Nghịch Tử – Truyện Loạn Luân 2024

Phần 16

Tôi mắt tròn mắt dẹt khi thấy bố tôi lững thững xách vali đi vào, tôi cũng quen với hình ảnh này nhiều rồi nhưng tự nhiên cái tết này làm tôi bất ngờ quá… Mẹ tôi có lẽ còn ngạc nhiên hơn tôi nữa. Và đúng như vậy, mẹ tôi mở to mắt ra khi thấy bố tôi về…
Tôi chẳng muốn bố tôi về như thế này chút nào cả, thật lòng…
VGN cúi đầu lễ phép chào bố tôi
– Bố anh đẹp trai phong độ quá, VGN nói khẽ vào tai tôi khi bố tôi bước vào trong.

Tôi không muốn VGN ở nhà tôi thêm chút nào nữa, tôi muốn cô ấy về thành phố ngay lập tức, vì tôi không muốn cô ấy biết hoàn cảnh của tôi, cũng chẳng hay ho gì. Tất nhiên tình yêu thì chuyện đó cũng không quan trọng lắm, nhưng cũng chưa quen được bao lâu, nên…
Hơn nữa, ở trong hoàn cảnh này, vốn đã ngột ngạt khi bố tôi về, lại thêm VGN nữa chắc sẽ mệt mỏi hơn…

– Chiều anh đưa em về nhé, tôi bảo VGN.
– Bố anh mới về mà, em muốn ở lại với gia đình anh, đằng nào cũng hết tết rồi cùng anh lên luôn.
– Bố mẹ em không nói gì à? Tôi cau mày.
– Bố mẹ em nói gì chứ, em lớn rồi mà. Em bảo đi du lịch với bạn cả tuần rồi, anh đừng lo.
– Nhưng chúng ta cũng chưa đến mức thân thiết mà em ở lâu quá, anh sợ..
– Anh sợ gì chứ, em không lo thì thôi, anh lo làm gì. Anh không muốn em ở đây à? VGN giận dỗi, mắt như chực khóc…

Thôi, đành chịu, tôi đành chấp nhận, và có lẽ sẽ lên thành phố sớm cùng cô ấy.

Bữa cơm diễn ra trong không khí im lặng, VGN có lẽ không nhận ra điều đó nên cứ nói cười tự nhiên.

– Sao tết bác không ở nhà ạ?
– Bác có chút việc bận. Bố tôi ậm ừ.
– Anh ấy bảo bác về quê. Quê xa quá đi lại cũng ngại nhỉ.
– Thôi cháu ăn đi, nguội hết rồi, mẹ tôi muốn chuyển chủ đề.

Tôi chẳng nói gì, chỉ mong sao thời gian qua đi nhanh để tôi thoát ra khỏi hoàn cảnh này. Tôi định mai sẽ lên thành phố ngay, nếu bố tôi còn ở lại lâu dài. Cũng chẳng biết khi nào ông ấy đi, mong manh quá…

Buổi tối, nhà tôi thường xem ti vi, mọi người vừa xem vừa uống nước nói chuyện. Tôi và VGN một chỗ, bố mẹ tôi mỗi người một góc, chẳng ai nói với ai câu gì..
Lòng tôi khó chịu vô cùng vì tối nay tôi sẽ phải ngủ cùng với bố tôi, điều mà tôi ghét nhất. Từ nhỏ tôi chưa cảm nhận hết sự yêu thương của bố dành cho tôi, tôi cũng chưa bao giờ ngủ cùng bố từ khi tôi lớn, còn nhỏ thì tôi không nhớ.

10h, bố tôi giục cả nhà đi ngủ sớm, lấy lý do hôm nay mệt. Đúng như dự đoán, tôi và bố ngủ cùng nhau, VGN ngủ cùng mẹ tôi. Có lẽ đêm nay mẹ sẽ mất ngủ, tôi đoán vậy. Vì mẹ không quen ngủ với người lạ, hơn nữa bố tôi lại về thế này…

Bố tôi ngủ ngay khi đặt lưng xuống, còn tôi thì trằn trọc mãi… Phòng bên tiếng mẹ thở dài đều đều làm tôi xót xa…

Rồi sáng cũng đến, tôi mừng khi trời mau sáng, định bụng sẽ đưa VGN về sớm, nhưng cũng muốn cô ấy ở lại để cho bố không ngủ cùng mẹ tôi. Ích kỉ quá, vậy đấy…

Dưới bếp, tiếng bố mẹ tôi khe khẽ khi tôi đi xuống nhà vệ sinh đánh răng.

