Nghịch Tử – Truyện Loạn Luân 2024

Phần 13

Tôi nhìn chiếc xe cũ mẹ mua cho tôi mà trong lòngkhông vui cho lắm. Vui sao được khi đó chỉ là chiếc xe cũ, không hào nhoáng như tôi mong đợi. Dù sao có phương tiện đi lại cũng là tốt rồi, tôi tự nhủ để an ủi long mình như thế.

Chiều, tôi lấy xe mang ra sân rửa, lau chùi cẩn thận như một báu vật, cảm giác lần đầu có chiếc xe của riêng mình khiến lòng tôi lâng lâng vui sướng.

Tôi chạy một vòng thử xe qua những con đường cũ, những con đường đã gắn với tuổi thơ của tôi.

Tôi như hoà mình vào không gian bao la mà quên đi mọi thứ, quên ký ức chẳng lấy làm gì vui vừa mới xảy ra với HHT và những thú vui lạc lối ấy…

Trở lại ngôi nhà sau một thời gian học hành, mọi thứ vẫn như xưa, từng nơi, từng chỗ, từng vật dụng như gắn bó với tôi, tự nhiên thấy yêu ngôi nhà than thương ấy quá…

Tối, tôi nằm trên đùi mẹ xem ti vi trong phòng tôi. Mẹ xoa đầu tôi như đứa trẻ, tôi nũng nịu rúc đầu vào người mẹ như xưa…
– Con nhớ ngày xưa quá.
– Có gì mà nhớ.
– Nhớ chứ, buổi tối con thường nằm trên đùi mẹ thế này mà ngủ từ bao giờ không biết.
– Con vẫn nhớ cơ à. Mới đó mà đã lớn thế này rồi. Thể nào mẹ đã già đi nhiều.
– Mẹ trẻ mà.

Tôi luồn tay vào tí mẹ rờ rờ như ngày còn bé “lại bắt đầu rồi đấy” mẹ tủm tỉm…

Tôi với tay lấy chiếc điều khiển tắt ti vi đi rồi đè mẹ xuống giường. Hôn lên bờ môi mẹ nhẹ nhàng, hai tay tôi không ngừng xoa bóp vú mẹ qua chiếc váy ngủ mỏng manh. Mẹ đáp trả nụ hôn của tôi một cách nồng nhiệt, dường như, dường như tôi đã biết hôn, thành thạo hơn…

Khi chiếc váy ngủ nằm bơ vơ nơi góc giường cũng là lúc cô bé của mẹ ướt nhẹm trong tay tôi, cũng là khi chú bé của tôi ngỏng đầu thức dậy…

Không gian im lặng, chỉ còn tiếng thở dài, tiếng va chạm nhẹ nhẹ…

Tôi hôn hết vú bên này chuyển qua vú kia, hai tay tôi tham lam như muốn bóp nát cặp vú căng cứng no tròn của mẹ.

Như thường lệ, qua ánh đèn ngủ leo lét tôi thấy mẹ nhắm nghiền mắt, hai tay buông lơi như chấp nhận và cam chịu…

Hai chân mẹ dang rộng hình chữ V để mặc cho tôi tự do đưa ngón tay vào…Một, rồi hay ngón…

Tôi banh cô bé của mẹ ra, dung tay vạch những sợi long cứng đầu đan xen vào nhau ra hai bên, lông mẹ nhiều quá. Qua ánh điệne lờ mờ, chỉ thấy một đám long đen nhánh…

Tôi nắm tay mẹ đưa vào chim tôi, ý như là muốn mẹ vuốt ve nó rồi chính tay mẹ đưa chú bé của tôi vào nơi tăm tối mong manh ấy…

Mẹ hiểu ý, nắm chim tôi sóc nhẹ nhẹ rồi nhanh dần… Và cuối cùng chú bé của tôi trở lại về nơi xưa, nhớp nháp và tội lỗi….

