Doc Truyen | smartwoodtoys.ru //smartwoodtoys.ru Doc Truyen Sex Online Sat, 08 Oct 2022 18:19:36 +0000 vi hourly 1 /> //smartwoodtoys.ru/pornhouse/wp-content/uploads/2015/10/14-1-55x55.png Doc Truyen | smartwoodtoys.ru //smartwoodtoys.ru 32 32 Ông Hàng Xóm Tốt Bụng | smartwoodtoys.ru //smartwoodtoys.ru/pornhouse/ong-hang-xom-tot-bung/ //smartwoodtoys.ru/pornhouse/ong-hang-xom-tot-bung/#respond Sat, 08 Oct 2022 16:25:54 +0000 //smartwoodtoys.ru/pornhouse/?p=13045 ÔNG HÀNG XÓM TỐT BỤNG

Tóm tắt truyện:

-Hữu Tuấn, 30 tuổi, kỹ sư Công Nghệ Thông Tin. Có nhà có xe, vợ con đề huề, gia đình hạnh phúc.

-Diễm Trang vợ Hữu Tuấn, 28 tuổi, Bác Sĩ và giờ đang làm ở một Bệnh Viện Đa Khoa danh tiếng của thành phố.

-Thanh Vinh, là hàng xóm với vợ chồng Hữu Tuấn với Diễm Trang, 62 tuổi. Ông mất vợ năm 32 tuổi do bị tai nạn, từ đó đến nay ông sống một mình, không con cháu. Bởi vì ông lập gia đình rất muộn, 30 tuổi mới lấy vợ cho nên mới như vậy…

Chương 1: Bố Hữu Tuấn Lên Thăm​

Phải nói rằng Hữu Tuấn cực kỳ may mắn khi vừa lấy được Diễm Trang làm vợ, một người vừa đẹp vừa ngoan, dáng dong dỏng cao, da trắng, tóc đen, cô không hề bon chen theo nhịp sống của xã hội kiêm tiền đầy cám dỗ. Diễm Trang như một hoa khôi ở bệnh viện, tuy đầy mùi thuốc tây nhưng cơ thể cô tỏa ra một mùi thơm tinh khiết không ai sánh bằng. Bên ngoài lúc nào cô cũng giữ nét truyền thống, có phần bảo thủ với bản thân, sống với cung cách gia giáo của người trí thức phụ nữ á đông…

Hôm nay, bố của Hữu Tuấn từ dưới quê Kiên Giang lên thành phố thăm con, tiện thể đi chơi cho biết đó biết đây. Nhà ông ở Hòn Chông, thuộc Huyện Kiên Lương, nơi đó một bên là đất liền còn một bên là biển, còn gọi là biển bạc Kiên Giang. Năm Hữu Tuấn 10 tuổi thì mẹ mất, ông ở vậy nuôi anh khôn lớn đến giờ. Hữu Tuấn đi học và đến khi tốt nghiệp đi làm luôn trên Thành phố, chỉ còn lại một mình ông thui thủi ở dưới quê chưa một lời oán than hay buồn phiền về con trai của mình cả.

Trước đó khoảng 2 tháng, Hữu Tuấn và Diễm Trang có bàn bạc với nhau và thống nhất lần này kiên quyết phải giữ bố anh ở lại, không cho bố về lại dưới quê quê nữa. Một phần để tiện bề chăm sóc cho ông, trong lúc rảnh rỗi bố có thể đưa con gái của anh đi chơi, vui đùa cùng cháu nội ở tuổi xế chiều. Thành thật mà nói, ở xóm nhà kế bên anh cũng có một bác giống như số phận của bố anh, nhưng ông ấy Thanh Vinh khổ hơn bố anh nhiều vì chẳng có con cháu mà vợ thì không còn. Tuy nhà ông Thanh Vinh nói là ở kế bên nhà Hữu Tuấn, thật ra cũng ngăn cách nhau bởi một con đường nhỏ. Khi đó số lần bố anh lên gặp vợ con anh thì rất ít, có thể chưa đếm hết được là bao nhiêu. Mỗi năm gia đình nhỏ của anh chỉ về quê một lần và chỉ có vài ngày trong dịp Tết nguyên đán cổ truyền của dân tộc, con gái 5 tuổi Ngọc Như của anh cũng gặp ông nội vỏn vẹn 4 lần.