– Nó là đứa nào thế? Sao lại ở đây? Tiếng bố tôi.
– Người yêu con mình, nó ở mấy hôm rồi.
– Mai cả nhà mình qua bên nội, lâu rồi.
– Tôi không qua đâu, còn gì nữa mà qua. Từ lâu rồi.
– Cô phải hiểu cho tôi chứ, cô không về người ta nghĩ gì.
– Tôi không muốn về, chúng ta đã gửi đơn ra toà, tôi không muốn liên quan gì nữa.
– Dù gì nó cũng là máu mủ nhà tôi, tôi phải đưa nó về
– Cái đó ông đi mà hỏi con, tuỳ nó.
– Nó nghe lời cô mà, cô thuyết phục nó đi, mà tốt nhất là cả hai mẹ con cô cùng về, để hang xóm họ đỡ dị nghị.
– Ở quê ai mà chẳng biết, còn gì nữa àm danh dự hay dị nghị.
Tôi chẳng muốn nghe thêm nữa, lần nào cũng vậy, rồi những tiếng cãi nhau to hơn. Tôi vào nhà tắm đánh răng nhưng cũng đủ nghe thấy tiếng cãi nhau, mà cãi nhau thì cũng chẳng phải, chỉ là to tiếng với nhau thì đúng hơn.
Hồi chuyện mới xảy ra thì tôi còn hay về quê nội, chứ bây giờ từ khi ông bà nội xa lánh mẹ con tôi, chấp nhận người đàn bà kia thì tôi ít về hơn, lá rụng về cội nên tôi phải về thôi chứ thật lòng tôi không muốn.

Tôi mở cánh cửa nhà tắm bước ra thì cũng là lúc VGN đứng đó từ bao giờ. Tôi chẳng nói gì, có lẽ VGN cũng nghe thấy hết câu chuỵên của bố mẹ tôi. Thôi, cái gì đến sẽ đến, sớm muộn gì rồi cũng biết, nhưng những ngày tết thế này mà phải nghe những lời đó thực sự chẳng hay ho gì, tôi cũng không muốn VGN phải nghe những lời đó.
Mệt mỏi!

Tiếng bát đĩa loảng xoảng, có lẽ đã đạt đỉnh của cuộc cãi vã, có lẽ bố tôi xua tay làm đổ bát đĩa trên bàn ăn. Cái bàn mà tôi và mẹ từng nằm trên ấy… Mong manh…
Thường thì mẹ tôi cam chịu, chẳng nói gì, kệ bố tôi muốn nói, muốn chửi, muốn đánh thì cũng kệ.. Nhất là vào những ngày tết như này, nhất là khi có khách như thế… Nhưng hôm nay mẹ lại dám to tiếng với bố… Ngạc nhiên…
Tôi dắt tay VGN lên nhà, thu quần áo rồi chở ra bến xe… Tôi không nói gì, mặt đăm đăm… VGN cũng không hỏi gì thêm, buồn buồn…

Tôi chở VGN ra bến xe lòng ngổn ngang trăm mối, tôi cũng định để cô ấy đi rồi về thu xếp quần áo đi luôn…
Tôi ghét khi thấy bố mẹ cãi nhau, ghét khi thấy bố tôi ở nhà…
VGN gục đầu vào lưng tôi, ôm chặt….
– Sao anh không nói về gđ anh sớm hơn, để em đỡ bất ngờ.
– Em nghe thấy hết rồi à?
– Vâng, em không ngờ đấy, mỗi nhà mỗi cảnh mà… Chấp nhận.
Tôi vừa đi vừa kể sơ qua về gđ tôi cho cô ấy nghe, cũng chẳng mong sự đồng cảm, chẳng qua là muốn giải toả nỗi tò mò của cô ấy và cũng để tôi bớt đi nỗi buồn đang ngự trị trong tôi.
– Em chẳng muốn đi gì cả. Em muốn lên cùng anh.
– Gia đình đang như thế, ở lại làm gì… Em lên rồi anh lên.
– Đành vậy. VGN thở dài bất mãn xen lẫn tiếc nuối.
Tôi không quên hôn VGN trước khi chạy, mắt cô ấy buồn buồn, tôi cũng chẳng vui gì… Những thứ mong manh…

Tôi không về nhà mà rẽ vào chợ, đi ăn sáng, gặp bạn bè… Chẳng muốn về nhà để chứng kiến cảnh bố mẹ mặt nặng mày nhẹ…
Tôi hiểu bố tôi mà, ông thường muốn mẹ con tôi về quê để cho đẹp mặt với hang xóm, để ông bà nội gặp tôi, cháu đích tôn mà…

Tôi về nhà khi đã quá chiều, bố tôi ngủ trong phòng, mẹ tôi ngủ ngoài ghế, dưới bếp, bát đĩa vẫn ngổn ngang như lòng tôi lúc này vậy… Dễ vỡ quá…

Tôi cúi xuống nắm tay và hôn nhẹ lên má mẹ, mẹ từ từ mở mắt ra, đôi mắt còn lòng lanh những giọt nước mắt đọng lại… Sầu thẳm…

Tôi hôn mẹ thêm lần nữa, mẹ tỉnh hẳn, ngồi dậy, kéo tôi vào lòng nức nở… Mẹ không nói gì, có lẽ mẹ sợ bố thức dậy… Tôi và mẹ chỉ nhìn nhau, đủ hiểu…

– Mai có lẽ phải về quê nội con à.
– Con tưởng mẹ đã cố gắng để không phải đi.
– Cũng cố rồi, nhưng có nhiều lý do lắm, thôi, đằng nào cũng một thời mẹ con mình đi lại ở đấy, nghĩa tình cũng quan trọng mà.
– Mai mấy giờ đi? Con định lên thành phố học ngay chiều nay.
– Sớm thế, tại VGN chứ gì, ở nhà với mẹ mấy hôm, con còn nghỉ tết lâu mà. Mẹ ở nhà với bố thế này, buồn lắm.
– Bố ở lâu không mẹ?
– Năm nào cũng vài ngày, rồi lại đi ngay mà, khai xuân sớm.

