Uh ha. Không có gì giống. Cha khỏe không? Lâu rồi con không gặp cha.
– Khỏe mới ra đón con chứ.
– Hì hì… cha đi một mình sao?
– Uhm. Thôi chúng ta về nhà, cô chú muốn thấy mặt mũi của con ra sao đó?
– Dạ.
Trên đường đi về nhà, tôi qua sát khắp cả con đường mình đang đi trên nó, tôi có một cảm giác gì đó thật lạ,tôi thấy chỗ này thật yên bình, đúng là mình đã quay trở về đúng ngôi nhà của mình.
Về đến nhà, trước mặt tôi là một căn biệt thự rộng lớn, với khu vườn bao quanh căn biệt thự, trước biệt thự có một con ếch đang ngậm đồng tiền , quay ra phía trước, đang ngồi trong cái hồ có vòi phun nước tự động. Về đến nhà có rất nhiều người giúp việc đang đứng chờ, và một ông quản gia đã già, nhưng còn rất minh mẫn. Cả đám người đó cùng nói: Mừng cậu chủ về nhà!
Tôi rất ngạc nhiên và cười đáp lại. Vào phía trong thì tất cả mọi người đang đợi tôi, tôi nhìn và choáng cả mắt, sao mà đông quá! Nhìn ai cũng thật là quý phái sang trọng, cha tôi khoác vai tôi dẫn tôi đến chào mọi người. Cha nói:
– Hì hì… thế là đại gia đình chúng ta cũng được họp mặt đông đủ rồi. Xin giới thiệu với mọi người, đây là con trai độc nhất của anh đó. Àh để cha giới thiệu luôn: người ngồi trên ghế sofa lớn đối diện con là cô chú ba, người đứng kế con là chú 5, chú 5 chưa có vợ. Ở giá luôn. Nhưng là một người có tài trong công ty của gia tộc ta. Còn cô chú 4 của con thì ngồi ở đằng kia. Gần kệ sách.
Nghe một loạt giới thiệu của cha tôi, thì tôi gật đầu chào lia lịa. Tôi xoay qua hỏi cha:
– ủa? vậy con của cô chú đâu cha.?
– Hì hì… hiện tại một số đứa đang học đại học, một số đứa thì đang làm trong công ty gia đình mình. Ùi con sẽ được gặp mấy em thôi.
– Chú 5 : anh hai vậy nó về ở đây luôn hả?
– Ba tôi: chứ sao? Về đây đi làm lấy vợ, để còn duy trì cho gia tộc chứ.
– Mà con có người yêu chưa caca?
– Dạ chưa, Thưa chú 5.
– Năm nay con bao nhiêu tuổi rồi?
– Dạ con mới 20 àh.
– Trời hog sao? Con còn 10 năm nữa? nhưng cũng tranh thủ đi. Đừng như chú. Buồn lắm, hog ai thèm để ý.
– Hì hì… rồi chú cũng sẽ có thui mà.
– Cô 3: nhìn kỉ nó đẹp trai giống anh ghê, mẹ nó mà thấy nó lớn như thế này chắc sẽ hạnh phúc lắm.
– Ba tôi: uh, mẹ nó chắc đang mỉm cười một nơi xa.
– Con lại đây cho cô 3 nhìn kỉ con xem nào.
– Dạ.
– Cô ba nhìn tôi từ trên xuống dưới, không bỏ sót một điểm nào trên cơ thể tôi. Rồi tự dưng cô dùng tay rờ rờ trước ngực tôi, làm cho tôi giật cả mình, tôi hỏi: cô ba làm gì vậy?
– Cô ba: hì hì… vô tình đụng trúng thôi
– Tôi thầm nghĩ( hog biết hồi đó người chăm sóc tôi, người đó làm như thế nào mà bộ ngực của tôi không phát triễn được, bộ ngực của tôi nhìn như những người đàn ông hay tập tạ, tôi chỉ mặc áo thun ba lỗ bó sát dành cho nam rùi thôi)
– Lúc đó cô ba nhìn tôi mỉm cười, như có vẻ hài lòng gì đó, chính tôi cũng không hỉu,
– Chú ba: em làm thằng bé hết hồn đó, thôi con lên phòng nghỉ ngơi đi.
Thế là tôi đã thoát được cái cảnh của gia tộc tôi, căn phòng của tôi rộng, có đầy đủ hết những gì tôi cần, chỉ có điều hơi khác một chút, phòng tắm không đặt trong phòng tôi, mà nó nằm ở bên ngoài sát phòng tôi. Tôi nghĩ vậy cũng tốt, như vậy sẽ sạch sẽ hơn.
Lên phòng tôi đã chợp mắt ngủ một giấc lúc nào cũng không hề hay biết.
………
Ngày hôm sau….
Một buổi sáng đến với tôi thật nhanh chóng, nhìn đồng hồ tôi thấy chỉ mới có 5h sáng, vì chưa quen giờ giấc bên này, với tôi thật là khó chịu, nhưng rốt cuộc tôi cũng phải tỉnh dậy, sắp xếp hết tất cả quần áo, đồ đạc của tôi vào đúng nơi nó cần chỗ của nó. Tôi có một bộ sưu tập xe hơi nhỏ, tôi đã để riêng hẳn vào môt vali, tôi lấy chúng ra từ từ và sắp xếp lên kệ, sao cho đẹp mắt nhất.
Thấy mình đã sắp xếp xong mọi thứ, tôi lấy khăn và quần áo đi tắm, một chiếc quần short trắng, áo sơ mi sọc caro xanh. Đúng là tắm buổi sáng thật là thoải mái. Mang đến một sức sống mới, cho một ngày mới. Tắm xong tôi lấy laptop ra xem báo, ngày hôm nay xem có gì giật gân hay không. Nhưng đáng tiếc chẳng có gì hay ho cả.
Một người giúp việc lên mời tôi xuống lầu ăn sáng cùng gia đình.
– Con chào mọi người, buổi sáng tốt lành!
– Con trai! Hôm qua con ngủ có ngon không?
– Con chưa quen giờ bên đây cha ui.
– Hì hì… rồi con sẽ quen thôi. Àh đúng rồi, chú ba có việc mún bàn với con đó?
– Dạ, con nghe chú ba!
– Hì hì… con sẽ được nhận một công việc trong công ty của gia đình mình? Tuần sau con sẽ bắt đầu làm quen với nó!
– Hả? có nhanh không chú ba? Con mới về mà!
– Hog nhanh đâu con trai àh! Con sẽ có một bất ngờ đó!
– Bất ngờ?? là gì vậy chú ba?
– Cả nhà nhìn tôi rồi cười. tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra.
– Ba nói: thôi, lúc đó con sẽ biết, đừng bàn nữa con ăn sáng đi. Một tuần lễ cho con nghĩ ngơi, là con phải làm quen với thành phố, rồi di mua quần áo nữa, con đem quần áo về đâu có bao nhiêu đâu?
– Dạ.
Thế là một tuần nữa? Tôi sẽ bắt đầu với công việc của mình? Nhưng chẳng biết mình sẽ làm gì trong công ty? Ngay cả chức vụ là gì cũng không cho tôi biết. còn nói sẽ có bất ngờ dành cho tôi nữa. Làm trong đầu tôi toàn những câu hỏi mà không có người trả lời.
Ăn sáng xong, tôi cùng anh tài xế thân thiết của cha, đi vòng quanh khắp phố thị thành phố, anh tài xế cũng vui tính, kể cho tôi nghe nhiều chuyện cười.
– Cậu chủ về đây luôn hả cậu chủ?
– Hì hì… anh đừng kêu tôi là cậu chủ, tôi không quen như vậy, kiu tôi là caca được rồi. uh, tôi về luôn. Anh tên gì?
– Hì hì.. tên tôi là Tâm.
– Anh Tâm. Hì hì… cái tên nghe dể thương. Anh bao nhiu tuổi rùi?
– 19
– Àh. Vậy là phải xưng hô anh em rùi, Tôi 20.
– Hì hì… vậy xưng anh Caca cho nó gần gũi.
– Uhm. Anh có bạn gái chưa?
– Chưa caca àh.
– Vậy hả?
– Anh caca có bạn gái chưa?
– Hì hì… chưa, ba đang tính kiếm vợ cho tôi, mà tôi cũng không biết.
– Anh caca an tâm đi, ông chủ biết tìm vợ cho con trai mình mà.
– Hy vọng là thế.
– Ở Sài gòn, tối ở đây vui lém. Cái gì cũng có hết áh. Ở đây người ta ăn chơi cũng khí thế lắm, 10h đêm trở đi là rần rần rùi.
– Vậy hả? ở bên đó tôi hog có đi chơi khuya.
– Trời, cậu là đứa con trai đầu tiên tôi nghe câu đó đó.
– Bộ con trai ở đây? Ăn chơi lắm sao?
– Đa số là thế?
– Vậy hôm nào anh dẫn tôi đi chơi thử xem.
– Ok.
Thế là với tôi một ngày cũng trôi qua thật nhanh, tối mai là tôi sẽ được khám phá thú vui, của dân Sài Gòn là gì?? Không biết nó như thế nào nhỉ? Tôi về phòng tắm rữa, rồi lên giường nằm nghĩ đến điều bất ngờ mà chú ba nói sẽ dành cho tôi. Tôi không biết đó là gì? Tôi suy nghĩ có khi nào là một cô gái không? Tôi không ngủ được nên đi xuống lầu tìm cái gì đó uống, vô tình tôi nghe được câu chuyện của chú ba và cha của tôi:
– Chú ba này, anh sắp xếp công việc cho caca sao rồi?
– Anh hai yên tâm, caca sẽ là phó giám đốc trước đã.
– Vậy còn cô gái? ( tôi thắc mắc cô gái nào đây)
– Hì hì… anh hai yên tâm, caca sẽ yêu cô gái đó thui ( tui nhăn mặt, chưa gặp mà la yêu, sao chú mình tự tin thế nhỉ)
– Em chắc chắn chứ? Sao anh thấy lo quá!
– Hihi… nó là con của chủ tích Nun mà. Xinh đẹp, tài giỏi, rất lễ phép, nói chung không có gì diễn tả được.
– Em điều tra kỉ chưa đó. Lỡ con bé đó ăn chơi rùi sao?
– ờ thì… hơi ăn chơi chút, nhưng không đến nổi. ( tui cáu mày: cái gì ??? hog dc, phải loại bỏ con nhỏ đó ra ngay)
– Uhm, anh tin em đó.
Tôi đang nghe bổng làm cho cái lọ hoa trên bàn bể, phát ra tiếng động lớn, tôi nhanh chân chạy lên lầu. Xem như mình không ở đó. Và cả đêm đó, tôi không ngủ được. Cô ta là ai nhỉ? Xinh đẹp, ngoan, giỏi đã vậy ùi, sao lại thêm cái trò chơi ăn chơi là sao? Sao đối lập quá vậy? Chú ba này không tìm hiểu rõ gì hết?
……….
Đêm đến…..
Tôi ở trong phòng không biết lát nữa mình sẽ mặc cái gì đi đây? Mặc vest thì không phù hợp, còn quần jean áo thun, khoác một chiếc áo sơ mi màu bên ngoài chắc nhìn không đến nổi tệ. Đi chung với đôi giày thể thao màu trắng có viền xanh. Thế là chuẩn.
Tâm đang ở đằng trước đợi tôi. Tôi bước nhanh lên xe.
– Wow, bảnh quá ta!
– Hì hì… hy vọng hog làm người khác giật mình.
– Anh thế nào cũng sẽ được nhiều cô để ý đến cho xem.
– Hì hì… hên xui àh nha.
Trong vòng không đến 30p, Tâm đã đưa tôi đến vũ trường. Tâm kêu tôi đứng chờ, Tâm đi gửi xe, rồi sẽ dẫn tôi vào.Tôi nhìn vào cửa thì thấy có một cặp trai gái đang xỉn, vui cười vui vẻ với nhau. Tui nhăn mặt. Gửi xe xong, Tâm dẫn tôi vào bên trong. Càng vào bên trong tiếng nhạc càng ngày càng lớn, nó làm cho tôi thấy khó chịu.
– Tâm, thôi tôi không vào đâu, nhạc lớn quá. Tôi chịu không nổi.
– Trùi, Đã đến sao còn đòi về, thử đi không sao hết.
– Uh, thử thì thử vậy.
Tấm dắt tôi vào, ngồi ở ngay quầy rượu, tôi nhìn quanh sao thấy ai cũng nhảy một cách điên cuồn, lỗ tai của tôi bắt đầu thấy nhức vì âm thanh quá lơn, Tâm và tôi nói chuyện với nhau phải thật lớn mới nghe được, chúng tôi đang nói gì.
– Anh uống gì? Em kêu bồi bàn nó làm cho anh?
– Gì cũng được.
– Bồi bàn cho một chai Martell X.O. Anh Caca nãy giờ có để ý gì không?
– Hả? Anh không nghe gì hết? Em nói cái gì?
– Em nói anh để ý gì không?
– Có chuyện gì thế?
– Cô gái mặc váy xanh nhạt, đang ngồi cùng đám bạn ở đằng góc bên kia kìa.
– Uhm thì sao? Em quen cô ta hả?
– Không, đâu có quen. Ý em là anh thấy cô ta có đẹp không?
– Uh, thì đẹp, nhưng hình như thấy cô ta không nói gì với bạn bè cô ta hết, ngồi im.
– Đó, cơ hội cho anh đó, lại làm quen đi.
– Trời!! Lỡ cô ta có bạn trai rồi sao? Anh đến bị đánh rồi sao?
– Cô ta không có bạn trai đâu?
– Sao em chắc vậy?
– Hì hì… bí mật. Anh đến làm quen đi.
– Tôi lập lững một hồi: Thôi anh không đi đâu. Vô đây biết nhiu đó được rồi.
Tôi ngồi trong đó cũng dần quen được tiếng nhạc, ngồi khoảng 30p thì thấy cô gái đó đứng dậy, hình như cô ta say quá thì phải, đứng lên không vững , bạn bè cô ta đỡ, cô ta nhất quyết không chịu, cứ đòi đi một mình, trên tay cầm ly rượu, hình như cô ta đang đi về phía tôi, chao đảo. Cô ấy đi đến và không để ý, đã va vào chỗ tôi ngồi. Cô ta say khước.
– Oh! Oh! Xin lỗi, anh đẹp trai, tôi đi đụng trúng anh.
– ờ, không sao?
– Lạ thật? sao anh không chửi tôi ( hình như cô ta đang muốn gây sự với tôi)
– Hơ,,, cô đâu làm gì đâu mà chửi?
– Đi đụng anh, đỗ rượu hết lên người anh mà anh không phản ứng gì sao?
– Hả? ( tôi nhìn lại thì thấy đúng như vậy, sao lúc bị đỗ rượu tôi không biết gì hết vậy)
– Haha… ( cô ấy cười ) đúng là chàng ngốc!
– Thôi cô về đi, tôi không muốn tranh cãi với cô.
– Lúc đó, bạn cô ta chạy đến: xin lỗi anh, bạn em hôm nay nó uống nhìu quá, đôi lúc nó hay vậy lắm, hứng lên là uống nhìu rượu rồi đi gây chuyện với người khác.
– Àh, nãy giờ tôi cứ nghĩ, cô ấy bị bạn trai bỏ rơi chứ!
– Nè! Tôi chưa có bạn trai nha chưa? ( cô ấy phản ứng kịch liệt)
– Ờ, thì không có…..
– Tôi mà có chọn bạn trai cũng không đến lượt anh đâu.
– Tôi nhìn về phía bạn của cô ấy: đưa cô ấy về đi, lát nữa cô ấy sẽ nổi điên lên đó.
Thế là cô ta được bạn đưa về nhà, rùi 15p sau tôi cũng về nhà. Với tâm trạng thật là mắc cười, ở đâu ra một cô gái như thế chứ??? Rồi tôi cũng không để ý đến chuyện đó nữa. Đi tắm sau đó nằm trên giường suy nghĩ.