Tôi nằm im một lúc để cảm nhận hơi ấm lan toả trong mẹ áp vaò chim tôi, tôi im lặng một chút để chim tôi thích nghi với một môi trường mới, môi trường đẫm đầy nước nhờn quen thuộc của mẹ…

Quan hệ tình dục dù là với ai, ở hoàn cảnh nào thì cũng vậy, cũng chỉ là đút ra rút vào, dập lên dập xuống nhằm thoả mãn hai con người đang khao khát cháy bỏng.
Tôi cũng không ngoại lệ, không phải vì mối quan hệ mẫu tử mà tôi và mẹ có mối quan hệ khác khi làm tình, cũng như nhau cả thôi… Có chăng, chỉ khác biệt về suy nghĩ lúc ấy, suy nghĩ mặc cảm, tội lỗi…

Có chăng, khác nhau là cảm giác lúc đó hồi hộp hơn thôi…

Tôi bắt đầu làm những động tác quen thuộc, quen thuộc nhưng không nhàm chán… Mẹ cứ vò đầu dứt tai tôi mỗi khi tôi dập xuống, chân mẹ dang rộng ra rồi lại khép chặt lại, chân mẹ hết buông lơi rồi lại co lại quặp chặt eo tôi…

Còn tôi,hết mút vú mẹ lại hôn vài tai, vào cổ mẹ, mãnh liệt như sợ lần này sẽ là lần cuối… Môi mẹ tôi ngọt ngào đón nhận những cú đá lưỡi, lưỡi mẹ tôi di chuyển qua lại trong miệng tôi. Tay trong tay, môi trong môi, ngực trong ngực và chim trong chim…

Cả cơ thể mẹ như nhỏ bé trong tôi, chỉ có chú bé của tôi là trong mẹ, nó tìm về nơi xưa cũ, nơi còn trống của mẹ mà lấp đầy…
Mẹ ra nhiều quá, ra nhiều hơn những lần đầu, có lẽ mẹ bị kích thích bởi nụ hôn… Chim tôi ướt đến cả bìu vì nước của mẹ, nước tràn xuống cả hang mẹ, hậu môn mẹ, ra cả giường….

Mẹ rên xiết, nhẹ nhẹ chỉ đủ để tôi nghe thấy… Mẹ không nói một lời… Im lặng…

Tôi dựng mẹ dậy, để hai tay mẹ chống vào thành giường, mông mẹ chổng lên cao chờ đợi. Tôi và mẹ đều thích kiểu này, cũng làm vài lần như thế… Tôi thích kiểu này vì mông mẹ to, mu mẹ cao nên từ phía sau vào kích thích kinh khủng, chỉ có điều tư thế này làm tôi mau ra hơn.

Tôi đưa chim vào bướm mẹ từ phía sau… Hai tay tôi banh mông mẹ ra để chú bé được vào dễ hơn. Thực ra cũng chẳng cần làm thế thì cũng vào dễ dàng ,vì bướm mẹ tôi đã ướt nhẹm và tôi cũng quen con đường vào rồi…

Tôi dập bạch bạch từ phía sau làm mẹ chúi người về phía trước, mẹ rên to hơn khi tay tôi luồn xuống bóp vú mẹ đang chảy dài xệ xuống lủng lẳng như hai quả bưởi…
Mẹ thích nhất là khi tôi vừa dập vừa luồn tay xuống cô bé mà day day nơi cửa mình mẹ, day day hột le to của mẹ. Mỗi lúc như thế mẹ thường ngửa cổ lên trời rên to hơn…
Tóc mẹ xoã xuống che hết khuôn mặt khả ái, long mẹ ướt sũng bết thành từng mảng, tay tôi cũng ướt khi chạm vào chỗ ấy.. Tôi lấy tay dính chất nhờn ấy xoa lên mông mẹ, chùi chùi…
– Con cho ra ngoài nhé, tôi chủ động nói với mẹ thế trước khi mẹ nhắc nhở.
– Hôm nay con cho vào trong cũng được, mẹ an toàn trong những ngày này…

Tôi thích quá, lâu rồi mới được cho vào trong nên tôi để mẹ nằm xuống ở tư thế truyền thống. Tư thế truyền thống khi xuất tinh bên trong cả hai sẽ cảm nhận được nhiều hơn tình yêu thương, và những giọt tinh dịch sẽ nằm ở trong đó nhiều hơn…

Tôi xuất trong mẹ thật nhiều, những dòng tinh trùng ấm áp tinh khiết của tôi len lỏi khắp tử cung mẹ, mẹ có lẽ lâu rồi mới có cảm giác như vậy nên căng cứng cả người khi chim tôi giật giật trong mẹ mà bắn những dòng tinh dịch ấy vào nơi sâu thẳm trong mẹ.