Tôi xuống bếp cùng mẹ dọn dẹp đống đổ nát ấy…
Trên nhà ,bố tôi vẫn ngủ ngon…

Tối, bố tôi muốn ngủ cùng mẹ tôi, mẹ tôi ậm ừ mãi mà không chịu vào cứ ở phòng khách xem ti vi, bố tôi gọi mẹ vào ngủ cùng…
Tôi nằm bắt tay lên trán mãi mà không ngủ, tôi nghĩ đến ngày mai về quê nội, rồi nghĩ đến bên phòng bên bố mẹ tôi…
– Tôi nói không là không.
Tiếng mẹ tôi dứt khoát , có lẽ là bố tôi đòi hỏi và mẹ tôi từ chối…
Cả những tiếng va chạm, rồi tiếng khằn khò…
– Con nó lớn rồi, anh đừng làm như vậy.
– Nó ngủ rồi, lâu rồi…
– Tôi nói không là không, anh không có chút lương tâm hay thể diện à. Anh đã có người khác, chúng ta cũng kết thúc rồi, đừng như vậy nữa.
– Thôi, kết thúc là kết thúc thế nào…
– Anh còn như vậy tôi ra ngoài ngủ đấy.
Có vẻ như bố tôi không chịu thua cuộc, tiếp tục đòi hỏi, tiếng mẹ tôi giãy giụa, mệt mỏi…
Rồi mẹ tôi đẩy cửa ra ngoài phòng khách ngủ, tiếng bố tôi thì thầm, có lẽ là tiếng chửi rủa…
Tôi lặng im không nhúc nhích vờ như ngủ say lắm rồi, tôi lớn rồi, đâu như xưa, là đứa con nít đặt mình là ngủ…

Thường thì khi mẹ cãi nhau với bố thường qua phòng tôi ngủ, nhưng giờ tôi cũng lớn rồi, mẹ cũng ngại… Tôi cũng đã có người yêu…

Tôi lặng lặng chờ cho tiếng gáy của bố tôi cất lên, khe khẽ mở cửa bước ra phòng khách, nơi mẹ tôi đang thút thít…
– Sao con không ngủ đi?
– Con không ngủ được. Bố đòi hỏi mẹ à?
– Ừm. Mẹ không thích.
– Sao mẹ không chiều bố, đằng nào cũng lâu rồi mà.
– Mẹ không có tình cảm thì không muốn, hơn nữa, mẹ từ lâu rồi chỉ có mình con. ..

Tôi ôm chặt mẹ vào lòng: “ Dù sao ông ấy cũng là chồng của mẹ mà”
– Trước đây thôi, giờ thì hết rồi. Mẹ quan niệm rằng đã hết là hết, chồng là người ngủ cùng mẹ.
– Như vậy con là chồng mẹ sao?

Mẹ im lặng vuốt má tôi “ Con thì khác, mãi mãi con là con của mẹ”…

Tôi xoa lên ngực mẹ: “Đêm nay con thay bố làm chồng mẹ nhé”.
– Không, con đừng nói như thế, tội lỗi… Con đi ngủ đi!
– Nhưng mẹ cứ nằm ở đây thế này, con không ngủ được.
– Mẹ cũng cần tĩnh tâm một chút…

Tôi cúi xuống hôn lên môi mẹ, nhẹ nhàng… Mẹ đáp lại nhanh như muốn tôi đi ngủ sớm. Cũng muộn rồi mà…
Tôi đưa tay xoa lên mu mẹ, mẹ không mặc quần lót, thực ra là không phải là không mặc, mà là bố tôi đã lột ra rồi…