Sáng sớm hôm sau, Diễm Trang đã dặn dò anh đón bố ở bến xe miền tây, vợ anh là người hiếu thuận, sống hết lòng vì gia đình nên chăm lo từng li từng tí. Hữu Tuấn không quên nhiệm vụ đón bố anh, nhưng nàng tiên nữ trong lòng anh luôn luôn nhắc cho anh thêm yên tâm mà thôi. Đến đón bố từ bến xe miền tây về, bố mẹ vợ và ông hàng xóm Thanh Vinh của anh cũng vừa đến nhà. Hôm nay nhà cửa đông vui náo nhiệt hơn mọi ngày, như một buổi họp mặt đầy đủ hai bên gia đình và tình làng nghĩa xóm…

Bố vợ anh nâng ly rượu, mời bố anh với ông hàng xóm đang ngồi đối diện và nói:

-Ăn đi anh sui, ăn đi anh Thanh Vinh, đừng câu nệ gì cả! Riêng anh sui thì nơi này từ giờ cứ xem là nhà của anh sui là được! Ha ha ha…

Bố anh nói kiểu dân quê nhưng tay vẫn chưa cầm đũa:

-Không không, tui không ngại đâu anh sui! Ha ha ha! Mọi người ăn đi!

Hữu Tuấn thấy Bố với bố vợ và ông hàng xóm cứ mời qua lại hoài nên anh nói một câu, rồi liền gắp một miếng thịt to ngon để vào chén của bố mình:

-Bố đi đường ngồi xe cả ngày rồi, trên đường cũng không ăn gì, bố ăn cái miếng thịt này đi, món ba thích nhất đó.

Ăn được một lát, thì mẹ vợ của Hữu Tuấn nói:

-Anh sui, không biết mấy món này có hợp khẩu vị với anh không?

Bố anh vội vàng đáp lời chị thông gia:

-Ngon lắm, vừa miệng lắm chị sui…

Bố vợ anh lúc này nhấc ly rượu lên mời bố anh với ông hàng xóm:

-Anh sui, anh Thanh Vinh, vô một ly nữa nè hai anh.

Tửu lượng của bố vợ anh không cao cho lắm, nhưng ông rất vui vẻ và uống theo kiểu “Uống rượu mà không say ta nào hay”. Còn bố của anh thì khỏi phải nói, dân miền tây chính cống, lại thuộc tầng lớp nông dân quen nhậu rượu. Về Kiên Giang quê hương anh, thường bất gặp mọi người kết bạn dễ nhất là trên bàn nhậu…

Bố vợ anh thì biết rõ bản thân mình tửu lượng kém, nhưng trong cơn ngà ngà say, máu anh hùng của đàn ông nổi lên và không chịu thua kém ai. Mẹ vợ anh nhìn nhưng cũng không nói gì thêm, có thể lâu ngày mới có một bữa vui, nên bà không ra sức ngăn cản làm gì. Chỉ có Diễm Trang là lo lắng cho sức khỏe của ông thôi, vì dù gì cô cũng là nữ bác sĩ mà, nên Diễm Trang vừa nói khẽ với Hữu Tuấn, đồng thời vừa đưa tay kéo vạt quần của anh.

-Chồng ơi!… Bố em sắp chịu hết nổi rồi, anh uống đỡ cho ba em đi anh…

Mẹ vợ anh thấy vậy nói, chắc bà cũng muốn ngắt nhịp tửu lượng của bố vợ anh, xem ra ông có vẻ không ổn rồi.

-Diễm Trang, con rót ly nước trà thay rượu mời anh sui với anh Thanh Vinh đi! Con và Hữu Tuấn cưới nhau đã lâu nhưng được mấy lần gặp bố chồng, mời một ly đi con.

Diễm Trang liền rót một ly, đứng bưng lên nói với bố anh:

-Bố, con mời bố một ly ạ! Bố cứ tự nhiên, chúng ta đều là người trong nhà cả!