Hai chân mẹ quặp lấy người tôi như sợ tinh trùng rơi ra mất, hai tay mẹ ôm chặt lấy tôi để chú bé vào sâu hơn, còn môi mẹ thì tìm môi tôi, khờ dại…
Khờ dại….

– Lâu lắm rồi mẹ nhỉ, tôi nói khi nằm dài thở dốc.
– Lâu gì cơ, tiếng mẹ nhẹ nhàng nhưng cũng không che đậy được cảm giác vừa mới lên đỉnh.
– Lâu rồi con mới ở trong mẹ thế này.
– Uhm. Thôi con ngủ đi, mai đi rồi.
Ừ nhỉ, mai tôi đã đi học rồi, mai mang xe máy lên thành phố, chiếc xe máy cũ… Mai lại xa mẹ. xa cô bé quen thuộc mà xa lạ… Nhớ…
Nhớ….

– Mẹ còn nhớ bố không? Tôi hỏi nhỏ.
– Con hỏi làm gì, chưa bao giờ nhớ…
– Mẹ còn mặc cảm tội lỗi khi chuỵên này vẫn diễn ra không…
– Một lần và mãi mãi… Cũng qua mà… Hết làm sao được… Buông xuôi là hết mà…
– Con sẽ nhớ mẹ nhiều đấy, có xe máy rồi con sẽ về thăm mẹ nhiều hơn.
– Lúc nào con chả nói vậy, rồi mất tiêu luôn, có về cũng chỉ là về vì công việc chứ nhớ gì mẹ.
– Con hứa mà, con nhớ mẹ mà…
– Nhớ gì mẹ, lần nào về cũng chỉ thế này rồi mai lại đi… Mẹ trách móc.
Tôi thương mẹ quá, kéo mẹ lại gần ôm chặt mẹ trong vòng tay.
– Giá như mẹ không phải là mẹ của con nhỉ.
– Thì sao? Có khác gì đâu!
– Thì con nhất định sẽ lấy mẹ.
Mẹ thở dài, xoa ngực tôi nhẹ nhẹ. Tôi hôn mẹ nhẹ nhàng như chúc mẹ ngủ ngon.
– Con lên đó lo học hành, đừng đàn đúm bạn bè, xã hội bây giờ lắm cạm bẫy.
– Vâng, con ngoan mà…
Tôi giấu mẹ việc tôi chìm đắm trong thú đam mê nhục dục bệnh hoạn, mẹ mà biết thì sẽ đau lòng và thất vọng lắm…
– Con hôm nay ra nhiều thế, lỡ…
Mẹ bịt miệng tôi lại không để tôi nói tiếp. “Không có chuyện đó đâu, mẹ an toàn mà”.
– Nhưng chẳng may… Tôi ngập ngừng…
– Mẹ chưa nghĩ đến điều đó… Con ngủ đi.
Sáng, tôi chuẩn bị đi lên thành phố với chiếc xe mẹ mua cho. Mẹ tôi như thường lệ dậy sớm chuẩn bị đồ ăn để tôi mang đi.
Khuôn mặt mẹ rạng ngời khác mọi khi, có lẽ mẹ đang hạnh phúc… Người ta nói khi người phụ nữ yêu và khi đựơc thoả mãn thì tâm trạng của họ sẽ khác. Tôi ôm chặt mẹ từ phía sau “Mẹ đẹp quá”…
– Thôi, buông mẹ ra đi ăn sang rồi còn đi.
– Vâng.

Tôi rời xa mẹ như thế đấy, như bao lần trước, nhưng mỗi lần là mỗi cảm giác khác nhau… Có khi là hồi hộp, có khi là mong chờ, đôi khi là tội lỗi, và lần này là sự mãn nguyện…

Tôi cũng không quên hôn mẹ khi tạm biệt…

Tôi cũng không quên bóp vú mẹ như hồi còn nhỏ khi chia tay mẹ lần này

Và, tôi cũng không quên xoa lên cô bé ngọt ngào của mẹ khi mẹ đứng ở cửa chia tay tôi…

Biết đâu, biết đâu cô bé ấy lại không muốn gặp chú bé của tôi vào một lúc nào đó, nếu thể thì…

Thôi, tôi chẳng muốn nghĩ đến…

Ánh mắt mẹ buồn buồn đan xen chút ưu tư khi tôi rời đi, cũng phải, người con, người chồng vô hình của mình lại rời xa…

Lại đằng đẵng chờ đợi… Tội lỗi….