Mẹ xấu hổ khi tôi biết điều đó, gục đầu vào vai tôi: “ Mẹ ước gì chỉ có mẹ con mình bên nhau như ngày xưa”…
Tôi sốc mẹ đứng dậy, kéo mẹ ra chỗ sân trước nhà, nơi đó có một góc để chỗ để xe, kín đáo… Hai mẹ con đứng nhìn nhau trong bong tối lờ mờ đủ để nhìn rõ khuôn mặt trắng trẻo của mẹ…
Tôi ôm mẹ, hôn mẹ ngấu nghiến như hai đôi tình nhân lâu ngày gặp lại…
Tay tôi tham lam luồn vào bướm mẹ tìm tòi cái lỗ sâu thẳm… Nghịch tử…
Mẹ tôi hôm nay khô quá, có lẽ mẹ không còn cảm xúc bởi bố tôi đã phá vỡ giấc mơ ấy rồi… Tôi xọc tay liên tục vào bướm mẹ để mong một điều gì đó quen thuộc xảy ra, đó là những dòng nước nhờn nhưng sao hôm nay khó quá…
Có lẽ ở hoàn cảnh này, ở một nơi như này, và bố tôi đang say giấc nồng trong kia làm mẹ tôi không thể…
Nhưng mẹ bị kích thích vô cùng, tôi biết điều đó khi mắt mẹ nhắm nghiền, còn hai tay mẹ ôm chặt lấy lưng tôi, day dứt…
Tôi cho chú bé vào cô bé của mẹ, cô bé hôm nay không khóc như mọi khi, mà khô rát làm chú bé của tôi hơi đau dau và khó vào…
Mẹ tôi hiểu điều đó, lấy tay banh cô bé ra, rồi tự tay cầm chú bé chỉ đường cho chú bé vào… Chú bé nằm sâu gọn trong cô bé… Đớn đau…

Tôi hôn mẹ như điên dại, hai lưỡi chạm vào nhau ướt nhẹm, ướt hơn bên dưới, bên dứói khô khan… Tôi không dập, cố tình ngâm trong ấy, cảm nhận sự ấm áp…
Lưỡi tôi như mất hút trong miệng mẹ, ngọt ngào đầy khao khát, đam mê…
Hai tay tôi tham lam khi muốn sở hữu khắp cơ thể đẫy đà của mẹ, mông, ngực, bụng, lưng là những nơi mà tay tôi không buông tha… Tôi thích nhất là sờ nắn mông mẹ, nó cong cong to tròn và đầy cuốn hút.. Bụng mẹ không sệ, không nếp nhăn cũng không kém phần nhục dục….

Tôi hôn lên trán mẹ, thì thầm vào tai mẹ: “ Con chỉ muốn ở trong mẹ thế này mãi”.
– Vậy sao còn yêu VGN? Con không xấu hổ với lương tâm sao?
– Đó là chuyện khác, mẹ là mẹ, là người thầy, là người tình của con nhưng…
– Nhưng sao? Mẹ đẩy tôi ra rồi nhìn vào mắt tôi.
– Nếu mẹ không phải là mẹ của con thì đã không có HHTT hay VGN rồi.. Con không thể sống cùng mẹ mãi…
– Ừ! Con nói đúng… Mẹ gục đầu vào vai tôi…
Tôi và mẹ đều mặc quần áo như cũ, chỉ có vén váy ngủ mẹ lên rồi đưa chú bé của tôi vào. Tôi cũng chỉ kéo quần đùi hơi thấp xuống một chút… Mong manh…

Tôi bắt đầu dập, khô khan cũng có cái hay của nó, cảm giác thật với da thịt chứ không nhớp nháp trơn trượt..
Đứng thế này hai bộ phận không vào sâu được trong nhau nhưng thế cũng là đủ, đủ để hai con người cảm nhận những khát khao…
Tôi đẩy mẹ sát vào tường làm điểm tựa, mẹ mở mắt to nhìn tôi chờ đợi… Tôi đưa tay nhấc một chân mẹ lên, chiếc váy ngủ che đi phần dưới của hai mẹ con, chỉ có những tiếng thở dài…
Tôi dập hồi lâu mẹ cũng ra nước, tôi thích thú về điều đó, thường thì mẹ tự ra nước nhờn khi tôi kích thích, nhưng hôm nay tôi phải dập một hồi mẹ mới ra…
Chân mẹ tôi dang rộng ra để chú bé của tôi ra vào dễ dàng, cũng quen thuộc rồi…
– Nhanh con nhé… Mẹ nói trong tiếng rên khẽ, mẹ sợ bố tôi tỉnh giấc.
Tôi biết bố tôi thường ngủ say giấc mà. Nhưng để chiều mẹ, tôi cũng muốn kết thúc nhanh hơn… Tôi một tay nhấc chân mẹ lên, một tay ôm eo mẹ mà dập. Tôi dí sát người mẹ đẩy mẹ vào tường mà ấn mạnh, cảm giác như chú bé của tôi muốn xuyên thủng qua phía bên kia của mẹ, sâu thẳm…
Mẹ ôm lấy cổ tôi như tình nguyện hiến dâng tất cả cho người tình tội lỗi… Chiếc váy ngủ bay bay theo những cơn gió lạnh ban đêm lùa vào và cũng tại tôi dập mạnh quá…
– Mẹ thích không? Tôi cúi xuống hỏi nhẹ…
– Mẹ mỏi chân quá, mẹ cấu nhẹ vào ngực tôi…