]]>
//smartwoodtoys.ru/pornhouse/minh-la-vo-chong-ma/feed/ 0
Truyền thuyết Lesbos | smartwoodtoys.ru //smartwoodtoys.ru/pornhouse/truyen-thuyet-lesbos/ //smartwoodtoys.ru/pornhouse/truyen-thuyet-lesbos/#respond Tue, 20 Sep 2016 16:44:47 +0000 /> Câu chuyện của tôi được bắt đầu từ một truyền thuyết về nữ thần sắc đẹp đầu tiên trên trái đất.Từ hàng ngàn năm trước,vào thời cổ đại,khi mà các vị thần luôn ngự trị hiện hữu trên trái đất thì có 2 vị thần giữ sứ mệnh quan trọng đối với loài người.
Nữ thần tình yêu Eros và nữ thần sắc đẹp Lesbos.
Lesbos là vị thần sở hữu sắc đẹp vô giá của nhân gian,nàng đẹp đến mức mà các loài chim kiêu hãnh nhất của bầu trời cũng phải chao đảo đôi cánh,những bông hoa đẹp nhất cũng phải thẹn thùng vì không sánh bằng,ánh mặt trời cảm thấy không thể tảo sáng hơn nàng.Và tất nhiên trái tim của con người cũng khụy lụy và mê muội trước sắc đẹp của nàng.Dường như tất cả laòi người lúc đó đều ngưỡng mộ và si mê nàng.Tình yêu lúc đó không hiện hữu trong con người nữa,họ hoàn toàn bị chinh phục bởi sắc đẹp của Lesbos hơn là tình yêu lẫn nhau.
Vị trí của nữ thần tình yêu trong họ ngày càng lu mờ,thần tình yêu Eros cảm thấy ghen tức với Lesbos, nhưng Eros vẫn không thể làm gì Lesbos được vì Lesbos cũng là 1 vị thần và sắc đẹp cùng tình yêu luôn gắn liền với nhau.
Lúc đó ở dưới nhân gian có 1 vị hoàng tử,do 1 lần được nhìn thấy Lesbos,đã không khỏi kinh ngạc và đã thốt lên 1 câu nói làm thay đổi cuộc đời Lesbos,nói đúng hơn là đẩy Lesbos vào 1 điều khủng khiếp
_ Ôi Lesbos,nàng đẹp quá,ta chưa bao giờ nhìn thấy 1 ai đẹp thế này,nàng đẹp đến mức khiến cho con tim băng giá của ta phải tan chảy,phải rung động…Nhưng rung động để làm gì, ta nào có được nàng đâu, ta thà trả lại tình yêu mà ta được ban để đổi lại được nhìn thấy nàng lần nữa rồi suốt đời vô cảm ta cũng cam lòng.
Câu nói đó vô tình đã lọt đến tai Eros, Eros vô cùng tức giận vì chạm đến lòng tự ái và quyền năng của mình.
Eros hét lên trong tức giận:
_ ” Loài người ngu xuẩn và tầm thường kia,nếu không có ta ban tình yêu cho các người các người có thể cảm nhận,si mê sắc đẹp của Lesbos sao ”
_” Được ! Vậy ta sẽ lấy chính sự si mê của các người dành cho Lesbos để ban cho cô ta, rồi các người sẽ không còn si mê vị nữ thần cao quý của các người nữa đâu ”
_ A..ha..ha.haa
Lesbos đang dạo bước trên những cánh đồng hoa để ban sắc đẹp đến chúng,gương mặt thánh thiện rạng ngời trước ánh mặt trời của nàng thật vô tư, nàng mỉm cười nâng niu từng cánh hoa mà không hay biết 1 điều làm thay đổi số mạng nàng sắp sảy đến.

Eros đang tức giận, đang đố kỵ, chính cảm giác độc ác lúc này của Eros đã làm cho tình yêu của loài người sau này có thù,ghét,căm,hận…
Eros đã lên đỉnh Olympus để xin thần Zeus (chúa tể của các vị thần) cho mình quyền năng để trừng phạt Lesbos, bởi vì sắc đẹp của Lesbos đã làm đảo lộn sự cân bằng của muôn loài.
Thần Zeus là 1 vị thần sáng suốt,ông không muốn hủy hoại đi 1 vị thần nhưng chính ông cũng nhận ra muôn loài đang chao đảo vì Lesbos.Ông đồng ý trừng phạt Lesbos nhưng sẽ không hủy hoại Lesbos mà chỉ ban quyền năng để Eros đưa 1 lời nguyền vào Lesbos.
Ngay sau đó Eros đã dùng sức mạnh của 12 chòm sao lớn nhất trên bầu trời để thực hiện lời nguyền.
Eros đã nguyền rằng:
_” Lesbos với sắc đẹp làm phá hoại sự cân bằng của muôn loài, nay ta sẽ đem sự mất cân bằng đó đến ngươi,từ nay ngươi sẽ bị tước đi quyền năng của 1 vị thần,ngươi sẽ mãi mãi chỉ có thể….yêu thương những người con gái như ngươi và mãi mãi chỉ nhận lấy sự đau khổ cùng cái chết”
_” A…ha..ha…haa để ta xem tình yêu khác với muôn loài ngươi có thể làm si mê được ai nữa”
Lời nguyền vừa dứt, lập tứ 12 chòm sao trên trời vụt tắt.Thần Zeus đã phải dùng 1 khối thiên thạch phát sáng phá tan thành trăm nghìn mảnh đưa lên bầu trời để thắp sáng và đưa Aphrodite-con gái của Eros lên thay Lesbos trở thành nữ thần sắc đẹp đến ngày nay.
Cùng lúc đó Lesbos bỗng cảm thấy tim mình đau nhói, loạn nhịp,đập nhanh và hối hả,nước mắt nàng tuôn trào,thân thể buông rơi xuống nhân gian,nàng rơi xuống 1 hòn đảo không bóng người ( sau này hòn đảo đó mang tên Lesbos,nơi sinh sống của những người phụ nữ có tình yêu đồng giới với nhau )
Lúc này đây Lesbos không còn là 1 vị thần nữa,nàng chỉ là 1 người bình thường,cũng biết yêu thương và chịu kiếp sinh tử luân hồi như con người.
Ponseidon-vị thần của biển cả, ông thương cảm trước lời nguyền mà Lesbos phải chịu,bèn đưa thần dân của mình là các nàng tiên cá lên đảo chung sống với Lesbos.Và hòn đảo bắt đầu có sự sống,Lesbos không phải sống cô đơn 1 mình nữa,mọi sự trái ngang bắt đầu xảy ra khi Lesbos đem long yêu thương Sappho-nàng tiên cá đẹp nhất trong tất cả,và Sappho cũng là con gái duy nhất của Ponseidon.
Sappho cũng đem lòng yêu Lesbos vì nàng chưa bao giờ nhìn thấy 1 người nào đẹp đến thế,khi mà cả Lesbos và Shappho đem lòng yêu thương nhau thì lời nguyền của Eros đã ứng nghiệm.Sappho buộc phải quay về biển cả để thay cha Ponseidon lên làm thần biển.Lesbos và Sappho đã quá yêu thương nhau nên không thể rời xa,Lesbos đã đòi theo Sappho về biển cả để chung sống cùng nàng.Lesbos đã quên 1 điều rằng giờ đây nàng không còn là 1 vị thần nữa,nàng chỉ là 1 người bình thường và người bình thường dĩ nhiên không thể sống dưới biển quá lâu.
Poseidon sau khi biết con gái mình đem lòng yêu thương Lesbos đã vô cùng tức giận,ông dùng 1 ngọn sóng khủng khiếp nhất để nhấn chìm Lesbos xuống biển cả trong lúc Sappho và Lesbos trên đường về biển.Sau khi Lesbos chết Sappho đã đau khổ vô cùng,nàng trút bỏ đuôi cá và tan vào bọt biển mãi mãi.
….
Lesbos đã trải qua 9 kiếp luân hồi trong hàng nghìn năm,mỗi kiếp nàng đều phải chịu lời nguyền của Eros mà chết
8 ngàn năm sau…
Cả nhân loại đã bước sang 1 trang mới,con người đang sống trong kỷ nguyên tân tiến nhất,vì thế sự trị vì của các vị thần đã không còn,họ đã lùi xa với con người và sống cùng nhau trên đỉnh Olympus.Thay thế cho họ bây giờ là các thiên sứ sống trên thiên đàng tiếp tục chăm lo nhân gian.Các vị thiên sứ chăm lo sinh mệnh nhân gian thấy có 1 người con gái đã trải qua 9 kiếp luân hồi mà luôn luôn nhận lấy sự đau thương và cái chết.Họ muốn đưa người này lên thiên đàng để trở thành thiên sứ nhưng không sao làm được,rất lấy làm lạ,các thiên sứ quyết định đến gặp đại thiên sứ để hỏi lý do.
Đại thiên sứ là người lớn tuổi nhất,giữ chức vị cao nhất trên thiên đàng nên đương nhiên ông đã biết người đó là ai và chuyện ông sẽ phải làm là gì
_” Ta đã biết các người định hỏi gì,thế giới bây giờ thuộc về sự cai quản của các thiên sứ nhưng không phải việc gì chúng ta cũng làm được…và đối với 1 người đặc biệt như Lesbos thì lại càng không”
Tiếp đó Đại thiên sứ 1 mình lên đỉnh Olympus để gặp thần Zeus xin hóa giải lời nguyền cho Lesbos vì cô ấy sắp đầu thai sang kiếp thứ 10,nếu không cô ấy sẽ lập lại điều xảy ra trong 9 kiếp trước.Thần Zeus đã đồng ý sẽ chỉ cách để hóa giải lời nguyền cho Lesbos.
_” Zeus tại sao ngài không hóa giải cho Lesbos mà lại chỉ cách”
_ “Ta biết cách để hóa giải nhưng ta không thể làm,bản thân Lesbos sẽ phải làm điều đó.Ta sẽ cho cô ấy 1 số quyền năng nhất định khi đầu thai”
_” Muốn hóa giải lời nguyền chỉ có cách đem 12 chòm sao mà Eros đã dùng để nguyền rủa Lesbos trở lại bầu trời”
_” Nhưng…..”
Thụy điển ngày 19 tháng 11 năm 1989
_” Chúc mừng ! Là con gái thưa ông, một bé gái rất xinh xắn ”
_” Là con gái thật sao,cuối cùng tôi cũng là con gái rồi”
_” Vâng,có 1 điều khá kỳ lạ là đứa bé đã cười trước khi cất tiếng khóc”
_” Bố cho chúng con nhìn mặt em gái với nào”
Ông David mỉm cười nhìn đứa con gái và nói
_Vậy thì đặt tên con là Tina nhé,con sẽ là 1 đứa con gái đặc biệt đây Tina Johanson
Đứa bé dường như hiểu được điều bố nó nói,nó mỉm cười ngộ nghĩnh
….
Thụy điển ngày 19-01-2007
_Taxi !!! Cho tôi đến tập đoàn Sveri
_Chà,nhìn cô có vẻ như 1 du học sinh phải không ?
_Vâng, du học sinh mới trở về nước Tina Johanson
_Đến rồi thưa cô,hết 370 Kr
_Cám ơn,tạm biệt nhé
{Profile Tina Johanson: cao 1m78,tóc bạch kim dài ngang vai tỉa theo kiểu khó hiểu,mắt xanh lá,da trắng muốt,dáng chuẩn hơn người mẫu, mang nét đẹp nửa tây nửa châu á vì mẹ của Tina mang 2 dòng máu Việt Nam,Thụy Điển,Tina có 1 gương mặt xinh đẹp thanh thoát,đặc biệt đôi mắt rất cuốn hút}
Tại tập đoàn Sveri
_Làm ơn cho tôi gặp chủ tịch
_Vâng làm ơn chờ 1 chút
_Thưa ông David cô Tina đã trở về và muốn gặp ông ngay.
_Được cho vào gặp tôi ngay
_Thưa cô,cô có thể vào
Cạch…
_Bố !!! Con đã về, bố có vui không ^^
_Tina con về bất ngờ quá,để bố ôm con 1 cái nào..
_Con về sao không gọi trước để bố sai Eric đi đón
_Thôi bố,con lớn rồi,con tự lo được,phiền anh hai làm chi
_Bố nhìn xem đây là gì,con đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ rồi nhé,18 tuổi với tấm bằng tốt nghiệp đại học khoa công nghệ thông tin hạng ưu,với thành tích này con có thể trở thành 1 chuyên gia thiết kế phần mềm sáng giá nhất ở bất kỳ đâu.
_Uhm nhưng con có 1 chuyện muốn nói với cả nhà sau bữa tối
_Bây giờ con về nhà đây
Tina rời khỏi phòng,ông David cười 1 tràng lớn
_Ha..ha..ha con gái ngốc,tưởng con đang toan tính chuyện gì mà ta không biết sao.Được thôi,ta để con tự bước đi
….
Buổi tối tại biệt thự của gia đình Johanson,các thành viên quây quần bên chiếc bàn ăn trải dài,sang trọng
_Mẹ à sao đã bảo mẹ thay chiếc bàn ăn này đi,dùng chiếc nhỏ thôi cho ấm cúng mà mẹ chưa thay vậy,nhà có 6 người mà dùng cái bàn cho mười mấy người.
_Con chỉ giỏi thắc mắc là nhanh thôi
_Em đúng là thông minh đột xuất ngu bất ngờ đấy,cái phòng ăn to vậy để cái bàn bé xíu thì còn gì là thẩm mĩ
_Adam có phải lâu ngày chưa ăn đòn anh ngứa vẩy phải không??
_Không dám,người ngứa vẩy là thằng Justin kìa,đang gây lộn với bồ đó
_Anh có câm mồm vào không-Justin cáu cỉnh nói
_Thì anh Justin nóng tính vậy,chị Helen còn chịu được là may đó
_Bố sao bố không nói gì vậy-Eric nói
_Bố đang chờ xem điều Tina muốn thông báo với gia đình là gì
_Uhm chuyện đó con sẽ nói sau khi ăn xong
Cuộc nói chuyện của gia đình Johanson diễn ra sôi nổi vì có Tina,Eric-anh cả và ông David là người hiểu Tina nhất
8h tối gia đình Johanson ngồi uống cafe và trò chuyện
_Bố mẹ,bây giờ cón có chuyện muốn nói với mọi người.Con đã tốt nghiệp đại học,con đã không làm xấu hổ danh tiếng của gia đình mình.Nhưng bây giờ con đã đủ lớn,con muốn làm những việc theo lý tưởng của con,làm 1 người bình thường thôi,từ nay con sẽ không còn là thần đồng nữa
_Vậy em sẽ làm gì-Eric hỏi
_1 Bartender
_Bartender !! Phục vụ ở quầy rượu sao ? Mẹ không đồng ý,trí thông minh của con không phải dùng để làm việc đó,1 gia đình danh giá không thể để con làm điều đó.
_Con đã biết gì về Bartender,con có thể làm việc đó từ đâu,bằng cách nào?
_2 năm tại Mĩ ngoài việc học con đã tìm hiểu về Bartender,con đã theo học nó trong suốt 2 năm tại Mĩ,ước mơ của con đơn giản chỉ là sẽ tạo ra 1 nơi để con thực hiện nó.Còn lý do vì sao con thích nó à,đơn giản vì con muốn cuộc đời mình có thêm gia vị
Nói xong Tina đứng dậy đi về phòng,không quên nói với 1 câu
_Tháng sau con sẽ về Việt Nam
Tất cả mọi người đều biết nói gì cũng vô ích vì Tina vốn tính ngang bướng từ nhỏ,không chịu nghe lời ai ngoài ông David,nhưng ông David đã không phản đối thì mọi việc coi như êm đẹp.
Chuyến bay 385 từ Stockholm đến Hà nội chuẩn bị cất cánh
1h sáng ngày 10-02-2007 Hà nội-Việt nam
_Hulm chán quá,hạ cánh lúc 1h đêm thế này,hành lý thì 1 đống,mệt chết đi được,mới tháng 2 mà sao nóng thế
_Hey taxi cho tôi đến khách sạn nào đẹp nhất ở giữa trung tâm thành phố nhé