Vợ anh nói xong liền uống cạn ly trà và cúi đầu một chút, vô cùng lễ phép. Bố vợ anh sắp quắc cần câu nhưng vẫn cười ha hả và nói với bố anh rằng:

-Anh sui, ly trà con dâu mời, anh cũng uống lại đi chứ hả! Ha ha ha…

Mẹ vợ anh nói tiếp lời, như có vẻ ái ngại vì chồng mình nói quá trớn:

-Anh sui, không cần uống cũng được, đừng nghe lời ổng nói!

Diễm Trang vợ anh nói theo một câu nữa:

-Bố ơi! Bố đừng câu nệ chuyện này nha!

-Đâu có, ông sui nói đúng lắm, con dâu đã mời thì tôi làm sao tránh né được! Ha ha ha…

Bố anh rót một ly đầy, hớp một phát hết sạch, mặt vẫn tỉnh như chưa từng uống nãy giờ. Quả là tửu lượng mạnh có tiếng nhất trong vùng. Mọi người vui vẻ nói chuyện, ăn uống xong, mẹ vợ anh và Diễm Trang dọn dẹp vào phòng bếp. Hữu Tuấn thì ra phòng khách ngồi nói chuyện với hai người bố và ông hàng xóm của mình. Bố vợ anh mở lời:

-Anh sui, sau này buồn buồn có thể tìm tui, hoặc anh Thanh Vinh, chúng ta đi công viên đi tản bộ một chút, nói chuyện phiếm cho vui.

Bố anh đáp lời:

-Anh sui, nếu sau này ở lại đây thì tui nhất định phải tìm hai anh rồi! Ha ha ha…

Hữu Tuấn nghe xong lời của bố anh nói thì có chút buồn:

-Bố vẫn còn ý định về quê sống hả bố? Con thật vất vả thuyết phục bố lên đây, giờ bố lại muốn trở về quê sao?

Bố anh lại trả lời:

-Bố nói với con là thời gian sau mà! Còn giờ nếu ở đây không quen thì bố chắc chắn phải về dưới rồi!

Lúc này bố vợ lại tiếp lời cho anh:

-Anh sui lần này không cần nghĩ đến chuyện về quê rồi, tui nghĩ Hữu Tuấn và Diễm Trang sẽ không để anh về quê đâu. Anh sui cứ yên tâm ở lại đây đi, có tui với anh Thanh Vinh bầu bạn cũng vui mà!

Lúc này mẹ vợ anh cũng đã dọn dẹp trong bếp xong, đi ra nói thêm một câu:

-Anh sui đừng suy nghĩ nhiều, mọi người đều muốn anh ở lại đây mà!”

Bố anh đột nhiên đưa ra ý kiến khiến mọi người bất ngờ:

-Cảm ơn ý tốt của mọi người, nhưng mà tôi cảm thấy ở đây không tiện, có thể nào thuê một chỗ cho tôi ở lại không?

Bố vợ anh dù ngà ngà say nhưng nói ra một câu chí lý:

-Anh sui nói vậy thì tui buồn lắm đó! Nhà mình sao không ở, sao phải ở bên ngoài thuê phòng, người khác biết được còn tưởng con trai con dâu đuổi anh sui ra ngoài, rồi mặt mũi của 2 vợ chồng nó để ở đâu! Chính tui cũng không hài lòng đâu anh sui à!

Bố anh có vẻ ngại ngùng nói:

-Anh sui, tui không có ý đó đâu

Hữu Tuấn thấy bố mình có vẻ khó nói, liền đỡ lời để mọi người bớt căng thẳng:

-Bố cứ ở lại đây với tụi con trước đã! Mọi việc để suy nghĩ thật kỹ rồi tính sau.

Lúc này bố vợ anh còn muốn nói thêm điều gì nữa, nhưng bị mẹ vợ anh ngăn lại:

-Ông ơi, anh sui đi xe đường dài chắc là mệt rồi, chúng ta về nhà trước, để anh sui nghỉ ngơi!