Có lẽ mẹ mỏi chân thật, đứng một chân lâu vậy mà…
Tôi hạ chân mẹ xuống, chú bé vẫn nằm sâu trong cô bé của mẹ đã bắt đầu sụt sịt thấm nước… Tội lỗi…
Tôi kéo mông mẹ lại gần cho chú bé vào khít hơn, rồi lại rút ra đút vào… Lông mẹ che cả lối vào vốn dĩ đã khít chặt, mu mẹ cao quá cọ sát mu tôi xột xoạt…
Tôi chỉ muốn dập nát cái mu cao ấy cho thoả thích, hai tay tôi luồn qua mông mẹ từ phía sau xoa lên lỗ của mẹ… Kích thích cùng cực…

Tôi ra ngập tràn trong mẹ, chảy ra cả kheo và rơi xuống đất, ai bảo đứng như thế này chứ…
Mẹ lấy quần tôi lau đi những thứ nhơ nhớp ấy còn đọng lại trên bướm mẹ, kheo mẹ, còn dưới đất thì…
Tôi kéo mẹ lại gần khi chú bé của tôi mềm xuống và khi quần áo đã chỉnh tề: “mẹ vào ngủ với con nhé”
– Thôi, mẹ ngủ ngoài này, vào đó sợ bố nghĩ, con lớn rồi…
– Vậy thì mẹ ngủ đi, mai về quê nội rồi…

Tôi hôn từ biệt mẹ đi ngủ, cũng không quên vuốt ve cô bé của mẹ trước khi đi vào nhà, tôi quen như vậy rồi, cô bé của mẹ nóng rát sau một hồi giao ban mãnh liệt…

Sáng hôm sau, cả nhà tôi tay gậy tay bị lên đường về quê nội, dù lòng không muốn nhưng…
Trên xe tôi ngồi cạnh mẹ ở phia trên, còn bố tôi ngồi dưới… Mẹ không quên gục đầu vào vai tôi ngủ khi say xe, mùi hương tóc mây làm tôi ngây ngất, tôi không quên ngắm nhìn bầu vú mẹ xuyên qua khe cổ áo mong manh. Tôi cũng không quên giả vờ lấy túi xách che phần bên dưới mẹ để đặt tay lên mu rùa của mẹ, to lớn…

Cả nhà nội ngạc nhiên khi thấy tôi về. Cũng lâu rồi. Họ vẫn đối xử với tôi tốt như ngày nào, chỉ có hơi lạnh nhạt với mẹ tôi. Trong thâm tâm của mọi người thì vì mẹ tôi không tốt, không biết giữ chồng nên bố tôi mới như thế. Thực ra thì tôi là người hiểu hơn ai hết điều đó, mẹ tôi không như vậy mà..

Bữa cơm diễn ra trong không khí tẻ nhạt, bố tôi cố gắng níu kéo chút gì đó mong manh để làm không khí gđ vui hơn nhưng mẹ tôi cứ lặng lẽ. Họ hang bên nội cũng không mặn mà lấm, họ chỉ quan tâm đến tôi thôi.

Chiều, tôi cùng bố tôi đi thăm họ hang, họ cũng ở gần đấy thôi. Mẹ tôi ở nhà nấu cơm tối cùng ông bà nội. Khi tôi về khoảng hơn 3h chiều thì tôi thấy mẹ tôi thu dọn hành lý để sẵn ở cửa chờ tôi về.

– Sao vậy mẹ, sao đi luôn à? Muộn rồi mà. Sao mẹ bảo mai đi mà.

Mẹ tôi mặt lạnh như tiền nhìn tôi không nói. Bố tôi cũng tới tấp hỏi:
– Có chuỵên gì à? Sao vậy?
– Anh vào nhà mà xem. Mẹ nói.
Thì ra người tình của bố tôi không hiểu bằng cách nào cũng mò về đang ngồi trong nhà nói chuyện với ông bà nội. Bà nội tôi có vẻ thích đứa cháu mới ấy, nói cười liên tục. Tôi biết, điêù này sẽ xảy ra mà. Bố tôi không có lỗi, bố tôi không muốn người vợ hai kia về quê, mà nếu có về cũng không phải là lúc này, lúc mà cả gia đình tôi đang ở quê thế này.
– Sao cô lại về đây làm gì? Bố tôi gào ầm lên.
– Tôi phải cho con về quê nội ăn tết chứ. Anh không làm được thì tôi làm thay.
– Nhưng không phải lúc này, tôi đã bảo bao lần rồi.
– Anh bảo anh đi công tác khai xuân sớm, hoá ra là còn đưa mẹ con nó về đây. Thế mà anh bảo anh ly hôn rồi. Tiếng người tình của bố tôi rít lên đay nghiến.

Thực ra thì người tình của bố tôi cũng chảng có lỗi gì, lỗi là do số phận nghiệt ngã dính vào người đàn ông có vợ thôi.
Tôi biết tại sao người đnà bà ấy lại về lúc này. Gia đình bên nội tôi có hai người bác, một người thì thích mẹ tôi, ghét người đàn bà cướp chồng kia. Còn một bác thì ngược lại, vốn dĩ không ưa gì mẹ tôi. Nên tôi đoán chính bác ấy là người báo tin cho người vợ hai của bố tôi về chuyện gia đình tôi về.
Có nhiều lần như vậy rồi.