1 đêm không có gì là dài với Tina,vì quá mệt nên chìm ngay vào giấc ngủ
[ Lesbos,đã đến lúc rồi,hãy tự giải lời nguyền cho mình đi

]]>
//smartwoodtoys.ru/pornhouse/truyen-thuyet-lesbos/feed/ 0
Yêu nhau có sao | smartwoodtoys.ru //smartwoodtoys.ru/pornhouse/yeu-nhau-co-sao/ //smartwoodtoys.ru/pornhouse/yeu-nhau-co-sao/#respond Tue, 19 Jul 2016 10:18:59 +0000 /> “Chúng tôi quen nhau từ khi học cấp 3, là đôi bạn nữ rất thân…” Trường Đại Học XXX

– Này, Area có rảnh ko? Hay mình đi ăn kem đi_Lirs câu tay Area sau giờ ra về

– Ừ, định rủ Lirs, vậy mình đi Hai người họ là vậy sau nhiều năm nhưng tình bạn chưa bao giờ bị sứt mẻ, đôi lúc còn có chung cả suy nghĩ…

Tại quán kem…

– Nè Lirs, có thằng kia đòi làm quen Area

– Uhm, rồi Area nói sao? – Nói từ từ suy nghĩ

– Uhm…_Lirs có vẻ buồn, nhưg ko để Area biết điều đó Cuối cùng thì Area cũng đã đồng ý lời làm quen đó. Khoảng thời gian Area có bạn trai, lúc nào người đó cũng chở Area đến trường nên khoảng cách của Lirs và Area dần có khoảng cách…Lirs rất buồn, buồn vì Lirs đã yêu Area từ rất lâu, ko nói ra vì sợ Area sẽ xa lánh mình, sợ cái tình bạn đó cũng biến mất.

Sang năm hai,..

– Mình nghe_Cuộc gọi đến từ Area

– Lirs, rảnh ko? Đi dạo với Area chút nhe

– Uhm, Area đang đâu?

– Area nhắn tin sau… Area nhắn cho Lirs tại một hàng ghế ở công viên. Lirs vội chạy đến, thấy chỉ có mình Area ngồi đó, trông có vẻ rất buồn. Lirs ngồi xuống,

– Này, Area hôm nay sao vậy?

– Hixx…_Area quay sang ôm Lirs

– Nói Lirs nghe, sao Area khóc?_Lirs đẩy nhẹ Area ra nhìn và hỏi

– Mình và người đó vừa chia tay, cậu ta nói Area ko biết cách làm cậu ta vui nên có người khác tốt hơn_Area nói nhưng mắt vẫn còn tiếng nấc

– Ko đâu, Area tốt rồi, mặc kệ cậu ta đi, vì cậu ta ko nhận ra điều đó, cậu ta mới chính là người ko đáng.

– Vậy ai mới nhận ra đây, hix

– Còn có Lirs nhận ra mà, ko sao đâu, bỏ đi, đừng khóc nữa nha

– Ùhmmm…_Area nhẹ gật đầu

– Nè, biết là khi buồn Area buồn là muốn ăn vặt…nên mình đi đi

– Sao biết vậy, Lirs là số một..hii_Area ôm, hôn má Lirs một cái đủ rõ rồi đi lại xe Lirs đơ ra, được người mình yêu hôn như vậy, có ai lại ko ngỡ ngàng.

– Nè, nhanh lên, làm gì đơ ra đó vậy

– À..ờoo… Họ cùng nhau đến một quán ăn vặt gần đó, cùng trò chuyện, Lirs toàn đành trống lảng mỗi khi Area hỏi về mẫu bạn trai của Lirs như thế nào. 11 giờ đêm…

– Giờ này tối lắm rồi, Lirs ngủ lại với mình đi, 10giờ kí túc xá đóng cổng rồi_Trước cửa nhà trọ của Area

– Uhm, vậy cho Lirs ngủ ké, hihi Đây ko phải lần đầu họ ngủ với nhau, vì là một đôi bạn thân, việc ngủ chung là chuyện bình thường nhưng lần này là ngủ lại một đêm, chứ ko phải một buổi trưa bình thường…

– Lirs tắm đi_Area vừa tắm ra, lấy quần áo ngủ cho Lirs

– Cám ơn ha – Khùng, bạn bè mà cám ơn

– Ai nói ko cám ơn đc, ko thấy tui mới cám ơn đó sao, plzèzz_Lirs chọc cười Area rồi vào phòng tắm Area ngồi xem bài cho ngày thứ hai, sau đó Area viết viết thứ gì đó…

-Êk, viết gì đó, cho tui coi nữaa.._Lirs từ phòng tắm bước ra

– Coi gì, zô zuyên, nhật kí của người ta mà đòi coi_Area che lại, ko cho Lirs đọc

– Ờ, tại quan tâm thôi, ko cho thì thôi, xììì.._Lirs bước lại giường nằm lấy điện thoại mở nhạc

– Sao ko ngủ đi mà mở nhạc vậy

– Mở kệ tui, liên quan sao

– Giữ trật tự cho tui viết nhật kí_Area to tiếng

– Kệ – Ngủ nhanh lên, tui lại qoooánh bây giờ

– Ngon thì lại

– Xí, tui ko rảnh_Area biết lần nào đánh Lirs cũng bị Lirs chọc lét nên ko dám lại

– Ờ vậy thôi, gáng chịu ha Area bực lên, nhưng ko nói gì, ngồi viết tiếp, Lirs vẫn mở nhạc. Nhưng một chút sau Lirs tắt “Lirs biết Area đang viết gì trong đó, chắc ko phải về Lirs đâu, Lirs biết mà, người Area đang viết là cậu bạn trai kia kìa, chắc Area đang buồn lắm”..Lirs suy nghĩ và ngủ đi.

– Sao tắt vậy, đồ lỳ_Area nói với Lirs nhưng Lirs đã ngủ, xoay qua thì thấy Lirs nằm im đó “Ngủ rồi chứ gì, Lirs của tui à, giá như Lirs còn thức..” Area nghĩ, nằm bên trong Lirs, mặt hai người đối diện nhau… Sáng chủ nhật…

– Này, thức khi nào vậy, sao ko kiu Area dậy, trễ học rồi huhu_Area ngồi bật dậy, xếp mền gối

– Kùn hả, lịch kìa, Sundayyyy Sun Sun dayyy_Lirs xoay ra sau chỉ Mà Lirs đang làm gì? Từ lúc thức, Lirs chỉ ngồi yên đó nhìn Area. Area vội nhìn sang cuốn nhật kí ” Mai quá, Lirs chưa xem”..Vì tối viết xong Area quên cất. Nhưng bên trong đó viết gì mà Area muốn giấu đến thế?… Từ khi chia tay với bạn trai Area và Lirs lại trở lại như trước đó, hai người lại cùng đi chơi với nhau và ăn những món ăn họ thích, …nhưng chỉ với tư cách hai đứa bạn thân..Sang năm ba, cũng vẫn vậy.. Năm cuối của Đại Học… – Ê, Lirs định xin việc ở đâu_Tại quán nước

– Chắc xin một công ty nào đó, còn Area?

– Công Ty ba thẳng tiếnnn hehe.._Ba Area là chủ tịch Cty xây dựng

– Uhm, con nhà nòi mà

– Sao lúc trước ko thi vào Công An đi, là con nhà nòi liền chứ gì Lirs im lặng, ko biết phải trả lời như thế nào, rõ ràng là muốn đc học chung với Area thôi

– Thì tại tui ko thích, đc chưa

– Uhm, có liên quan mình, hììì_Area cười lảng sang chuyện khác Lirs đang lo lắng thời gian bên Area sẽ ko còn nữa, rồi mỗi đứa sẽ mỗi nơi, chắc chắn ra trường rồi ba Area sẽ gã cho một cậu tử bột nào đó. Ngày Lễ ra trường, ba và mẹ Lirs đều có mặt. Còn về Area thì bệnh nên ko dự lễ đc. Ba Area cho người lên đón cô ấy..

– Lirs nghe, có gì ko? –

Area nè, chút nữa Lirs qua nhà trọ mình lấy giúp cái Balo nha, về gấp quá Area quên

– Uhm, yên tâm chiều nay sẽ có, giờ lo dưỡng bệnh đi kìa

– Uhm biết rồi, Lirs ở đó vui vẻ, bye… Trưa đó, dự xong lễ..

– Ba, mẹ con đi lấy đồ giùm Area, chút con về taxi cũng đc_Lirs để đồ lên xe

– Ừ, vậy ba mẹ về trc

– Dạ, chào ba mẹ Lirs lên taxi đi thẳng tới nhà trọ của Area mà trog lòg cảm thấy có gì đó vui “Chìu nay lại đc gặp Area, Lirs nhớ Area lắm!” Lirs bước vào nhà trọ hỏi mượn lại chìa khóa, Lirs bước vào phòng, cái cảnh hai đứa trong 3 năm qua vui buồn có nhau lại hiện về khiến Lirs phải rơi nước mắt. Bỏ sang chuyện đó, Lirs lại giường lấy chiếc Balo đeo vào vai. Phóng lên taxi..

– Chú ơi, chở con về thẳng Cần Thơ Lirs ngồi trên xe mà cảm thấy nôn nao, muốn về ngay để gặp Area ” Sao lại nhớ như thế này chỉ ko gặp nhau mới 4 ngày thôi mà, mau yêu và nhiều tới vậy sao Lirs”…Lirs cứ nghĩ về Area, đưa mắt sang bên đường mắt Lirs hơi cay. …Chợttt… “Bộppp”…

Quyển tập từ trong ngăn kéo nhỏ nhất rơi ra… “Sao lại có tập trong đây thế?”…Lirs nhặt lên và mở ra xem Trang đầu tiên “Chẳng phải đây là hình mình và Area chụp chung năm 12 đây sao, còn vẽ trái tim ở giữa nữa chứ ^^ ”…Lirs lại mở sang trang hai, có viết tên Lirs với Area đc nắn nót từng chữ, phía dưới có thêm chữ “LOVE”. Tim Lirs cứ thình thịch, tò mò, Lirs tiếp tục mở thêm… Ngày 26-2,… ” Hôm nay thật vui, đc Lirs chở đi chơi, dù chúng ta đã đi chung rất nhiều lần, nhưng chưa lần nào Lirs nói và cười nhiều như vậy, Area vui lắm mỗi khi thấy Lirs cười, nó cứ tỏa nắng ^^ . Nhưng Lirs đối với Area chỉ là bạn mà thôi, chỉ là bạn thôi. Area muốn khóc trước Lirs, nhưng rồi phải giải thích sao đây…

Nhớ năm đầu ĐH, khi nghe Area có bạn trai, Lirs vẫn thản nhiên, Lirs ko giữ Area lại. Mà ko đúng ko yêu thì sao lại giữ đc chứ. Đã vậy Area lại còn hôn vào má Lirs nữa chứ, thật điên rồ đúng ko. Nhiều khi hẹn gặp Lirs chỉ để thấy Lirs cười, nhưng rồi Area sẽ kìm nén đc bao lâu đây khi tình cảm nó cứ lớn dần…” Lirs rưng rưng nước mắt… nhẹ lật thêm vài trang Ngày 10-3,… ” Lirs giờ này đang làm gì đó?. Area nhớ Lirs nhiều lắm. Chỉ còn 2tháng nữa thôi là chúng ta sẽ ko gặp nhau nữa. Area phải làm sao đây? … Area muốn nói với Lirs tất cả rằng Area ko hề xem chúng ta là bạn, ko hề muốn điều đó, nhưng nếu nói ra Area sợ lắm, Lirs sẽ xa lánh Area và tình bạn của chúng ta cũng sẽ ko tồn tại đừng nói chi đến tình yêu. Haiz, như vậy mãi rồi cũng sẽ có ngày Lirs sẽ thuộc về một người khác.. hixxx… Bạn thân?…Khi ngủ có thể nằm giữa vợ chồng của bạn mình ko? Có thể ăn với nhau ko? Có bảo vệ, chăm sóc cho nhau đến cuối đời đc ko?…Ko, tất cả đều là vô dụng.