Mẹ vợ anh là một người vô cùng thông minh, cũng cảm thấy ba anh khó xử, nên khi nói xong liền kéo bố vợ anh ra về. Hữu Tuấn và Diễm Trang đưa bố mẹ vợ ra ngoài cổng rồi quay trở lại vào nhà. Lúc này trong phòng khách chỉ còn ông hàng xóm Thanh Vinh ở lại, do nhà ông cũng gần bên nên Hữu Tuấn không lo gì mấy, mặc khác ông Thanh Vinh tửu lượng cũng rất cao. Hai ông bạn già mới gặp nhau nhưng như quen biết nhau từ thuở nào vậy, nói chuyện hoài không dứt. Chuyện dài đến mấy cũng đến lúc phải dừng, nên ông Thanh Vinh đứng dậy và giã biệt ra về. Tuy tửu lượng ông ấy có mạnh thì bước đi cũng khó khăn, do tuổi cao và do hơi men nên đi một bước là vấp ngã hoài. Diễm Trang thấy vậy thì đi đến dìu ông đứng dậy và nói:

-Bác Vinh, bác có sao không? Bác về nhà được không bác?

Ông Thanh Vinh tuy mắt nhắm tịt, nhưng đôi tai vẫn nghe tiếng gọi, hai lỗ mũi thì cảm nhận được mùi hương thơm ngào ngạt của người phụ nữ trẻ. Cánh tay phải của ông Vinh thì ép sát vào thành bờ ngực của Diễm Trang, làm cho cô hơi e thẹn ngại ngùng một chút, có phần xao động. Cô không để tâm quá nhiều về việc này, vì dù gì bác ấy cũng có tuổi, 62 rồi còn gì nữa, lớn hơn bố chồng và bố cô 2 tuổi lận, nhưng sau cô nhìn thấy Bác Vinh trẻ hơn so với hai ông bố của cô. Trong lúc dìu ông Vinh đứng dậy thì chồng cô và bố chồng ở trong nhà nên không biết được tình huống này, giữa vợ mình và ông hàng xóm. Bởi vì ông Vinh mới vừa ra khỏi cửa nhà là vấp ngã chứ chưa ra đến cửa ngỏ, mà trước cửa nhà của vợ chồng cô thì hai bên lối đi có hai chậu mai rất là to, tán lá thì xum xuê, nên khi cô với ông Vinh có đụng chạm thì cũng chẳng có ai thấy được. Diễm Trang nhìn vào đôi mắt nhắm tịt của ông Vinh, đôi mắt sâu hun hút dưới sóng mũi cao thẳng, nhìn rất đẹp trai hơn chồng của cô, dẫu rằng tuổi ông lớn hơn chồng cô rất nhiều. Cô tự chủ lòng không được nên bàn tay trái của cô ốp chọn trên khuôn mặt của ông, làn da ông Vinh thì nước da nâu mặn mà, cô thì không thích đàn ông có làn da trắng như chồng mình mà cô thích người đàn ông có làn da nâu như ông Vinh này…

Đúng là ông già biết tạo cơ hội ngàn năm có một, ông Vinh đoán biết Diễm Trang đang nhìn và còn dùng bàn tay ốp vào má, làm cho ông tê tê vì làn da mát lạnh của người phụ nữ trẻ mang lại. Bên trên là những nhánh mai, bên dưới là lối đi được chảy lốp gạch men sáng bóng, ông Thanh Vinh vẫn rồi tựa vào người của Diễm Trang chứ chưa đứng hẵng lên được. Tiếng gió thổi qua nhành cây mai nghe xào xạc, tiếng nhịp đập của con tim của hai người, một già một trẻ cũng đập liên hồi không thua không kém. Ông Thanh Vinh lúc này thì mới mở mắt ra, trước mặt ông là một khuôn mặt đẹp tựa thiên thần xuất hiện ngay cạnh mặt ông, gần nhất có thể thấy rỏ cả hai hàng mi cong. Ông nhìn Diễm Trang và chiêm ngưỡng một chút thì nói:

-Ơ Diễm Trang, sao lại là cháu? Cháu ở đây lâu chưa?

Ông Thanh Vinh đúng là lão cáo già mà, giả nai hay ghê! Đúng là thà ngu ngơ trước gái đẹp còn được này nọ, chứ thể hiện thông minh trước gái đẹp thì chẳng được gì. Đến đây thì Diễm Trang đáp lại:

-Dạ! Cháu ở đây cũng lâu rồi ạ! Vì cháu thấy bác vấp ngã nên cháu mới đến để dìu bác dậy ạ!
-Ồ thì ra là vậy hả? Bác cảm ơn cháu nhé!
-Bác có đi về nhà được không bác? Hay để cháu đưa bác về?