Mẹ tôi lặng lẽ xách vali ra đi, bảo tôi đi luôn thì bố tôi và bác quý mẹ con tôi chạy ra níu lại. Tôi không bao giờ quên giây phút ấy.

– Anh đi luôn cùng mẹ con nó đi. Tiếng người đàn bà kia réo lên khi thấy bố tôi níu mẹ con tôi lại.
– Cô im đi. Bố tôi quát lên. Đây là lần đầu tiên tôi thấy bố tôi bênh mẹ con tôi như thế. Có lẽ bố tôi vất vả lắm mới thuyết phục được mẹ con tôi về mà lại thế này nên bố tôi cảm thấy áy náy…

Ông bà tôi vẫn lặng thinh, điều đó làm mẹ tôi kiên quyết đi luôn.
– Thôi, hai mẹ con qua nhà anh nghỉ rồi mai đi, cũng muộn rồi, không còn xe nữa. Bác quý mến gđ tôi nói thế.
– Vâng. Mẹ tôi gật đầu rồi bước đi.
Bố tôi cũng buông tay, lặng lẽ nhìn theo mẹ con tôi khuất dần sau cánh cổng, rồi đi vào trong nhà, sau đó họ nói gì với nhau tôi không rõ…

Nhà bác quý mẹ tôi cũng ở gần đó, cách khoảng 10p đi bộ. Nhà bác ấy kinh doanh nhà nghỉ. Cả gia đình sống ở tầng 1, còn 5 tầng trên để làm nhà nghỉ. Mấy anh chị đi học trên thành phố hết, chỉ còn lại hai bác và nhân viên giúp việc.

– Hai mẹ con lấy một phòng mà ngủ, mai đi sớm. Đừng để ý loại người như thế. Bác tốt bụng nói.
– Anh cho hai mẹ con em một phòng có hai giường nhé. Mẹ nói.
– Còn mỗi một phòng giường đôi thôi, không thì em ngủ trên đó, còn cháu xuống đây ngủ với anh.
– Thôi, con không ngủ cùng bác đâu, bác còn bác gái mà, con ngủ cùng mẹ cũng được. Tôi nói.
– Ừm. Hai mẹ con đi lên cất đồ rồi xuống ăn cơm rồi đi ngủ cho khoẻ.

Tôi lững thững lên cầu thâng rồi qua tầng hai, lên tầng ba. Mẹ lẽo đẽo theo sau không nói.
Đây cũng là lần đầu tiên tôi và mẹ đi nhà nghỉ. Thiêng liêng…
Nói là nhà nghỉ nhưng thực ra đây là nhà của người quen, ở quê thì nhà nghỉ cũng không được tiện nghi lắm, chẳng có nước nóng hay truyền hình cáp, chỉ có mỗi chiếc giường… Cũng đủ cho những đam mê…

Tôi và mẹ tắm rồi xuống ăn tối, tôi ăn nhanh rồi lên phòng xem ti vi. Mẹ tôi ngồi lại dưới tầng 1 nói chuyện cùng hai bác. Tôi không biết họ nói gì nhưng tôi đoán cũng chỉ xoay quanh chủ đề về chuyện gđ tôi…
Tôi nằm mãi mà mẹ chưa lên, có lẽ nhiều chuyện để nói, rồi tôi thiếp đi khi nào không hay.
Khi tôi giật mình tình giấc cũng là khi mẹ tắt điện ngủ và nằm cạnh tôi;
– Sao mẹ ở đó lâu thế?
– Nhiều chuyện mà con, lâu rồi chưa gặp, mọi người có nhiều chuyện để nói.
– Biết thế chẳng về nữa mẹ nhỉ.
– Ừ, có lẽ đây là lần cuối.

Tôi quay sáng ôm eo mẹ, rúc đầu vào mẹ mà ngửi mùi nước hoa nhẹ của mẹ thơm phức.
– Mẹ đừng buồn nhé, có con bên mẹ mà.
– Mẹ quen rồi, chẳng qua là lâu rồi không gặp tình huống như hôm nay nên hơi buồn, lịch sự lặp lại…
Tôi kéo chiếc váy ngủ của mẹ lên, nhìn xuống cô bé cuả mẹ, cũng khô khan như hôm qua.
– Hôm qua mới làm mà con, con đam mê nhiều quá..
– Chỉ với mẹ thôi, con nhớ cô bé của mẹ lắm…
– Hôm nay nhiều chuệyn quá, không còn tâm trí nào nữa…
– Có mà mẹ, ở một nơi như này, thật là điều kiện lý tưởng mẹ à. Đây là lần đầu tiên mẹ con mình đến nhà nghỉ thế này.
– Có khác gì ở nhà đâu con.
– Khác chứ mẹ, nhà nghỉ chỉ dành cho tình nhân thôi. Ở đây tự do thoải mái mà