Area bắt đầu và đang cảm thấy ghét hai từ bạn thân đó. Lirs ơi, “Area yêu Lirs, đã yêu từ lâu lắm rồi” . Area muốn nói thế với Lirs như vậy, nhưng nói ra mình sẽ chẳng là gì nữa… Area bất lực vô cùng…Tim đau thì trách sao tim lại hành hạ chủ nó đến nổi vậy T_T…”. Lirs đọc, mắt cứ rơi lệ, tim thì nhói lên, nó đau đến vô cùng. Như những gì Area nói thì tình cảm Area dành cho Lirs chưa hẳn là đã ít hơn Lirs dành cho Area. Ngồi trên taxi, một cơn mưa tháng 5, vài hạt nhỏ tạt vào, lạnh cả mặt, nhưng trong lòng Lirs lúc này còn lạnh hơn thế. ” Thật đáng cho mày đó Lirs, phải mày can đảm hơn có lẽ Area sẽ ko phải tổn thương như thế này, đã làm người mình yêu phải đau lòng thì mày còn là Lirs ko..” Lirs suy nghĩ, nước mắt cứ tuông trào…

– Chú ơi, xe nhanh hơn đc ko ạ?_Lirs nôn nóng muốn về với Area ngay 5giờ chiều… Cuối cùng cũng đã về tới Cần Thơ, bước xuống xe Lirs ấn chuông… Người làm cho nhà Area ra mở cổng

– Area chờ cháu từ trưa giờ

– Dạ, vậy để con lên với Area, chào bác_Lirs vội đi nhanh lên phòng Area Area lúc này đang tưới hoa trên hành lang phòng mình mà ko hay Lirs đã tới. Nhẹ nhàng bước đến phía sau Area, đặt Balo xuống từ phía sau Area.

. – Ơ..ơơơ…giỡn gì ghê vậy, hết hồn_Area xoay qua, định đánh cho Lirs một cái rồi chạy nhưng Lirs ôm Area thật chặt

– Sau này đừng đánh nữa, đánh Lirs, Area ko đau lòng sao_Lirs nói nhỏ vào tai Area

– Khùn, Lirs nói cái qoái gì, nghe chả hiểu_Area ko biết Lirs đã xem nhật kí nên vẫn cứ tránh né Lirs.

– Uhm, Khùn thật rồi, từ trước giờ Lirs đã ko nói với Area, ” Lirs cũng đã yêu Area từ lâu

– Lirs nói bậy bạ gì vậy, Area đối với Lirs chỉ là bạn thôi_Area đẩy tay Lirs ra khỏi mình

– Đừng giấu nữa, Lirs đọc hết rồi, Area đừng gạt Lirs Lirs khóc, nước mắt vẫn còn đó. Lần nữa Lirs ôm lấy Area.. Area đưa tay ôm vòng qua lưng Lirs. Trong suy nghĩ của hai người lúc này chỉ có mỗi chữ “Yêu”… Nhưng…sau 6phút.

– Dừng lại, ko đc. Mình ko thể. Area xin lỗi, yêu Lirs nhưng Area ko thể đến với Lirs đc_Area quay sang hướng khác lau nước mắt

– Tại sao, Area sao vậy?

– Area ko thể. Ko thể để mọi người biết mình là một lesbian

– Chẳng lẽ vì sợ dư luận nên Area có thể bỏ Lirs sao?

– Lirs biết đó, ba mẹ Area chỉ có mỗi Lirs. Mọi người sẽ nghĩ sao khi biết con của họ như vậy

– Vậy Area từ bỏ Lirs sao?

– Area ko biết, Lirs có thể về, ba mẹ Lirs đang chờ, Area cám ơn vì Lirs đã yêu Area nhưng…chúng ta ko thể – Cho Lirs hỏi một câu nữa, vậy cuốn nhật kí này làm như thế nào_Lirs cầm lấy và đưa Area

– Có lẽ đó chỉ là cảm xúc nhất thời của Area thôi, mà thôi, Area viết nó đã lâu lắm rồi, giờ cũng ko còn quan trọng nữa

– Ko quan trọng, ko quan trọngg, uhm…nếu Area đã nói vậy, Lirs sẽ đi. Lirs khóc, quay mặt đi…dừng lại và nhìn Area lần nữa như đó là cơ hội nhưng Area vẫn quay mặt sang hướng khác, ko nhìn Lirs một lần. Lirs lên taxi về nhà. Từ đó, Lirs và Area ko gặp nhau nữa, nếu Lirs ko biết sự thật này thì có lẽ hai người đã có thể vui vẻ âm thầm quan tâm nhau rồi. Mọi chuyện như thế này, ko ai muốn…

5 năm sau…

– Giám đốc, chiều này 3giờ có cuộc họp với các Cty xây dựng_trợ lí của Lirs

– Tôi biết rồi, chị cứ đi làm việc của mình_Lirs vẫn cắm cúi vào bộ hồ sơ Sau 5 năm giờ Lirs đã là một Giám Đốc của một Cty xây dựng. Trong khoảng thời gian ko ngắn Lirs cũng đã ko nghĩ về Area hay về chuyện tình cảm của mình. “27uổi đầu mà còn chưa có một mối tình”…đó là câu ba mẹ Lirs hay nói. Nhưng Lirs cứ trả lời là chỉ muốn chú tâm vào công việc và chưa nghĩ đến chuyện lập gia đình. Đó chỉ là ngụy biện thôi, từ khi yêu Area, Lirs đã ko nghĩ tình yêu sẽ mag lại hạnh phúc rồi. Trông Lirs bây giờ là một người con gái thành đạt, có rất nhiều người theo đuổi, thật lòng có, giả dối có, lợi dụng vẫn có…nhưg Lirs ko màng, ko quan tâm đến kẻ nào. Cuộc họp 3giờ đến 5giờ diễn ra tốt đẹp, một hợp đồng nữa đc kí kết. Hôm đó sau khi tan hợp…

– Giám đốc, cuối tuần vui vẻ_Các nhân viên

– Mọi người cuối tuần vui vẻ_Lirs cười nhẹ với mọi người Về nhà vệ sinh cá nhân, Lirs khoác áo chạy xe vòng Sài Gòn. Một buổi ăn đơn độc tại quán Honey càng làm Lirs lẻ loi. Ba năm qua Lirs đều hoạt động một mình, làm gì cũng chỉ một mình. Dường như Lirs đã ko lưu luyến với những yêu thương nữa. Lirs chạy xe, những suy nghĩ thoáng qua về hình bóng Area lúc trước trên chính con đường đó lại hiện về…Dừng xe cạnh bờ sông phía trên là một bãi cỏ xanh. “…You leave me breathless

….You’re everything good in my life

….You leave me breathless

….I still can’t believe that you’re mine

…You just walked out of one of my dreams

…So beautiful you’re leaving me…”. Lirs cắm tai phone nghe những bài hát thật buồn. Cảm giác và nổi nhớ về Area lại hiện về, rất rõ. Một người con gái ngồi cạnh bờ sông, nắng tắt, hoàng hôn buông xuống, không khí thật ảm đạm…

– Này, có phải Lirs ko?_Kase khẽ nhẹ vai Lirs

– Ai đó?_Lirs mở mắt, tắt nhạc – Chị ko nhớ e sao?

– À…e là người đại diện Cty Xây dựng Hoàng Thanh phải ko?

– Mai quá chị còn nhớ, hihi – Mới chiều thôi mà, sao tôi quên đc

– Uhm, mà chị cũng thường đến đây ngắm hoàng hôn à?

– Cũng ko thường, chỉ có vào những ngày cuối tuần như thế này mới thảnh thơi ra đây thôi

– Uhm, nhà chị ở gần đây ko?

– Từ nhà tới đây chắc khoảng 2km

– Ồ…chị đi một mình thôi sao? Thấy chị ngồi đây cũng lâu rồi mà ko thấy ai đến

– Chẳng đợi ai, mà cũng chẳng ai đến, còn e, làm gì ở đây?

– E đến với nhóm bạn, thấy chị nên qua chào hỏi hihi

– Uhm, mà e tên gì? Bao nhiêu tuổi rồi mà tự xưng là em

– À quên, e là Kase, 23tuổi

– Uhm, chị tên Lirs, 27tuổi

– E biết mà, trẻ tuổi vậy mà đứng đầu một Cty rồi

– Uhm, hiii…E đi với bạn mà, bỏ bạn vậy sao, quay về vị trí cũ đi

– Vậy e sang bên đó, chúc chị cuối tuần vui vẻ nha

– Ok, e cũng vậy Kase là con của Giám Đốc Cty cũng về xây dựng. Mới du học về, là một kĩ sư trẻ. Kase có mẹ là người Mĩ nên lai từ mẹ có mái tóc uốn hơi vàng, mắt xanh, trông thật cuốn hút. Lirs vẫn tiếp tục nghe phone, nghĩ vu vơ thêm một chút rồi về. Kase ngồi bên đây lâu lâu lại liếc mắt nhìn Lirs. Lirs dắt xe về, Kase bất đầu có gì đó thật lạ, có một chút gì đó gọi là cảm giác.

Một tuần mới lại bắt đầu…Sáng hôm đó…

– Kase, con làm gì vậy?_Ba của Kase bước vào phòng làm việc

– Xùyyy…con đang tìm cái này, có công chuyện mà

– Con kiếm gì, ba lấy cho

– À vậy tốt quá, ba tìm giúp con sđt của Giám đốc Cty xd AL ( có nghĩa Area, Lirs)

– Có chuyện gì?_Ba Kase lại bàn tìm trong bản hợp đồng

– Ko gì đâu ba, tại con có chuyện nhờ chị ấy

– Uhm vậy đc_Ba đưa cho Kase Kase đc nuông chìu từ nhỏ nên rất bướng bỉnh, cả nhà cứ sợ Kase lại gây chuyện với người ta. Giờ chững chạc hơn, là kĩ sư kiêm trợ lí của ba Kase nên gia đình cũng đỡ lo ngại. Kase có đc sđt của Lirs liền gọi

– Alo, tôi Lirs – À e Kase đây, chút nữa ăn trưa với e ha?

– E là cô bé chiều hôm qua đúng ko?, ùm..m..vậy trưa nay mình gặp

– Okie, 11giờ e đón chị dưới Cty “Cô gái này sao thế”…Lirs thoáng nghĩ một lúc rồi trở lại công việc. Chắc có lẽ Kase đã thích Lirs ngay từ những giây phút đầu trong phòng họp, những cử chĩ nét mặt “lạnh ngắt”, từ khi Area từ chối Lirs thì cô ấy đã như vậy cho tới bây giờ. Cái vẻ mặt “lạnh ngắt” nhưng cuốn hút đó của Lirs nên Kase đã ko thể ko để tâm đến… 11giờ…

– Hey, e ở đây_Kase đưa tay khi Lirs đang xoay người tìm kiếm

– Ồ..òò..ò_Lirs đi nhanh đến Kase đưa nón cho Lirs, cả hai cùng nhau đến Lover Restaurant mà Kase đã đặt trước…

– Chị ngồi đi

– Uhm, cám ơn e – E đã đặt trước rồi, mình ăn luôn ha_Kase gắp đồ ăn cho Lirs

– Kase nè, sao hôm nay e rủ chị..

– À tại thích chị thôi_Kase ngắt ngang lời của Lirs, thẳng thắng nói

– E nói sao?_Lirs trợn cả mắt

– Ơ, chị sao vậy, thích, chỉ thích thôi mà_Đối với gái Tây nói thích nhau là chuyện hết biết bình thường

– À ..ờ .. ko sao đâu_Lúc này Lirs mới hỏi – E có phải người Việt ko? – Ba e người Việt, mẹ người Mĩ – Uhm, hèn gì

– Hèn gì là sao?…e ko rành tiếng việt

– À…ko có gì, hôm nay e mượn xe anh của em sao?

– Anh? …bame chỉ có mỗi e thôi, xe đó của e

– Loại xe phân khối lớn đó chỉ cho con trai?

– Bình thường mà chị, e thích thì làm thôi …. Hai người ăn xong Kase đưa Lirs về Cty…

– Cám ơn e, hôm nay..y..

– Ko có gì đâu chị, chị chịu đi là e vui rồi_Kase cười, rồi chạy xe đi Lirs quay lại phòng làm việc ngồi tựa vào ghế nhìn xa xăm một nơi nào đó “Area, Lirs lại nghĩ về Area rồi, phải làm sao mới có thể quên hoàn toàn đây Area, giờ Area như thế nào, có sống tốt ko”. Lirs ngửa đầu về phía sau rơi giọt nước mắt… Cộc..ộc ..ộcc.. – Vào đi_Lirs lấy tay lau nước mắt

– Hợp đồng giám đốc nhờ e đã làm xong, giám đốc cứ xem, nếu ko đc e sẽ làm lại

– Uhm, tôi biết rồi.._Lirs lại cắm cúi vào công việc, hầu như thời gian của Lirs đã dành hết cho công việc. “Lirs, cô ta thật đẹp, cái cách và từng cử chỉ nhẹ nhàng đó…haiz,…Kaseee, ko đc nghỉ bậy”..Kase ngồi một góc ở quán nước nhỏ, thật trầm lắng, Kase nghĩ về Lirs. Chợt buồn, Lirs chưa cười tươi với Kase, *nhưng ko sao đâu Kase, thời gian còn dài mà*… 1tuần trôi qua…tối thứ 6 – Chị nghe..

