Trải Qua Giông Bão – Update Chương 22

Chapter 5 : Mang Theo Sự Nghi Hoặc Trong Lòng.

Thế là trong thâm tâm tôi bạo gan làm liều, tay phải run run nắm lấy vạt váy của mẹ rồi từ từ kéo lên, ngay lập tức lộ ra là một màu đen thui từ phía trong, lúc này tôi sửng sót vô cùng, mẹ không mặc quần lót.

Nên bây giờ tôi mới thấy rõ hình dáng cái lồn của bà, cũng như là đám lông mu màu đen trên đấy, hai bên phía mép lồn thì đỏ chót, kèm theo đó là có thứ gì đó trắng đục dính lấy, tôi cũng không dám chắc liệu đây có phải là tinh trùng hay không.

Vì mùi rựu cũng lấn át đi một nữa, nên cái mùi tinh trùng kia cũng không có mùi đặc trưng nồng nặc vốn thường có với lại mẹ đâu phải là người hư hỏng đến mức mới lần đầu tiên gặp người khác lại banh lồn ra cho họ đút cặc vào địt.

Suy nghĩ là vậy, nhưng trong lòng tôi cũng có nhiều sự khúc mắc chưa thể gỡ bỏ, như là vì sao mẹ đi chơi với thằng Khanh lại không mặt quần lót rồi còn vệt trắng trắng đục đục kia là gì quá nhiều thứ khiến đầu óc tôi khó giải thích.

Chỉ đành bỏ váy mẹ xuống, rồi quay trở lại phòng của mình, vì tôi sợ ở lại đây quá lâu lỡ mẹ tỉnh giấc giữa chừng phát hiện tôi lén nhìn xem chỗ đó của bà thì lúc ấy tôi có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không biết phải giải thích như nào.

Nằm trên nệm tự dưng thấy cả người nóng rực lên, tay thì vô thức luồn vào trong quần của mình nắm lấy con cặc sục lên, sục xuống thật sự lúc nãy nhìn thấy cái lồn của mẹ múp rụp như vậy là tôi đã cố kìm chế bản thân không cho mình phạm phải sự sai lầm đáng trách nào rồi.

Nên bây giờ vừa về đến phòng, thả lỏng cơ thể và tâm hồn ra được một chút là tôi nhanh chóng bị suy nghĩ bậy bạ xâm lấn tư tưởng, từng đoạn ảo ảnh mép lồn đỏ âu của mẹ hiện ra rồi lại xuất hiện lấy con cặc của thằng Khanh to dài đen hôi đút vào lồn của bà rồi nhấp lia lịa.

Khiến thân thể tôi rùng mình lên một cái chưa đầy 2 phút đã bắn ra tinh trùng rơi lãi vãi khắp nơi, thở hắt ra từng đoạn cơ thể dường như đã mệt mỏi theo mớ hộn đỗn của sự suy nghĩ nên tôi bắt đầu nhắm mắt lại đi ngủ.

Đến sáng hôm sau, tôi thức dậy là tầm 7h, thay quần áo, rửa mặt, vệ sinh các kiểu rồi đi xuống dưới nhà là đã thấy mẹ dọn sẵn đồ ăn sáng ra, tôi bước tới chào mẹ, mẹ tôi vui vẻ hồn nhiên chào lại tôi.

Dường như tôi thấy tâm trạng của mẹ rất tốt, mà tôi cũng không có dám nhắc về chuyện đêm qua chỉ khi mẹ hỏi là hôm qua ai đưa mẹ vào nhà thì tôi có bảo là tôi dìu mẹ vào trong, và trong lúc đó tôi cũng giả vờ hỏi là mẹ đi với ai mà say bí tỉ vậy thì bà bảo là có đi họp lớp với mấy đứa bạn học hồi xưa của bả nên vui quá có uống vài ly.

Nghe vậy tôi cũng không có hỏi thêm nữa, tập chung ăn uống cho nhanh rồi đi làm cho kịp giờ vì hiện tại đã 7h10 ăn uống xong chỗ này cũng đến 7h30 chỗ nhà tôi đến công ty cũng mất nữa tiếng mà quy định của công ty là 8h đúng vào làm.

Bởi vậy tôi mới tức tốc ăn cho nhanh, sau khi ăn xong thì xin phép mẹ rời nhà đi làm còn mẹ tôi bởi vì mang chức hàm đại úy nên ít nhiều công việc cũng không phải gò bó có thể lên trễ một tí giờ quy định cũng được.

Bắt đầu vào công việc, thời gian vẫn cứ thế trôi qua, mỗi ngày về nhà là tôi thấy mẹ ăn mặc quần áo đẹp hẵng hơn, có lúc còn không nhận ra bà hiện tại đã là lứa tuổi gần u50, sau đó thì lại rời khỏi nhà trên con xe vision của bà.