Tôi không cho mẹ nói gì thêm nữa, lột chiếc váy ngủ mỏng manh của mẹ ra, thân thể mẹ trắng toát ngọt ngào phô bày trước mắt tôi, chỉ còn lại chiếc áo lót, quần lót mỏng manh. Tôi cũng nhanh tay lột quần áo của tôi xuống, chú bé ngóc đầu dậy tự bao giờ… Mẹ nhắm nghiền mắt như buông xuôi số phận… Kệ mặc tôi muốn làm gì thì làm…

Tôi nhẹ nhàng nằm đè lên mẹ, để hai bộ phận sinh dục cọ sát vào nhau qua lớp quần lót mỏng, để hai cơ thể cọ sát nhau giao thoa đắm đuối…
Môi tôi tìm môi mẹ, lưỡi tôi tìm lưỡi mẹ mà nút, tay tôi nắm tay mẹ thật chặt…

Rồi cái gì đến cũng đến, hai cơ thể không còn gì trên người, trần trụi tự nhiên như thời xa xưa tìm về… Mát rượi..
Mẹ ra nhiều quá, ở hoàn cảnh này đúng là kích thích thật, có lẽ là thế. Dù sao ở nhà cũng e ngại nhiều thứ, lo sợ mặc cảm, tội lỗi… Còn nơi đây, khung cảnh yên tĩnh, ngọt ngào, vắng lặng, và lãng mạn với những chiếc đèn ngủ lờ mờ…

Tôi hôn lên ngực mẹ như cố tình kích thích nước ra nhiều hơn… Mẹ cũng không còn e dè nữa, sau một lúc nằm im chịu đựng, mẹ cũng chủ động phối hợp với tôi nhịp nhàng bằng cách lấy tay xoa khắp người tôi, mắt trừng trừng nhìn vào cơ thể tôi và dừng lại lâu hơn ở chú bé của tôi như thêm khát… Mẹ cũng quen với việc thích ứng với cơ thể tôi rồi..

Tôi banh cô bé của mẹ ra nhẹ nhàng, nhìn sâu vào đó. Mẹ lấy tay che lại vẻ như e ngại. “Đừng con, đừng con…”
– Con muốn nhìn mà, đâu phải lần đầu…
– Mẹ ngại, có gì mà nhìn chứ…

Kệ mẹ lấy tay che lại, tôi đẩy hai tay mẹ ra, banh hai mép của mẹ ra mà nhìn vào bên trong ấy. Nhớt nhát và đỏ au, chẳng có gì nhưng sao mà cuốn hút vậy. Tôi lấy tay chọc vào sâu bên trong ngoáy ngoáy cho nước ra nhiều hơn. Mẹ rên khẽ khi tôi làm thế, ưỡn lưng lên, cong mông lên khi tay tôi thụt vào thụt ra trong co bé của mẹ…
Tay thì như thế, còn miệng tôi thì tham lam như muốn ngoạm cả bầu vú to căng của mẹ, mút và mút…
Ngực mẹ ưỡn lên mỗi khi tôi cắn nhẹ vào đầu ti hay day day núm vú…
Vậy là bên dưới thì mông, lưng ưỡn lên, còn bên trên thì ngực mẹ cũng ưỡn lên như thể không chịu đựơc nữa.

Tôi cho chú bé của tôi vào bướm mẹ khi mắt mẹ đã đờ đi, khi bướm mẹ tửởng chừng như không thể ra thêm được nước nữa, nhầy nhụa quá…
Tôi thở phì phò trên người mẹ, mẹ xoa mạnh lưng tôi khi chú bé của tôi tìm về nơi cũ… Đớn đau…

Tôi chẳng nói gì, mẹ cũng vậy, chỉ có nhìn nhau rồi tự hiểu, cả hai quen với việc này rồi. Tôi dập theo tư thế truyền thống, ngây ngất, mẹ tôi đê mê khi những cú dập của tôi tưởng chừng như không bao giờ dừng lại. Tôi kê gối lên mông mẹ để mu mẹ cao hơn, để những dòng nước mát chảy dài ra gối nhục dục…
Lông mẹ bết lại đan xen vào nhau thành từng mảng hướng xuống dưới, còn tôi thì hì hục trên bụng mẹ…
Tư thế quen thuộc, cách làm quen thuộc chỉ là dập và dập mà sao cảm giác không chán là gì…
Mu mẹ nhô cao quá, chim tôi ngập sâu trong bướm mẹ mất hút. Đôi lúc tôi dừng lại nhìn ngắm cơ thể mẹ ở tư thế này, nó khiêu gợi quá, mông và mu mẹ nhô cao vút, đầu mẹ chúi xuống… Ngực mẹ chảy ra hai bên như buông lơi tất cả…
Mẹ tôi không phải là người dễ dãi, nhưng mẹ như vậy cũng làm tôi cảm thấy khi người ta quan hệ, mọi người đều như nhau cả…
Mẹ kéo đùi tôi lại để tôi vào sâu hơn, tôi cũng muốn vào thật sâu nhất có thể, tôi cũng muốn làm mẹ tôi ngất ngây với những cảm giác lạ mà mẹ tôi chưa từng có trước đó…
Tôi xoa ngực mẹ đều đều, mẹ đôi khi tự lấy tay xoa ngực mình hoặc xoa lên ngực tôi bóp nhẹ…
Tay mẹ nhỏ nhắn không bóp hết ngực của mẹ. Còn tôi, tôi cứ khom người mà tống cái của nợ của tôi vào trong hang của mẹ, tăm tối…
Mẹ hôm nay rên nhiều quá, có lẽ ở nhà nghỉ như này làm mẹ tôi kích thích nhiều hơn… Mẹ không còn e dè nữa..