Có phải là những thứ mong manh đều dễ vỡ… Thôi kệ / mọi chuỵên rồi cũng qua, tôi vừa đi vừa tự nhủ như thế…

Tôi lên thành phố, cứ hứa với lòng mình sẽ không làm điều xấu nữa, để làm hài lòng mẹ nhưng… cũng chỉ được một thời gian ngắn…

Tôi lại lao vào những trò chơi mới, những quán caffe đèn mờ nơi ngoại ô tăm tối… Tôi xách chiếc xe máy rong ruổi ra ngoại ô tìm hàng… Tôi nhớ cô bé cuả mẹ bao nhiêu thì tôi lại làm những điều tệ hại bấy nhiêu…

Đôi khi, hành sự xong rồi tôi lại trách mẹ, giá như mẹ không đưa tôi vào đời, giá như tôi không biết mùi đàn bà thì…
Ích kỉ…

Tôi nhớ lần đầu khi đi lang thang tìm gái đứng đường, qua sách báo tôi biết rõ con đường nào có nhiều gái đứng đường, gái ở đường nào thì xinh đẹp hơn… Lần đầu ấy tôi còn không dám rẽ vào hỏi giá ngay mà cứ lượn đi lượn lại một hồi lâu, có khi đến cả mấy chục vòng… Tôi sợ, tôi sợ ai đó ngườiquen thấy tôi đang mặc cả giá cả với cave đường phố.. Bệnh hoạn…

Thực ra thì ở cái nơi nhộn nhịp này, người quen cũng khó thấy, tô cứ lượn lờ mấy vòng xem mặt các em bên đường… Nhiều quá, mỗi gốc cây là một em, có khi phải đến hơn mười đứa… Dưới ánh đèn đường lờ mờ, ánh đèn xe cộ cũng không thể nhìn rõ khuôn mặt ấy… Mờ mờ ảo ảo…

Cuối cùng ,tôi đã chọn một em, tôi cũng không hiểu lý do gì tôi lại chọn em đó, có lẽ em đó có nét gì đó giống mẹ tôi, cũng trắng trẻo và đẫy đà…

Em chỉ tôi vào nhà nghỉ gần đó, có lẽ đó là địa bàn quen của em, một nhà nghỉ náo nhiệt ồn ào khách ra vào, toàn là cave rẻ tiền…

Chủ nhà nghỉ cũng chẳng cần chứng minh thư, đưa chìa khoá và không quên bao cao su cho tôi, một cái!

Cô bé ấy chừng 20 tuổi, khuôn mặt đẹp, tự nhiên tôi tiếc thương cho một số phận con người, mới 20 tuổi đầu mà đã làm dâu trăm họ…

Bé vào nhà tắm rửa sạch những nhơ nhớp trước đó còn đọng lại rồi trần truồng ra trước mặt tôi, nằm dài banh ra trên giường…
– Nhanh đi anh ơi, sắp hết gìơ rồi đấy. Cô bé giục.

Tôi nhìn xuống chỗ ấy của cô bé, to và múp, bụng sệ xuống vì hơi béo…Tự nhiên tôi không thể nào lên được, không những thế chú bé của tôi còn nhỏ dần đi, hix….
Tôi banh bướm của cô bé đó ra, xem có gì khác biệt, khác biệt nhiều… Thâm và khô khan quá, chim tôi lặng im sợ hãi…

Thấy tôi không làm ăn được gì, cô bé đó tủm tỉm cười, có lẽ nó nghĩ rằng tôi bất lực hay gặp vấn đề gì đó như rối loạn cương dương…

Bên ngoài, tiếng khách vào lấy phòng, trả phòng liên tục. Cả tiếng chưỉ rủa ồn ào của những con cave bị khách lừa tiền hoặc vào rồi thấy xấu quá mà không chơi…

Cô bé đó giục tôi ra trả phòng… Không làm được gì mà đã ra đi.. Tiếc nuối….

Lần đầu tiên đi với cave đứng đường của tôi là thế đấy, đôi khi nghĩ lại thấy buồn cười…

Có lần đầu rồi sẽ có lần hai, lần hai của tôi là một chị già tuổi, chừng khoảng 35 gì đó. Tôi đã định không chọn chị rồi nhưng chỉ chủ động gật đầu khi tôi đi lướt qua nên…