Đến tối khuya mới về đến nhà nhưng khuôn mặt thì bơ phờ và thân thể rất mệt mỏi dường như đã trải qua vận động gì đó rất hao sức, ngày nào cũng lặp đi lặp lại như vậy tầng suất thì chỉ có tăng chứ không có giảm.

Tôi có thắc mắc hỏi bà thì mẹ lại ấp a, ấp úng trả lời, bởi vì công việc dạo gần đây quá nhiều nên trong người có hơi street một tí, tôi nghe bà nói như thế thì cũng không hỏi chuyên sâu gì thêm nữa chỉ biết dùng những lời lẽ quan tâm đến mẹ giữ gìn sức khỏe này nọ.

Rồi cho đến một ngày công ty tôi tổ chức ăn mừng ký được hợp đồng lớn nên cả nhóm rủ nhau vào quán karaoke chơi, mà ngày hôm đó thì công ty cho nhân viên đi làm buổi sáng còn buổi chiều thì nghỉ sớm về nhà, để chuẩn bị tắm rửa mọi thứ rồi tầm 18h30 chiều là xuất phát.

12h45 tôi về đến nhà, dắt con xe tay ga AB đen trắng vào rồi đóng cửa lại trong nhà bây giờ thì không có ai cả chỉ có mình tôi nên không gian rất yên tĩnh, tôi lên phòng thay đồ xong xuôi thì xuống bếp lấy cái bát đổ hộp cơm sườn bì chả ra lúc nãy trên đường về có ghé tiệm cơm mua.

Sau đó vừa ăn, vừa xem điện thoại đến khi ăn xong thì tính lên trên phòng nằm ngủ tí lấy sức chiều đi chơi mà đột nhiên bụng đau dữ dỗi quá nên đành phải chạy thẳng vào phòng toilet sát phòng mẹ để kịp xả. Vừa mới bước vào dở cái nắp bồn cầu lên, cởi cái quần ra định ngồi xuống thì ập vào mắt tôi là một cái bao thuốc màu hồng nằm phía bên trên đóng giấy vệ sinh ở sọt rác.

” Wtf đây là cái gì ” mang theo nghi hoặc tôi dùng hai ngón tay vớ vào thùng rác rồi gắp nó ra xem thử, đây là một hộp thuốc hình vuông có đề tên nhãn hiệu phía trên là Ase victoria, trong nó rất quen thuộc nhưng không nhớ chính xác là đã từng thấy ở đâu, chỉ khi tôi tính vứt bỏ lại vào sọt rác thì ngay lập tức thoáng qua ký ức.

– Thuốc tránh Thai ??

Bởi vì tôi từng đã xem quảng cáo trên tivi về hộp thuốc này lúc đó cũng nhớ hình dáng và cả tên thuốc nên không thể nhầm lẫn đi đâu được, nhưng mà trong nhà mình có ai dùng cái này à.

– Hay là của mẹ ?, nếu như thế thì mẹ và thằng Thanh đã có làm chuyện vợ chồng với nhau rồi ư.

Mang theo suy nghĩ rối rắm tôi bắt đầu ngồi xuống bồn cầu vừa xả, vừa suy nghĩ sau đó thì lại lên phòng nằm. Đến chiều tôi thay một bộ vest mới rồi ra khỏi nhà giờ này mà mẹ chưa về chắc còn ở lại tăng ca, thế là tôi khóa tạm ổ khóa bên ngoài rồi để chiếc chìa khóa bên chậu hoa cạnh cổng nhà, mẹ cũng biết tôi hay để chìa khóa ở đây.

Sau đó là lên con xe AB của mình vút thẳng đến quán karaoke ở trên đường Hoàng Sa theo lời hẹn của công ty, bước vào bên trong là thấy cả nhóm đang ngồi rồi có nam, có nữ đầy đủ. Đèn thì nhấp nha, nhấp nháy liên tục nhạc cũng sập xình vang lên, còn trên bàn thì đầy bia chưa khui ra còn có đồ ăn, nước suối các kiểu không thiếu món gì.

Thế là sau khi vào phòng tôi bắt tay chào hỏi từng người rồi nhanh chóng nhập tiệc rót rựu nâng ly cùng anh em đồng nghiệp.

Rồi thì ca hát, nhảy múa tưng bừng theo điệu nhạc, còn tôi thì vẫn ngồi một chỗ mặc dù có mấy đồng nghiệp có đưa micaro tới cho tôi hay kéo tôi lên nhảy cùng thì tôi đều từ chối cả.

Lặng lẳng ngôì một chỗ nhấm nháp từng lon bia rót đầy ra ly, sau đó trải qua khoảng 1 tiếng thì trong người tôi cũng bắt đầu lâng lâng thế là tôi vào nhà vệ sinh đi đái một cái rồi mở cửa đi ra khỏi phòng tính ngồi ở ngoài này cho không khí thoáng mát với lại bớt say bia đi một chút rồi vào lại.