Ông Thanh Vinh rất ngạc nhiên với lời đề nghị của Diễm Trang, trong lòng muốn lắm nhưng giả bộ tỏ ra mình là đứng đắn. Ông nói:

-Ô như vậy thì ngại lắm, không tốt đâu cháu! Người ta nhìn thấy sẽ không hay đâu.
-Hihihi… không sao đâu bác, cháu xem bác như bố cháu vậy mà! Nếu ai có thấy thì cháu nói là cháu khám bệnh cho bác thôi, vì cháu là bác sĩ mà!

Đến đây thì ông không từ chối nữa mà thuận theo câu nói của Diễm Trang:

-Vậy làm phiền cháu dìu bác qua nhà bác dùm nhé!
-Dạ! Mình đi thôi bác…

Sở dĩ Diễm Trang hành động như vậy là vì ông Vinh luôn giúp đỡ cho vợ chồng cô rất nhiều, từ ngày đầu đến sống ở đây, trong lúc khó khăn ông luôn hỏi thăm và chia sẻ đủ thứ những điều tốt đẹp cho gia đình cô. Bởi cô rất mến ông, quên đi cái ngại ngùng, nhưng ông Vinh thì mượn cớ để lợi dụng đụng chạm cơ thể với người phụ nữ trẻ này.

Bây giờ tuy chưa có tối, chỉ mới 3 giờ chiều nhưng bầu trời thì tối ôm do trời chuẩn bị mưa. Cô nói vọng một câu vô nhà với chồng mình:

-Anh ơi! Em dìu bác Vinh qua nhà anh nhé! Do bác đi cứ vấp ngã hoài à!

Trong nhà thì Hữu Tuấn đang tâm sự với bố thì nghe tiếng gọi của Diễm Trang vợ mình, nên anh trả lời ngay mà không hề nghi ngờ suy đoán, bởi anh cũng rất quý bác Vinh.

-Ừm! Em đi nhanh rồi về nhé! Trời sắp mưa rồi đó.
-Dạ!

Diễm Trang trả lời với chồng cô xong thì dìu bác Vinh đứng dậy, khi ông Vinh đứng dậy, ông giả vờ như vô tình dùng hai bàn tay bấu vếu vào vai cô, đồng thời như kiểu loạn xạ của người say rượu mà bàn tay phải của ông đi trượt xuống eo của Diễm Trang. Lúc này trời cũng sầm sầm tối mà ngoài đường thì cũng không có ai nên cô cứ để yên cho bàn tay ông đặt ở eo mình, cô cũng nghĩ chắc do bác Vinh say rượu mà ra. Ông Vinh rất cao so với chồng cô, khi ông đứng thẳng lên thì cô đứng chưa tới vành tai của ông Vinh nữa, cơ thịt của ông cũng săn chắc so với người cùng lứa tuổi, kể ra cũng hơn hẵng các thanh niên.

Ông Vinh ép sát người vào cơ thể cô gái trẻ, mùi hương làm cho ông hưng phấn không chịu nổi, một phần ông cũng không gần rũi phụ nữ 30 năm rồi còn gì. Diễm Trang thì phải qua sau lưng ông, đồng thời để cánh tay trái của ông Vinh khoát qua trên vai cô làm điểm tựa. Khi cả hai qua được tới cửa nhà ông Vinh thì lối đi nhà của ông thì cây cảnh rất nhiều, làm cho cả hai phải thận trọng tránh né mới vào được cửa chính.

Khi cánh cửa chính mở ra là lúc ông Vinh giở trò ngựa quen đường cũ, ông bước đi vấp ngã lung tung, Diễm Trang vất vả lắm mới khép cửa lại được. Cô vội nói với ông Vinh:

-Bác muốn cháu dìu bác vô đâu ạ!

Khi nghe câu nói của người vợ trẻ hỏi mình, bản thân ông nứng tợn, ngứa ngáy khắp nơi, nhưng không dám làm quá mức vì thời gian còn dài mà. Nên ông đáp:

-Cháu dìu bác lại chiếc ghế sofa dài kia đi, bác muốn nằm nghỉ một chút.
-Dạ!