– Ko ngờ chị save sđt e luôn hihi

– Uhm, gọi chị có chuyện gì ko?

– E định rủ chị đi một vài nơi với e, để biết thêm ấy mà, chị có bận gì ko?

– Chị còn duyệt thêm một số bản hợp đồng là xong

– Uhm, vậy thôi_giọng Kase buồn và tắt máy

– ALÔ..nhưg chị sẽ đi với e.e.. “Con bé này, có nói là ko đâu chứ”

– Này, chị đâu nói sẽ ko đi_Lirs nhắn tin cho Kase Kase vui mừng

– Vậy 7h e lại Cty Kase lại đón Lirs, hai người cùng nhau ăn tối và tìm một góc ngồi nhỏ gần bờ sông

– Chị, chị có biết tại sao mấy ngày qua e hay liên lạc với chị ko?

– Uhm, e ko hỏi chị cũng ko để ý đến

– Vậy chị trả lời em đi, đoán đi

– Chị..ịị…ko biết_Lirs xoay ngang phía khác, bối rối

– Uhm, vậy sao chị phải đi với e, câu này chắc có lẽ chị biết chứ? “Nhỏ này hôm nay hỏi mấy gì, mình ko biết đường nào trả lời, chết rồi, sao đây”. Lirs suy nghĩ, bối rối khi Kase hỏi

– Sao vậy? Chị ko biết à?_Kase đưa mắt thấp xuống nhìn Lirs

– À..ờ..khó quá cho qua nha e ..hìì.._Lirs nói lảng sang chuyện

– Trời dạo này lạnh lắm_Kase nắm lấy tay Lirs xoa xoa

– Ko sao, chị ko lạnh_Lirs bất giác rút tay lại Hai người ngồi cùng nhau, Kase kể cho Lirs nghe về những chuyện lúc còn học ở Mĩ…

– E chưa có bạn trai sao?

– Ko đâu, e ko thích con trai_Kase trả lời thản nhiên

– Chẳng lẽ e thích con gái?_Lirs cười nhếch môi

– Uhm, e thích chị_Kase nhìn thẳng vào mắt Lirs

– E đừng đùa chứ_Lirs chớp mắt nhanh quay sang hướng khác

– E ko đùa, e ko thích đùa, mà thôi, còn chị, chị có bạn trai chưa?

– Chị…chưa_Lirs cười miễn cưỡng

– Thật sao? Vậy e sẽ theo đuổi chị..hìì_Kase cười thật tươi, rất vui khi nghe đc câu nói đó..nhưng… Lirs chẳng nói gì, vì ngay cả bản thân Lirs cũng đã từng… Một năm trôi qua… Buổi hoàng hôn gần bờ sông

– Sao e dám lấy của chị

– E đâu có,tại chị ăn lâu quá, e ăn giùm thôi chứ kem mà ăn kiểu này chảy hết..hìì

– Càng ngày thấy e càng lí luận ha, rành tiếng việt lắm rồi_Lirs nói nhưng tay thì dành lại kem

– Ko ko, e ăn rồi là của e..ko cho chị lấy…a.a.a…va vào mặt e rồi nè..hixx_Lirs lỡ tay làm kem dính đầy mặt Kase

– A haha..cái mặt như con mèo Cuối cùng thì Kase cũng đã thấy đc Lirs cười, một nụ cười vào buổi hoàng hôn nhưng sao Kase cảm nhận đc như đang là bình minh. Kase và Lirs ngày càng thân mật hơn. Kase luôn muốn theo đuổi Lirs, điều đó ko thay đổi. Kase cảm thấy ngày càng yêu Lirs nhiều hơn, người luôn mang vẻ mặt u buồn đó, tại sao Kase cảm thấy yêu Lirs như vậy, Kase còn muốn cả đời sẽ làm cho người đó cười chứ ko phải như bây giờ..

– Này, chị đang làm gì đó, mở cửa cho em có đc ko?_Kase mệt mỏi và say mềm chỉ vì đã chờ đợi câu trả lời từ Lirs quá lâu

– E sao vậy, giờ này khuya lắm rồi_Lirs vén màng nhìn xuống ngoài cổng thì thấy Kase

– Rồi rồi, chị biết rồi, chị xuống ngay…yy Lirs xuống đỡ Kase vào nhà rồi dẫn xe vào

– Sao e say vậy nè?_Lirs ngồi kế Kase sờ tay vào trán

– Lirs à, e yêu chị_Kase nắm lấy tay Lirs, đưa môi

– Ko đc, nếu e còn nói chuyện này nữa, chị sẽ cắt liên lạc với e_Lirs phủi tay Kase đứng bật dậy

– Chị định như vậy thật à, tại sao chị ko yêu tôi chứ, có phải chị đã có người khác rồi ko?_Kase cũng đứng lên

– E thôi đi, đúng vậy, tôi đã yêu rồi, trc khi e đến nữa kìa, vậy đc chưa, e đi về đi_Lirs quay mặt và khóc

– Đc rồi …đc rồi, là e sai, e xin lỗi_Kase ôm từ phía sau Lirs vài giây, chỉ vài giây và Kase đi về Lirs muốn giữ Kase lại nhưng ko thể, Lirs vẫn còn yêu Area, có phải ko?…Ko phải đâu nhá, chỉ tại Lirs thể thốt lời yêu thôi.

– Tôi Lirs nghe đây_Khoảng vài phút sau, cuộc gọi từ một ai đó

– Cho tôi hỏi cô có phải bạn của số điện này ko?

– Phải, là tôi

– Người này gặp tai nạn, vẫn còn nằm ở đây, cô đến gấp, tình trạng đang rất nguy hiểm

– Sao? Chú cho con địa chỉ – …._Lirs lo lắng, phóng lên taxi đến đó

– Kaseee…e có sao ko, sao lại ra nong nổi này, e tỉnh lại đi Kase_Lirs ùa vào đám đông, òa lên, nước mắt giàn giục

– Mọi người gọi xe cấp cứu giúp tôiii…_Lirs ôm Kase, máu Kase chảy ra ướt cả trán Xe cấp cứu lại,…trên xe Lirs ko ngừng khóc và gọi tên Kase.

– Kase ơi, chị xin lỗi, e tỉnh lại có đc ko, chị yêu e nhiều lắm..Kasee ơi, e có nghe chị nói ko, e nhắm mắt nữa là chị giận em thật đó Kase hôn mê nhưng nghe đc hình như có tiếng Lirs gọi mình và vẫn có thể nghe đc câu “Chị yêu e nhiều lắm”. Kase muốn mở mắt, muốn ngồi dậy để ôm Lirs vào lòng nhưng bản thân Kase ko cho phép cô ấy, nó yếu đuối hơn Kase hằng nghĩ.

– Con tôi sao rồi?_Ba mẹ Kase chạy đến bệnh viện

– Cháu chào 2bác, Kase đang đc cấp cứu bên trong_Lirs trả lời trong tiếng nấc

– Sao mọi chuyện lại như vậy_Mẹ Kase khóc, rất lo cho Kase

– Cháu xin lỗi, đáng ra cháu nên đưa Kase về, cháu thật sự xin lỗii..i

– Cháu ko có lỗi, mọi chuyện cũng đã xảy ra, tính tình Kase 2bác cũng đã hiểu, thôi, tối rồi cháu về nghỉ ngơi, mai cháu đi làm nữa_Ba Kase nói với Lirs

– Ko đc, cháu sẽ ở lại, dù gì cháu cũng có một phần trách nhiệm

– Ko sao đâu có 2 bác ở đây rồi, mai làm việc xong cháu ghé cũng đc_Mẹ Kase

– Vậy mai cháu sẽ vào, chào 2 bác_Lirs về nhưng mắt khó mà có thể rời khỏi nơi Kase đang nằm Ngày thứ nhất… Lirs đến công ty như người mất hồn ngồi mơ hồ nhìn một nơi xa xăm nào đó…

– Cốc cốcc..Có người muốn gặp giám đốc_Từ bên ngoài, nhân viên gọi Lirs

– Vào đi_Lirs ngưng nghĩ và trả lời nhưng ghế vẫn xoay hướng bên kia – Lirsss…_Một giọng nói nhẹ nhàng Lirs nghe có vẻ quen, rất quen, quá thân thuộc, Lirs xoay người lại – Aareaa…_Giọng Lirs hơi run, nước mắt bỗng nhiên rơi

– Area sao lại ở đây, tiìm Lirs có gì ko?_Lấy lại bình tĩnh, Lirs nói nhẹ

– Areaa.._Area chạy đến ôm Lirs, khóc lên

– Có chuyện gì nói Lirs nghe?_Lirs chỉ hỏi vậy, đứng bất động mặc Area cứ ôm thật chặt, nếu là khi xưa Lirs sẽ ôm Area vào lòng nhưng giờ đã khác..

– Mình tìm một nơi nào đó đc ko?

Uhm Lirs lái xe đưa Area đến bờ sông mà Lirs vẫn hay ngồi vào hoàng hôn

– Lirs nè, mình quay lại có đc ko?_Lirs bất ngờ, nhìn Area

– Area, Lirs xin lỗi_Lirs nhìn hướng khác

– Sao vậy? Lirs ko còn yêu Area nữa sao?_Area khóc, giọt nước mắt ấy lại rơi

– Area đừng khóc, Lirs ko đành nhìn thấy Area khóc, nói Lirs nghe có chuyện gì với Area?_Lirs nhẹ tay lau nước mắt cho Area

– Lirs có biết, những ngày tháng qua Area đã rất khổ sở. Người đó, à không.. là chồng Area, đã đối xử ko tốt với Area, ko hiểu cho cảm nhận của Area, còn hay đi đêm…mặc cho Area có nói như thế nào, Lirs ơi, Area ko muốn tiếp tục cuộc sống như vậy nữa, Lirs đưa Area thoát khỏi, có đc ko?_Area khóc trước Lirs

– Lirs thật sự ko biết trong những năm qua Area đã phải sống như vậy, xin lỗi Lirs, xin lỗi rất nhiều_Area tựa đầu vào vai Lirs

– Nhưng..chúng ta ko thể_Lirs nói với Area, câu mà Area đã nói với Lirs

– Tại sao? Có phải Lirs ko yêu Area nữa? trả lời Area đi – Area nói đúng, có thể Lirs ko còn yêu Area, trong suốt những năm qua, Lirs nghĩ mình đã quên đc Area, thật ra ko phải vậy, nhưg cũng ko vì vậy mà Lirs còn yêu Area, Lirs xin lỗi, đã quá trễ rồi Area_Lirs nói tất cả những gì mình nghĩ với Area

– Lirs có người yêu rồi sao, Lirs bỏ Area thật sao?

– Area à, chúng ko có mối liên quan nào với nhau cả, Lirs ko bỏ Area, Lirs vẫn ở đây, nhưng Area đã đi và rồi giờ quay về muốn Lirs chấp nhận đều đó. Area lại muốn Lirs của năm đó sao, lại muốn Lirs là người tình hờ của Area nữa sao_Lirs nói nhưng mắt vẫn rơi lệ

– Area xin lỗi, tất cả là do Area – Thôi, chuyện này đến đây thôi. Hãy quay về và sống một cuộc sống bình thường như bao người mà Area đã từng muốn, Lirs sẽ luôn dõi theo Area, nhưng giờ chúng ta chỉ có thể là bạn._Lirs chợt nhớ đến lời hứa tối qua với ba mẹ Kase nên vội vã

– Area sai rồi, sai thật rồi

– Lirs có cuộc hẹn, chào Area_Lirs nhẹ đưa tay, lau những giọt nước mắt đã quá trễ của Area và vội chạy xe đi, để mặc Area đứng đó nhìn theo “Chắc có lẽ Lirs đã tìm đc một người khác tốt hơn Area, tất cả chỉ do Area, Area quá ích kỉ, quá xem trọng dư luận nên giờ mất Lirs thì có thể trách ai..hixx”_Area bơ vơ giữa dòng đời, cái cuộc sống mà Area cho là “bình thường” hay đó là sự phụ thuộc của đàn ông, chắc có lẽ điều đó đc gọi là bình thường và đúng lý. Giờ có hối tiếc, có muốn quay lại cũng đã trễ. 3 giờ chiều tại bệnh viện…

– Chào bác, Kase đã tỉnh chưa ạ?_Lirs mở cửa, vào phòng thăm Kase – Vẫn chưa, bác sĩ nói trong ngày hôm nay có thể, còn ko thì phải đợi vài ngày nữa_Mẹ Kase mắt ướt đi vì khóc và đang thu xếp đồ

– Bác ở đây cũng đã tối qua đến giờ, hay để cháu xem chừng Kase, bác cứ về nhà nghỉ ngơi chút cho khỏe – Cháu ko phải đi làm sao?

– Hôm nay cháu thu xếp công việc xong hết rồi bác ạ

– Vậy nhờ cháu xem hộ, bác nấu vài món ăn bổ, biết đâu tối nay con bé sẽ tỉnh, tối sẽ quay lại_Mẹ Kase nói đến đó thì khóc sướt mướt

– Dạ, cháu chào bác_Lirs lo lắng cho tình hình của Kase Lirs lại ngồi ghế kế giường Kase, nhìn vào Kase, mặt đã trầy, trán vẫn còn máu. Kase nằm thì đang nằm bất động. Nhìn Kase, người mà Lirs đã yêu “Thật xót, xin lỗi em Kase à, đáng ra chị nên giữ em ở lại. E mau tỉnh lại có đc ko, có biết chị lo lắm ko con nhóc này”_Lirs gục đầu xuống giường, nắm lấy tay Kase và chỉ có thể khóc.