Tự nhiên mẹ đẩy tôi ra, đè lên người tôi, chú bé bất ngờ trượt ra khỏi nơi ấm áp đầy nước ấy, chĩa lên bụng tôi. Tôi ngạc nhiên quá!
Mẹ chủ động nằm trên tôi, lấy một tay cầm chú bé của tôi đưa vào bướm mẹ. Mẹ không nói gì, chủ động đạp trên bụng tôi. Mẹ như ngồi xổm và dập liên tục lên cơ thể tôi, lấy chú bé của tôi làm điểm tựa, mẹ cứ dập như thể người phê thuốc… Man dại…

Đôi khi mẹ ngồi hẳn xuống làm chim tôi cắm sâu nhất có thể vào bướm mẹ… Mẹ còn day day mông làm tôi chết ngất vì sung sướng… Tôi không chịu nổi tư thế này, nó làm tôi muốn ra quá…
– Con ra mất mẹ à. Con bị kích thích quá…

Mẹ nhìn tôi bằng đôi mắt lờ đờ, với mái tóc rũ rượi… Mẹ nằm sõng xoài trên người tôi như thoả mãn, chim tôi giật giật trong người mẹ…
Tôi chưa ra nhưng có vẻ như sắp ra…
– Con ra mẹ nhé, trong hay ngaòi hả mẹ? Tôi thủ thỉ vào tai mẹ như hai đôi tình nhân.
– Con cứ cho vào đi, mẹ an toàn mà.
– Mẹ nói an toàn từ lâu rồi mà, sao vẫn an toàn hoài thế?

Mẹ không nói, im lặng cảm nhận chim tôi đang giật giật trong mẹ…. Nguôi nguôi một chút, tôi đè ngửa mẹ ra, chống tay lên nhìn mẹ âu yếm:
– Hôm nay mẹ làm con ngạc nhiên quá, nhưng con thích vậy.
– Mẹ bị con làm cho mê muội rồi…

Tôi vác hai chân mẹ lên vai, và dập…
Bướm mẹ ửng đỏ hai bên mép vì hôm nay nó bị dập cho tơi bời quá, chim tôi cũng nhàu nhĩ khi phải phục vụ cô bé của mẹ quá nhiều, nhưng tôi thích vậy…
Tôi vừa dập vừa nhìn ngắm cơ thể mẹ, tôi thích nhìn vư mẹ nảy lên nảy xuống mỗi khi tôi dập xuống. Hai tay mẹ bám vào nệm thật chặt. Rồi vù mẹ nảy lên tưng tưng làm mẹ ngại, mẹ đành phải lấy tay giữ hai quả núi to của mẹ để cho nó nằm yên một chỗ…
Tôi thích nhìn mẹ như vậy, mẹ nằm im hưởng thụ những cú dập của tôi khi hai chân mẹ đã nằm trên vai tôi…
Tôi xuất ào ạt trong mẹ, giật giật bắn những dòng tinh nóng hổi vào sâu trong mẹ, mẹ đã bảo là an toàn rồi mà…
Tôi vẫn để hai chân mẹ trên vai mà xuất, tôi ấn sâu nhất có thể để những dòng nước nóng của tôi vào mội ngõ sâu trong mẹ. Mẹ nhằm nghiền mắt đón nhận những dòng nước ấy một cách vô thức…
Khi xong rồi tôi rút nhẹ chim tôi ra để cho những dòng nước tội lỗi ấy chảy dài xuống đệm, bẩn quá…
Tôi dốc hai chân mẹ lên cao để cho nó chảy vào trong để tìm kiếm điều gì đó mong manh nhưng có lẽ không cần làm thế, bởi những chú bé tí hon đã chạy vào bên trong cơ thể mẹ tôi rồi.. Chờ đợi…

Tôi ôm mẹ trong vòng tay rồi thiếp đi từ bao giờ không biết, hai cơ thể trần truồng quấn vào nhau như hai đôi tình nhân mới khám phá nhau lần đầu…

Ngày mai, tôi sẽ về nhà, rồi lên thành phố đi học lại…

Tự nhiên nhớ VGN quá, giá như…