Đến tận 5 giờ, Lirs vẫn ngồi nhìn Kase, vẫn luôn chờ một cái nhút nhít nhẹ từ Kase, nhưng sao Lirs chẳng thấy, rồi lại khóc trong vô vọng… Ngày thứ hai…

– Cháu chào 2 bác_Lirs mang hoa đến, cắm vào bình đặt kế giường Kase

– Cám ơn cháu đã đến thăm Kase – Ko có gì đâu bác ạ, lỗi một phần cũng là của cháu

– Haiz, nó như vầy ko biết đến khi nào mới tỉnh lại

– Hai bác cứ yên tâm, nhất định Kase sẽ sớm tỉnh lại thôi, Kase ko bỏ mọi người như vậy đc Nói chuyện về Kase, về những lần Kase nghịch ngợm, Lirs cũng biết thêm về Kase lúc nhỏ…Hôm ấy Lirs xin ở lại với Kase trong bệnh viện, giường bệnh rộng có thể cho hai người nằm. Tối đó, Lirs nằm đặt nhẹ tay vòng qua eo Kase, kể cho Kase nghe những câu chuyện về tình yêu chân chính, có hi vọng, có tin tưởng lẫn nhau, yêu thương ko bao giờ mất. Trước khi ngủ Lirs ko quên đặt lên môi Kase một nụ hôn. “Đáng ghét sao ko đáp trả lại nụ hôn của chị chứ”..Lirs hờn Kase, nhưng vẫn ôm Kase ko buông. Sáng đó, Lirs thức thật sớm, gọi y tá lại vệ sinh vết thương và mua hoa mới cho vào bình. Nhìn Kase hồi lâu, ba mẹ Kase đến và Lirs quay lại Cty…

Ngày thứ ba…rồi lại thứ 4. Mỗi khi đến Lirs đều mang một một vẻ mặt thật tươi, nhưng khi quay về lại ủ rủ, buồn bã vì Kase vẫn nằm đó, Kase vẫn chưa tỉnh lại… Một buổi chiều của ngày thứ 5…Lirs vừa từ bệnh viện ra và đến nơi mà lần đầu tiên Kase bắt chuyện với Lirs, Lirs cắm tai phone, nghe những bài Ballad, nhắm nhẹ mắt lại, Lirs nghĩ về những ngày trước đó, trước khi Kase nằm bất động như bây giờ, cũng là ngày mà Lirs đang trong tình trạng hỗn độn, Kase đến và nhẹ chạm vào Lirs, Kase đến bên đời Lirs nó cứ nhẹ nhàng như thế. Lirs chờ, nhưng sao chẳng thấy ai, Lirs hụt hẫng đến đau lòng. Trở về nhà hay đi đến đâu cũng chỉ toàn hình ảnh Kase… ” Trong những năm qua, tôi luôn nhớ một người, đó là Area, nhưng từ ngày hôm ấy, ngày mà e đã đến và cô ấy ko còn trong tâm trí tôi nữa, nhưng lại là một người khác, một người mà cảm giác của tôi khác hoàn toàn. Tôi yêu em rồi sao… Sao tim tôi nó lại luôn làm trái lời tôi như vậy”..Lirs suy nghĩ nằm co ro trong căn phòng lạnh lẽo đó, giấc mơ về một buổi sáng có Kase bên mình lại luôn hiện rồi lại ẩn trong những giấc mơ vụn vỡ…

Ngày thứ 6 cũng là ngày cuối tuần…

– Alôô..tôi Lirss..nghe đây_Lirs vẫn còn đang say ngủ

– Bác là ba Kase đây, con bé đã tỉnh lại rồi, bác báo tin cho cháu biết

– Thật sao, cháu sẽ đến ngay_Lirs vệ sinh cá nhân và vội chạy đến Kase Tại bệnh viện…

– Thưa hai bác Kasee..

– Cháu nói chuyện với Kase, nó đợi cháu nảy giờ đó_Ba mẹ Kase vui mừng ngắt ngang lời của Lirs và bước ra ngoài – Kasee.._Lirs đi gần lại Kase, gọi một cách nhẹ nhàng

– Chị đến rồi đó sao?_Kase đang quay mặt sang hướng bên kia

– Uhm, chị đến rồi đây, e thấy trong người sao rồi?_Lirs ngồi kế, nắm tay Kase

– Em cũng khỏe rồi, ko sao đâu, vẫn còn chạy xe về nhà đc mà_Kase cười, nhắc lại chuyện tối hôm đó

– Uhm, còn giỡn đc tức là ko sao_Lirs nhẹ xoa đầu Kase

Cả hai điều im lặng hồi lâu…chỉ nhìn nhau và cười, chẳng biết phải nói gì…

– ùm..m.. hình như có người muốn nói với em điều gì thì phải_Kase mở lời trước

– Ai?..Nói gì?_Lirs giả vờ

– À ko, chắc ko có, e chỉ cảm nhận đc thôi_Kase bĩm môi

– Cảm nhận đc gì nói chị nghe

– À thì…lúc e đc đưa lên xe cấp cứu, e nghe đc.. có ai đó nắm tay, nắm chặt lắm nói là xin lỗi, rồi chị yêu em…trog những ngày em nằm đây ba nói là Lirs mang hoa hồng đến mỗi ngày, có bữa tối ngta còn kể chuyện em nghe, em cảm nhận đc môi em còn bị môi ai đó cắn nhẹ, ùmm..mm…ngày nào cũng nghe đc “Chị yêu em, chị yêu em”…Em thà nằm vậy đến suốt đời..hììì_Thật ra nằm đó chỉ là ko thể ngồi dậy đc thôi, nghe thì vẫn nghe đc, cảm giác thì vẫn còn chứ có mất đi đâu đc

– Còn dám chọc chị nữa, chị đánh cho bây giờ_Lirs ngập ngùng, mắc cở đến mặt đỏ lên

– Lirs đở em ngồi dậy đi_Kase nắm tay Lirs lung lây, nhõng nhẽo

– Chi?_Lirs hỏi nhưng vẫn đở nhẹ Kase

– Ơơ… Kase bắt đc, vòng tay qua cổ Lirs, Lirs mất thăng bằng nằm lên người Kase, hai đôi môi chạm nhau, nụ hôn ngọt ngào nhất mà Kase và cả Lirs đã từng nghĩ đến…Lần này thì Lirs đc đáp lại nụ hôn rồi, hạnh phúc đến cả hai đều quên ba mẹ Kase vẫn đang chờ bên ngoài. Kase càng hôn mãnh liệt hơn, Kase yêu Lirs ko ít hơn Lirs đã từng yêu Area đâu nhá. Lirs nhẹ đẩy lưỡi Kase ra – Sao vậy? đừng nói là ko yêu em nữa nha?_Kase nhăn nhó

– Chị ko cần nói, ai mà chạm môi em rồi là của em mãi thôi_Kase nhíu mày cao có, chu môi

– Đồ đáng ghét, ai nói ko yêu em, chị yêu em muốn chết luôn_Lirs bẹo mũi Kase – Hììì, …yêu em thì tốt, nhưng đừng muốn chết à nha..hihiii_Kase cũng đùa lại với Lirs Hôm đó Kase đòi ba mẹ cho xuất viện về nhà. Nhà thì nhà, cũng chỉ nằm có một chỗ. Nhưng dù gì cũng thoải mái…Một tuần nữa trôi qua Lirs phải bận công việc ko thể đến với Kase, chỉ nhắn tin dặn dò Kase ko đc suy nghĩ nhiều chuyện, thôi lại đau đầu…

1năm sau…

– Chị nghe đây?_Lirs đang ăn tối sau giờ làm

– Đang làm gì đó, lại nhà e liền đi, em nhớ chị lắm rồi_Ba mẹ Kase phải sang Mĩ dự Wedding của chị họ Kase vài ngày, Kase ở nhà với bà sáu-người làm.

– Chị đang ăn tối cũng gần nhà em, chị qua liền

– Vậy ăn đi, từ từ thôi, ko sao đâu, e chờ đc mà, còn ko thì qua đây em nấu cho ăn

– Thôi, em còn chưa khỏe đâu, ăn xong chị qua liền Lirs ăn xong thì lại nhà Kase…Tại nhà Kase

– Này, chị đến rồi đây, chị có món này tặng em_Lirs bước vào phòng Kase

– Chị đến rồi à, lại còn quà nữa, hii.._Lirs tặng Kase hai con gấu bông đang ôm nhau

– To quá, cám ơn chị nha_Hai con gấu to đùng đc may liền với nhau, lông của chúng thật mềm mại

– Cái này là để em ôm khi ko có chị bên cạnh có biết ko?_Lirs ngồi kế bên Kase, ôm Kase tựa vào lòng mình

– Uhm…nhưng tạm thời thôi đó, sau này Lirs phải luôn bên cạnh em mới chịu

– Lirs ko hứa … nhưng Lirs sẽ làm, nếu em vui, yêu em_Lirs hôn nhẹ lên trán Kase

– Có biết em đợi câu nói này lâu lắm rồi ko?

– Uhm…biết, chị xin lỗi, sau này sẽ ko để em phải đợi như vậy nữa_Hai người ôm nhau chặt hơn Hôm đó, hai người cùng nhau trò chuyện, kể cho nhau nghe những nổi buồn lẫn niềm vui. Vì có tin tưởng nhau mới tạo nên tình yêu thật sự. Kase nằm gọn trong vòng tay Lirs, đặt lên môi nhau những nụ hôn ngọt ngào nhất, cứ êm đềm như thế họ chìm vào giấc ngủ ngon. Lirs và Kase lại hẹn hò nhau tại bờ sông mà hai người vẫn hay ngắm mỗi khi hoàng hôn xuống.

– Kase nè, em có muốn mình đi một nơi nào đó thật xa ko?…_Lirs nắm lấy tay Kase

– Uhm, em từng nghĩ đến, nhưng e lo cho công việc của chị, nếu như vậy ai quản lí Cty

– Chị muốn cùng em đi đâu đó một thời gian, Cty còn trợ lí mà, vẫn có thể liên lạc, chị sẽ công khai với hai bên gia đình, em thấy thế nào?_Lirs nhìn vào mắt Kase

– Em đồng ý, chỉ cần đc ở bên chị thôi_Kase ko suy nghĩ và trả lời nhanh

– Nè, đưa tay đây, chị đo kích cỡ nhẫn.. – Haha…vẽ gì lên tay em đó, nhột quá

– Chữ Kase khùn..haha

– Quooánhhh chị bây giờờ.._Thật ra là chữ “YÊU EM” í mà ^^ Một tuần sau, họ thu xếp trước, đặt cả vé máy bay sang New York, nơi đó có những người bạn của Kase, họ cũng là LGBT…Lirs nói với ba mẹ muốn giới thiệu người yêu nên lập tức ba mẹ Lirs lên Sài Gòn, Kase cũng vậy… Buổi tối tại nhà Kase…

– Thưa ba mẹ, hai bác, mọi người có mặt đầy đủ con xin báo một tin_Lirs và Kase đứng trước hai bên gia đình, Lirs nói

– Có gì con cứ nói, ba mẹ đang nghe đây_Ba mẹ Lirs hồi hợp, ko biết chuyện gì xảy ra. Lirs nắm tay Kase

– Con và Kase đã quen nhau hơn một năm, dù là ngắn ngủi nhưng đó là tình yêu đẹp nhất, tình yêu mà con sẽ mãi mãi trân trọng_Lirs nói nghiêm túc

– Cháu nói sao?..Cháu và Kase..ko thể đc, sao tụi cháu có thể làm vậy đc

– Con xin lỗi, nhưng những gì Lirs nói đều là thật , con đối với Lirs cũng vậy, mong hai bên gia đình chấp nhận cho tụi con

– Lirs, con làm ba quá thất vọng, một đứa con gái bình thường ko muốn lại đi vào con đường này sao…

– Con biết ở đây sẽ ko ai chấp nhận, nhưng trên thế giới này, chuyện kết hôn đồng giới cũng đã đc chấp nhận và đc đăng kí kết hôn. Tuy Việt Nam thì chưa, nhưng cũng nằm trong 142 nước sẽ đc kết hôn đồng giới, về sau này. Dù mọi người ko chấp thuận cho con và Lirs nhưng tụi con sẽ ko vì vậy mà rời xa nhau. -…_Một cuộc cãi vã đáng ra ko nên có.. Lirs ko muốn tranh cãi, giờ máy bay cất cánh cũng đã gần đến. Lirs nắm tay Kase cùng nhau chạy nhanh ra khỏi nhà, lên taxi và đến thẳng sân bay…

– Cuối mình cũng đc bên nhau_Kase mĩm cười, tựa đầu vào vai Lirs

– Chị yêu em_Lirs nhẹ hôn trán Kase “Chị có biết em đã chờ câu nói này lâu lắm rồi ko? Em cũng yêu chị, yêu nhiều lắm”_Kase nghĩ thầm, nhắm mắt lại và cảm nhận hạnh phúc đến từ Lirs New York City… Sau khi rời khỏi Việt Nam, Lirs và Kase càng gắn bó nhau hơn, đi đâu hay làm gì đều đc ở cạnh nhau. Những tháng ngày sau này sẽ rất đẹp đây… Tại resort… – Lirs ơi…dậy ăn sángg_Kase vừa gọi thức ăn. Gọi mãi nhưng Lirs vẫn ko nghe “Giờ này mà còn chưa chịu thức nũa”_Kase bước lại giường

– Nàyyy..có nghe e gọi??_Kase kéo mền ra khỏi Lirs

– Ơơơ…Lirs kì lắm nha_Lirs kéo tay Kase ngả lên người mình

– Ai biểu…cố tình đó, hehe – Ko chơi với Lirs, mặc quần áo lẹ, vệ sinh rồi xuống ăn sáng với e…nha nha…

– Zị mà có người nói yêu tôi, giờ đc nằm trên mình tôi thì ko muốn..xííí_Lirs giận kéo mền hút đầu

– Neè..ai nói, tại e đói bụng

– Em đói bụng hả, sao ko nói sớm, chị thức liền, đừng giận nha, bé yêu.._Lirs ngồi bật dậy, hôn nhẹ vào môi Kase rồi mặc quần áo

– Ai thèm giận babe…để e đi lấy kem cho, ăn xong mình đi chơi nữa_Kase chạy vào phòng tắm chuẩn bị kem đánh răng cho Lirs Họ hạnh phúc thật, nắm tay nhau đi đến nơi mà mình muốn, hôn nhau giữa thành phố xa lạ, như cả nơi này thuộc về họ vậy…

Ba tháng sau…

– Hôm nay là ngày cuối cùng mình ở đây, tại căn phòng hạnh phúc này, e ko muốn làm gì khác ngoài nằm và ôm chị..hiii_Kase đặt chân ngang bụng Lirs, vòng tay ôm Lirs thật chặt

– Uhm, chị cũng đang ôm em mà – Có ai nói gì đâu Khi về lại Sài Gòn…Lirs đưa Kase về nhà…

– Thưa ba mẹ…conn…_Kase bước vào thì thấy ba mẹ đang ở phòng khách

– Ba mẹ…sao ba mẹ lại ở đây?_Lirs bất ngờ, ba mẹ Lirs cũng ở đó Ba Kase mở lời…

– À là vầy…một tháng qua cả hai gia đình có nói đến chuyện của hai đứa. Đừng bất ngờ quá khi nghe ba nói đây. Mọi người sẽ chấp nhận cho cả hai đến với nhau…nhưng với một điều kiện là phải sống thật tốt, con người qua trọng nhất đạo đức. Như thế nào cũng ko sao nhưng phải là người tốt, có ích cho xã hội, có đồng ý ko?

– Ba cũng đã tìm hiểu về cộng đồng LGBT, họ ko xấu như ba từng nghĩ. Thời gian qua, ba có nghe nhiều về việc hai đứa làm từ thiện. Đúng vậy, hãy sống thật tốt như vậy. Ba tự hào vì con._Ba Lirs

– Hai con hứa, hứa sẽ làm người thật tốt. Cám ơn mọi người…xin cảm ơn rất nhiều_Lirs và Kase vui mừng, giọt nước mắt hạnh phúc trào dâng – Như vậy tốt rồi…Cứ sắp xếp, rồi tổ chức một Wedding như ý cả hai. Ba mẹ sẽ làm chủ hôn…_Cả hai bên đều vui vì điều đó Họ ăn tối với nhau. Một buổi tối đầy niềm vui và sự mới mẻ trong gió…

– Kase nè, mình sẽ chẳng lo sợ điều gì nữa, e nhé…_Lirs vòng tay qua sau lưng Kase

– Uhm, mình sẽ chẳng lo sợ gì nữa, hiii_Kase ngả nhẹ đầu vào vai Lirs

– Nhìn lên trời kìa_Lirs chỉ tay

– E có thấy gì ko?_rồi quay xuống nhìn Kase

– Có sao? Nhiều sao..rồi sao?…

– Thì vậy đó chớ sao…trong phim nó có mấy cảnh này này, ahaha..bị dụ_Lirs chọc Kase

– Xô chị xuống cho bơi luôn bây giờ, tin hông???

– Hôn hôn hôn…_Lirs ôm Kase, một nụ hôn sau đắm… “- Sau này mình sẽ sinh một đứa con nuôi, e chịu ko?

– Ko, e muốn nó là con ruột của mình cơ

– Con ruột?…rồi rồi…mình sẽ qua Mĩ phẫu thuật, lấy tủy của chị ghép cho em…Mà e thích con trai hay con gái?

– Trai hay gái đều được, chỉ cần là mình hạnh phúc với nhau là đc rồi..hii

i- Uhm…sẽ hạnh phúc, nhất định sẽ hạnh phúc..hehe…

“Mặt hồ cứ im ắng, nó phản chiếu cảnh hai người hôn nhau thật nóg bỏng dưới mặt nước. Ko khí ảm đạm mà trước kia Lirs luôn mang trong mình đã bị xóa sạch từ khi Kase đến…

___” Cảm ơn em rất nhiều, người con gái đã giúp tôi tìm lại nụ cười”___ ” Tình yêu cứ nhẹ nhàng như vậy, đến một cách nhẹ nhàng như vậy…nhưng vẫn rất ngọt ngào và sâu lắng. Câu chuyện trên cho ta thấy, mọi người chúng ta nên quên đi cái quá khứ cũ kỉ đi, hãy đón nhận một tình yêu khác xứng đáng hơn cho ta thay vì cứ níu kéo những đau thương một cách ngu ngốc…Một ngày nào đó khi nghĩ lại khoảng thời gian đó, bạn sẽ cảm thấy mình đã bỏ phí quá nhiều thì giờ và niềm vui vì nghĩ đến nó ”… Chúc bạn hạnh phúc!

Bi chúc mọi người đọc truyện vui vẻ

]]>
//smartwoodtoys.ru/pornhouse/yeu-nhau-co-sao/feed/ 0
Thần Hi Đích Yêu (Truyện Ngắn) Les | smartwoodtoys.ru //smartwoodtoys.ru/pornhouse/than-hi-dich-yeu-truyen-ngan-les/ //smartwoodtoys.ru/pornhouse/than-hi-dich-yeu-truyen-ngan-les/#respond Fri, 20 May 2016 15:39:37 +0000 /> Trên đỉnh Lĩnh Sơn quanh năm mây trắng uốn lượn, có một tòa miếu nhỏ cô quạnh nép vào vách núi, trong đó có một tiểu mỹ nhân đang trú ngụ. Nàng tên là Thần Hi. Thần Hi không phải ni cô, không phải đạo sỹ mà chính là một tiểu yêu quái. Nguyên hình của Thần Hi vốn là một miếng bạch ngọc diễm lệ, trải qua trăm năm hấp thụ tinh khí nhật nguyệt mà tu luyện thành người. Tuy nhiên sau khi đắc đạo, Thần Hi lại trở thành một yêu tinh lười biếng, suốt ngày chỉ lo trêu đùa lũ thú vật trên núi và nằm ườn tắm nắng. Một trăm năm tiếp tục trôi qua như giấc mộng. Có một ngày Thần Hi bỗng nhiên tâm huyết bừng bừng, quyết định xuống núi du lịch một phen, mục đích gọi là “tăng thêm kinh nghiệm để tu luyện thành tiên”. Quả là một yêu tinh có chí lớn.
Thần Hi xuống núi. Cuộc sống nơi nhân gian quả nhiên phồn hoa náo nhiệt, tiếng rao hàng, nói chuyện, mắng chửi nhau không ngớt vang lên. Thần Hi giương mắt to hết nhìn đông tới tây, cảm thấy vô cùng mới lạ. Sau đó Thần Hi gặp được một người thật vô cùng xấu xí. Người này vốn đội mũ có mạng trùm kín mặt nên người thường không thấy được bộ mặt của hắn. Chính là Thần Hi không phải người, vì thế nàng thấy được rất rõ. Xấu, quá xấu, cực kỳ xấu xí. Thật khó mà hình dung ra độ xấu này, đại loại da thì giống bùn đất sau mưa, mắt thì một to một bé, mũi thì khoằm như mỏ chim ưng. Người nọ dường như phát giác Thần Hi thấy được mặt của hắn liền vội vàng bước nhanh trốn tránh. Vì thế Thần Hi bỗng cảm thấy cảm thấy chuyện này thật thú vị, nàng liền đi theo hắn đến tận một cái ngõ cụt. Người xấu xí thật bối rối và lúng túng trước Thần Hi. Hắn bị nàng ép sát vào tường, bị tháo xuống mũ mạng, bị bắt ngửng đầu lên lên. Thần Hi cẩn thận ngắm nghía khuôn mặt xấu xí và cảm thấy vô cùng hài lòng.
Nàng nói: “Cô nương, chúng ta trao đổi thân thể đi”
Người kia quá đỗi kinh ngạc, chỉ biết gật đầu lia lịa. Một luồng sáng bừng lên, hai người đã trao đổi xong.
Biến thành cực điểm xấu xí quả là một thể nghiệm mới lạ với Thần Hi. Từ trước đi trên đường có thật nhiều nam thanh nữ tú nhìn nàng chằm chằm ghen tị, hiện giờ đi trên đường mọi người chỉ mong tránh nàng càng xa càng tốt. Càng khoa trương chính là nếu thấy nàng buổi tối xuất hiện, nhìn thấy nàng tất cả đều ho to một tiếng “Có quỷ” rồi bỏ chạy thục mạng.
Thần Hi cảm thấy hết sức hài lòng, cảm giác như vậy mới có đại yêu tinh khí thế. Người gặp người sợ a.
Đến một ngày, nàng gặp một người có phản ứng hoàn toàn khác biệt.
Tây Hồ liễu xanh che phủ, bỗng mịt mờ trong cơn mưa đầu hạ. Thần Hi không mang dù mà vẫn bước chậm trong mưa. Mưa rơi ướt đẫm tóc và quần áo từ lúc nào không biết.
“Cô nương, chúng ta cùng che chung dù nhé”
Phía sau truyền đến thanh âm hiền hòa. Thần Hi chậm rãi quay người, chờ đợi người nọ sợ hãi bỏ trốn.
Một, hai, ba. Người phía sau vẫn không động, chính là đứng yên mỉm cười.
Bốn, năm, sáu. Vẫn là không có trốn.
Có lẽ là kẻ ngốc rồi, Thần Hi thầm nghĩ. Nàng hơi hơi gật đầu, ý bảo người nọ đi theo.
Một vòng, hai vòng, ba vòng, Tây Hồ phong cảnh đẹp như tranh nhưng nếu ai liên tục đi ba vòng cũng sẽ chán ngấy.
Trời tối dần, du khách cũng về hết.
‘Cô nương, ngươi không đói sao, chúng ta tìm chỗ nghỉ ngơi một chút đi”
“Ta không đói, cũng không có tiền, càng không có chỗ có thể đi”
Thần Hi cười yếu ớt trả lời, chờ mong người nọ phản ứng.
Người kia lại cao hứng: “Một khi đã như vậy, cô nương đến nhà ta nghỉ chân một phen nhé ”
Không nổi cáu sao, người này phản ứng thật thú vị. Nhất định là một đứa ngốc rồi.
“Lam phủ” – hai chữ thật to đập vào mắt Thần Hi. Đi vào trong thấy phòng ốc thanh lịch, trang trí tao nhã tinh xảo. Những người hầu nhìn thấy bộ dáng Thần Hi chỉ sửng sốt chốc lát rồi hết thảy như bình thường. Không đơn giản, Thần Hi trong lòng than thầm nhưng vẫn chễm chệ ngồi ở vị trí chủ tọa – nàng không hiểu khiêm tốn và cũng không nghĩ khiêm tốn. Thần Hi vốn chán ghét những quy định thế tục này.
Nhàn nhã uống trà, Thần Hi cẩn thận quan sát người vừa giúp nàng che dù – chủ nhân của tòa biệt phủ này.
Nàng có khuôn mặt diễm lệ, tóc mây mềm mại được quấn nhẹ lên cao bằng hai chiếc trâm ngọc, chỉ nhìn đã biết giá trị liên thành, làn da sáng bóng như ẩn hiện ánh trăng. Khí chất toát lên ôn nhuận trong sáng nhưng vẫn lộ vẻ uy nghiêm. Thật là một đại mỹ nhân thế gian khó tìm. Người như vậy hẳn là xuất thân phú quý, không là đại tiểu thư nhà giàu cũng là con quan trong triều.
Người nọ cũng nhìn Thần Hi, khóe miệng hơi mỉm cười, chỉ là vẫn lặng lẽ uống trà. Thần Hi bỗng cầm lấy tay nàng, tinh tế bắt mạch, mạch tượng bình thường. Thần Hi lại xem sắc mặt, thần chí thanh minh. Thật kỳ quái, Thần Hi lắc đầu, thở dài liên tục.
“Cô nương, phải chăng ta mắc bệnh nan y?” – Người nọ cười cười hỏi nhẹ.
Đám người hầu bỗng trở nên khẩn trương kì lạ.
Thần Hi che miệng ngáp : “Đáng tiếc, người như vậy lại là một kẻ ngốc”
Mọi người sắc mặt hãi hùng. Thần Hi cười thầm.
“Một khi đã vậy, mời cô nương lưu lại tệ phủ giúp ta chữa trị”
Thần Hi đồng ý. Mọi người đổ mồ hôi…
Đại mỹ nhân tên gọi là Tĩnh Lam – kinh thành tài nữ, đến Tây Hồ du ngoạn một tháng. Lam phủ chính là nơi nghỉ chân của nàng. Tĩnh Lam kiến thức uyên bác, ăn nói nhã nhặn. Chính là thỉnh thoảng có chút ngốc như cái đứa nhỏ nên Thần Hi cho nàng uống một mấy thang thuốc để thanh thần dưỡng não. Tĩnh Lam cũng ngoan ngoãn uống đều đặn mỗi ngày. Chỉ riêng quản gia Lam phủ hốt hoảng muốn điên. Tiểu thư rõ ràng khỏe mạnh sáng suốt hơn tất cả mọi người, thế mà cái ả xấu xí kia lại cố tình nói tiểu thư ngốc, có mà chính ả mới là kẻ ngốc. Nhưng tiểu thư cư nhiên uống thuốc của ả, có lẽ tiểu thư thật sư không bình thường. Như vậy ả Thần Hi chẳng phải là nói đúng?. Như vậy tiểu thư đến tột cùng có phải là ngốc hay không?. Đáng thương lão quản gia thật sự suy luận muốn nổ tung đầu.
Một ngày nọ, Tĩnh Lam cùng Thần Hi đang chơi cờ.
Gió thổi vi vút, hoa rơi đầy sân. Thật là cảnh đẹp ý vui. Bỗng Thần Hi hắt hơi rõ to rồi vội vàng chạy ra ngoài, chỉ để lại Tĩnh Lam đang cầm quân cờ chưa kịp hạ xuống, ngẩn người nhìn theo.
Thần Hi thường tự nhiên bỏ lại Lam tiểu thư mà chạy mất dạng, đến ngày hôm sau lại quay về coi như không có việc gì xảy ra. Vậy Thần Hi đi đâu? Nàng chính là phải đi xem cái người xấu xí cùng nàng trao đổi thân thể ngày trước. Người này tên gọi là Sở Liễu Tú, hiện tại đã trở thành người đẹp nghiêng nước nghiên thành. Liễu Tú sau khi trở nên xinh đẹp thật vui vẻ, chỉ cần liếc mắt là có người si mê, vẫy tay là có người mời mọc. Đôi khi ả cũng nhớ tới cái đứa ngốc cùng ả trao đổi thân thể, thật là ngu ngốc quá đi. Liễu Tú nay đã là sủng thiếp của Uy vũ tướng quân, sống nơi kinh thành tha hồ hô mưa gọi gió. Cũng bởi vậy mà tự rước đến nhiều hận thù và nguy hiểm. Mấy cái thị thiếp thất sủng đã nhiều lần thuê sát thủ đến giết ả. May là ở thời khắc nguy hiểm luôn có một người mặc áo đen xuất hiện cứu ả rồi biến mất ngay lập tức.
Lại một ngày, Tĩnh Lam giống như bình thường đến phòng Thần Hi gọi nàng rời giường. Không có thanh âm ngái ngủ đáp lại. Tĩnh Lam đẩy cửa bước vào, phát hiện Thần Hi không có trong phòng. Một tờ giấy để sẵn trên bàn, viết xiên xẹo vài chữ “Ta có việc gấp muốn làm, nếu hữu duyên thì sẽ gặp lại”.
Mảnh giấy theo tay Tĩnh Lam rơi xuống cùng với một tiếng thở dài.
—————–
Ba tháng sau, trong hoàng thành gấm vóc, Chiêu Dương công chúa Tĩnh Lam đang nhìn trăng thở dài.
Này Tĩnh Lam chính là Tĩnh Lam của Lam phủ. Nàng là em gái cùng mẹ sở sinh với đương kim Hoàng thượng, đứng hàng thứ bẩy. Từ nhỏ đã sống trong xa hoa phú quý, được muôn vàn chiều chuộng. Hoàng thượng và Thái hậu chỉ cần nàng chau mày một cái đã lo lắng hỏi han, yêu quý đến mức chuyện hôn sự cũng cho nàng quyền tự quyết.
Ba tháng trước tình cờ gặp Thần Hi, cảm giác tựa như đang ở trong căn phòng trầm buồn bỗng được mở tung cửa, như giữa nắng hè bỗng gặp trận mưa to. Tự nhiên lãng đãng như Thần Hi lại làm người ta cảm thấy tâm tình thư thái.
Người thường chỉ thấy Thần Hi xấu nhưng Tĩnh Lam lại thấy Thần Hi tài trí cùng phóng khoáng. Cùng Thần Hi ở một chỗ sẽ vĩnh viễn không cảm thấy bó buộc cùng buồn bã.
Thần Hi như một làn gió nhẹ.
Thần Hi như một khối ngọc ấm áp.
Thần Hi không biết từ khi nào đã tồn tại ở nàng sinh mệnh, khiến nàng cảm thấy mình cần
Thần Hi như một điều đương nhiên.
Lĩnh Sơn, Phù Yên động, Thần Hi co ro nằm trong góc tối, không ngừng rên rỉ khổ não. Nàng vốn tính đã đến kiếp nạn nghìn năm phải gặp, chỉ không ngờ nó lại sắp xuất hiện. Kiếp nạn này, nếu tránh được sẽ cất bước thành tiên, nếu bị đánh trúng, sẽ vĩnh viễn hóa thành tro bụi.
Để tránh thiên kiếp, Thần Hi thực hiện một âm mưu nho nhỏ: cùng người phàm trao đổi thân thể. Nàng hi vọng thiên thần sẽ không tìm thấy mình. Chính là khối thân thể này càng ngày càng suy yếu, giống như muốn tan rã. Xem ra chỉ có quý nhân tương trợ mới có thể giúp nàng vượt qua kiếp nạn.
Thần Hi là yêu tinh, Thần Hi cũng không thiện lương. Chỉ vì muốn trốn quá một kiếp mới cùng Liễu Tú trao đổi thân thể, sau lại vì sợ nếu Liễu Tú chết sẽ bị quỷ hồn phát hiện thân thể khác thường, bại lộ âm mưu nên mới xuất hiện để cứu Liễu Tú khỏi thích khách. Cho nên những gì Thần Hi làm hết thảy đều vì chính mình, không cần đem nàng tưởng tượng thành một tiên nữ nhân hậu.
Chiêu Dương công chúa phủ mới có một quản gia. Hắn nói chuyện luôn đệm thêm chữ “mọi người” vào, chẳng hạn hắn nói ” Mọi người hảo, từ hôm nay trở đi ta chính là quản gia. Nguyên nhân tạm thời không thể nói cho mọi người. Nhưng ta có thể nói cho mọi người rằng Chiêu Dương công chúa phủ hết thảy không thay đổi, điều này mọi người cứ yên tâm. Ta sẽ đối xử tốt với mọi người. Hi vọng mọi người tin tưởng ủng hộ ta. Hi vọng mọi người cùng hợp tác vui sướng”.
Quản gia này cũng không phải là người. Hắn là một con ếch xanh thành tinh. Ba trăm năm qua hắn vẫn trốn ở ao sen trong phủ công chúa, hấp thụ tinh khí đất trời cùng quý khí vương phủ mà biến đổi thành người. Hắn đã dùng phép thuật mê hoặc công chúa Tĩnh Lam để đem hắn trở thành quản gia của Chiêu Dương phủ, hoàn thành nguyện vọng suốt ba trăm năm.
Tân quản gia gọi là Hà Thanh. Bộ dáng mập mạp trắng trẻo, có đôi mắt lồi lúc nào cũng chớp lia lịa, đầu lưỡi vừa béo lại dài, thường xuyên mặc áo xanh. Nhìn qua lờ mờ thấy hình ảnh một con ếch đang di động.
—–
Vị khách đầu tiên Hà Thanh nghênh tiếp chính là Thần Hi.
Thần Hi vì tránh họa mà đi vào phủ công chúa. Nàng hi vọng quý khí của Tĩnh Lam có thể che chở nàng vượt qua kiếp nạn, không nghĩ tới mở cửa đón mình lại là một con yêu tinh ếch. Thần Hi không nhịn được cười rộ lên tận đến khi Tĩnh Lam mang nàng vào phủ.
Tối đêm đó, Thần Hi sau khi tắm xong liền vào giường Tĩnh Lam nằm. Hai người chỉ lặng lẽ nhìn nhau, tay nắm tay thật chặt, cùng cảm nhận nội tâm tràn đầy ấm áp. Có Tĩnh Lam che chở, Thần Hi ngủ thật ngon một đêm.
Những ngày sau, Thần Hi lúc nào cũng theo sát Tĩnh Lam.
Cùng nhau ăn cơm, cùng nhau du ngoạn, cùng ngủ một giường.
Lúc rảnh rỗi, Thần Hi thích nhất là trêu chọc Hà Thanh. Nàng thường cố ý bắt mấy con muỗi, dùng phép thuật làm chúng bay quanh Hà Thanh. Hà Thanh vốn là ếch tinh nên thích nhất chính là vươn đầu lưỡi ra bắt muỗi. Chính vì đang giả bộ làm người nên không thể đi bắt muỗi, chỉ đành u oán nhìn món ngon đến miệng mà không được ăn, thật thống khổ vạn phần.
—–
Thiên kiếp ngày một đến gần, Thần Hi cũng ngày càng không thoải mái. Nàng thường xuyên vô lực tựa vào người Tĩnh Lam than thở, hình dáng dần gầy yếu đi thấy rõ. Tĩnh Lam lo lắng mời hết ngự y trong cung đến mà không ai có thể chữa khỏi bệnh của Thần Hi. Dân gian dần truyền ra lời đồn Chiêu Dương công chúa không yêu nam nhân, chỉ thương nữ nhân, còn chuyên sủng một cái người quái dị.
Ngày 15 tháng 7, mưa gió gào thét dữ dội, cũng chính là ngày ứng với thiên kiếp của Thần Hi. Cuồng phong kéo đến tứ phương, trời đất biến sắc, sấm chớp cuồn cuộn từ trên trời giáng xuống rung chuyển cả Chiêu Dương phủ. Thần Hi toàn thân đau đớn như vỡ tung, thân thể bên trong mơ hồ phát ra ánh sáng xanh, thần chí cũng không rõ ràng nữa. Rồi bỗng nhiên thét dài một tiếng, đẩy mạnh Tĩnh Lâm mà chạy ra ngoài. Lập tức một tiếng sấm cực mạnh nổ ra cùng một luồng sét đánh thằng hướng Thần Hi. Ngay lúc điện quang hỏa thạch đó, Tĩnh Lam từ phía sau đã bổ nhào vào người Thần Hi, thản nhiên chắn hạ này một kích.
Một lát sau, mưa ngừng mây tán, trời xanh trong vắt. Thần Hi cuối cùng tránh thoát kiếp nạn.
Tĩnh lam vẫn nằm trên người nàng, không một tiếng động.
Bỗng nhiên hào quang ngập trời, Thần Hi đã thoát kiếp thành tiên, cần phải cưỡi mây lên trời.
Thần Hi than nhẹ một tiếng, cúi người phun ra một viên nguyên châu, nhẹ nhàng đưa vào trong cơ thể Tĩnh Lam. Bảo châu ở trong người Tĩnh Lam phát sáng suốt 3 ngày, cuối cùng dần mờ đi mà dung hợp thành một thể với chủ nhân mới.
Ba ngày sau Tĩnh Lam tỉnh lại, Thần Hi lại biến mất không rõ tung tích. Từ đó đám người hầu của Chiêu Dương phủ thường nghe được công chúa Tĩnh Lam đối với chỗ không người nói chuyện, chẳng hạn như:
“Thần Hi, đánh cờ với ta đi, ta nhàm chán quá”
…….
“Không sao, ta có thể giúp ngươi hạ cờ”
…….
“Không sao, coi như ta hạ nhầm, cho ngươi đi lại”
…….
Hoặc là:
” Thần Hi, thì ra hình dạng đích thực của người như vậy, thật đẹp quá”
…..
“Dù người biến thành như thế nào ta đều thích”
…..
” Thật muốn được ôm ngươi quá.”
…..
” Ai u, đừng không để ý đến ta thế”
…..
……
Mọi người đồn đãi Chiêu Dương công chúa Tĩnh Lam hóa điên rồi. Thái Hậu ôm nàng khóc nức nở nhưng Tĩnh Lam chỉ cười khẽ vỗ vai bà, không nói một lời.
Sự thật không phải như thế. Tĩnh Lam chính là bị quỷ bám theo.
Ngày đó thiên kiếp qua đi, Thần hi đem chính mình hộ thân nguyên châu cho Tĩnh Lam để cứu nàng, đồng thời cũng đánh mất cơ hội phi thăng thành tiên của bản thân, biến thành một mảnh linh khí phiêu du trong đất trời. Người thường tất hội thổn thức thở dài, tiếc cho kẻ bạc mệnh. Riêng Thần Hi lại cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Nàng thường nghĩ, thành tiên về sau liền vô tình vô cảm giống như người chết, thật quá sức nhàm chán.
Hiện tại nàng thoát khỏi lục đạo luân hồi, rời xa hết thảy mọi trói buộc, tâm ý tiêu dao, tự do tự tại.
Không phải thần tiên, không là yêu ma, lại càng không là người,
Thần Hi chính là tồn tại.
Hàng ngày nàng đều trong suốt trôi nổi ở Tĩnh Lam trước mắt, cùng nàng nói chuyện phiếm, rồi chơi cờ hoặc đùa nghịch tinh quái. Chẳng hạn đám người hầu thường xuyên nhìn đến trên đầu công chúa bỗng hiện ra một đóa hoa dại rực rỡ hay một chiếc mũ bằng lá sen thật to đội lên.
Bình thường Thần Hi còn hiện thân ở trước mắt Tĩnh Lam, chỉ có người ngoài là không nhìn thấy nàng. Có lúc giận dỗi, Thần Hi liền biến tàng hình hoàn toàn, ngay cả Tĩnh Lam cũng không nhìn tới, rồi trôi nổi khắp phòng nhìn bộ dạng Tĩnh Lam kinh hoàng thất thố tìm kiếm mình cho hả dạ.
Thần Hi cùng từng nghĩ đến để bản thân là du hồn theo gió phiêu lãng khắp nơi, nhìn hết sông núi mỹ lệ. Chỉ là mỗi khi nhắc tới điều này, Tĩnh Lam liền kích động đáng sợ, đến mức nàng không dám nghĩ đến lần thứ hai.
—–
Ngày 9 tháng 9, tiết Trùng Dương.
Mặt trời rực rỡ, cúc vàng nở đầy sân.
Tĩnh Lam nằm dài ở ghế dựa ngắm cúc. Thần Hi bồng bềnh nổi giữa đám hoa thổi sương.
Bỗng Thần Hi kêu to ” Buồn chán quá, Tĩnh Lam, chúng ta đi dạo phố đi”
“Được, ta sai người chuẩn bị một chút” – Tĩnh Lam quả là một bé ngoan nghe lời.
Trên đường phố chỉ thấy Tĩnh Lam khệ nệ ôm một đống đồ vật linh tinh. Không cần phải nói, đó chính là thành quả mua sắm của Thần Hi. Tiếp đó hai người đi vào “Bách Tửu Lâu”, chọn một phòng trang nhã ngồi nghỉ. Bách Tửu Lâu là kinh thành nổi tiếng nhất nhà hàng, đặc điểm của nó là các tiểu nhị (người phục vụ) đều là những chàng trai rất thanh tú, xinh đẹp. Quả nhiên một lát sau có một thanh niên trắng nõn tiến đến, khoe ra điệu cười rất tiêu chuẩn của tiểu nhị tốt, nhỏ nhẹ hỏi Tĩnh Lam ” Khách quan, ngài nghĩ đến muốn gọi món gì?”
Tĩnh Lam nhìn chằm chằm tiểu nhị trắng nõn này, xem thật kỹ, thật kỹ. Nửa ngày vẫn không nói gì, bởi vì nàng nhìn đến tiểu nhị nguyên hình kỳ thật là một cái bánh mỳ.
Từ sự kiện thiên kiếp lần trước, Tĩnh Lam coi như có được một ít linh khí, xem như một nửa thần tiên. Sau đó đôi khi nàng cũng sẽ gặp phải vài yêu quái, chẳng hạn ếch tinh quản gia hay mấy hoa tiểu yêu hoa cúc ở hậu viện. Chính là nàng lần đầu tiên thấy bánh mỳ thành tinh.
Thế gian vạn vật, muốn tu luyện thành tiên hay thành yêu đều rất khó khăn, phải trải qua hàng trăm năm tu luyện may ra thành. Bánh mỳ vốn là đồ ăn, sinh mệnh quá ngắn, hơn nữa lại không có linh tính. Ai ngờ ở nơi này lại gặp một cái bánh mỳ tinh. Tĩnh Lam nhất thời khó chấp nhận, cuối cùng ngơ ngác nói : “Bánh mỳ, bánh mỳ…”. Vì thế mà tiểu nhị mang lên rất nhiều bánh mỳ. Đến lúc này Thần Hi không thể nhịn được nữa, liền bò ra bàn cười ha hả. Tĩnh Lam ngơ ngác bộ dáng thật quá đáng yêu, Thần Hi quyết định về sau nhất định phải mang Tĩnh Lam đi nhìn thật nhiều yêu quái.

]]>
//smartwoodtoys.ru/pornhouse/than-hi-dich-yeu-truyen-ngan-les/feed/ 0