Diễm Trang đáp lời ông và dìu ông lại ghế sofa như ông muốn, nhưng khi cô dìu ông sắp đến chiếc ghế thì đột nhiên ông làm bộ vấp ngã, nhanh như chớp ông xoay người Diễm Trang lại và ngã nhồi nằm đè lên người cô xuống ghế sofa. Quá nhanh khiến cho cô không kịp phản ứng, xử trí thế nào, chỉ biết phát ra âm thanh ưm… một tiếng. Cả hai cùng lên tiếng:

-Bác…….
-Cháu……

]]>
//smartwoodtoys.ru/pornhouse/ong-hang-xom-tot-bung/feed/ 0
Bé Nỵ – Update Chap 15 | smartwoodtoys.ru //smartwoodtoys.ru/pornhouse/be-ny/ //smartwoodtoys.ru/pornhouse/be-ny/#respond Sat, 08 Oct 2022 16:20:11 +0000 //smartwoodtoys.ru/pornhouse/?p=12838

Bé Nỵ vô ăn cơm nè con ….

Tiếng Hai Tùng cha của con Nỵ gọi nó …

Nó đang quét rác ngoài trại mộc của cha nó lật đật chạy vào …nó hồn nhiên kéo áo lên lau mồ hôi trên mặt làm lộ cặp vú căng tròn , đầu vú to nhọn nhô cao hồng hào của đứa con gái mới lớn trước mặt của cu Dũng, trong lúc cha nó ở phía sau dọn cơm lên

Bé Nỵ năm nay 15 tuổi .. người nó mũm mĩm dể thương .. tuy đã học lớp 9 nhưng nó còn rất khờ rất vô tư hồn nhiên …

Hai Tùng sau khi lấy vợ thì bị bắt phải đi vào quân đội … vk a ở nhà lén lúc với trai làng ngoài rồi mang bầu đẻ ra con Nỵ…a về biết vk mình vậy nhưng cũng ko oán trách… a mở đc trại mộc Kinh tế cũng đỡ… a làm vất vã lo cho vợ con … nhưng vk anh lại chứng nào tật nấy gom hết tiền bạc a giành dụm bỏ đi theo trai để lại mình a với con Nỵ … từ đó a gà trống nuôi con người ta đến giờ .. nhưng a rất yêu thương con Nỵ …

Cu Dũng là người ae của Hai Tùng trong thời quân đội …tính a rất hiền … a là con lai .. mẹ a bị lính Mỹ cưỡng bức … sau khi sinh khó a nên mẹ a cũng qua đời … a ở với ông bà Ngoại ở Trà Vinh … sau khi cu Dũng đi nghĩa vụ về thì ông bà ngoại cũng bệnh già mà qua đời hết … a gửi tro cốt ông bà vô chùa rồi bỏ xứ đi luôn đến giờ … a qua Cần Thơ tìm người Ae Hai Tùng .. sau khi gặp biết hoàn cảnh hai Tùng vậy a ở lại và phụ giúp hai Tùng cho đến giờ ….

hai Tùng từ khi có cu Dũng đến công việc cũng đỡ vất vả hơn . Mọi việc nặng nhọc đều do cu Dũng làm hết .. tướng cu Dũng to cao lực lưỡng….
Bé Nỵ từ ngày có cu Dũng đến ở nó thấy rất vui .. nó rất mến a , nó kêu a bằng ba Dũng .. cu Dũng cũng xem nó như con gái mình …

cu Dũng vừa mua đc cái đt của .. … nghe nhạc . Xem phim .. chụp hình các kiểu.. con Nỵ thích thú cứ theo mượn tối ngày … nó chụp hình của nó rất nhiều trong đt a… thì vào một buổi trưa chủ Nhật con Nỵ đc nghỉ học .. sau khi ăn cơm trưa xong , cu Dũng như thường lệ là ra cái võng gần ngoài mé sông nằm nghỉ cho mát … con Nỵ buồn chán định ra tìm cu Dũng mượn điện thoại để chơi … chưa ra tới nơi thì nó chợt khựng lại vì cảnh tượng trước mắt nó … cu Dũng mắt thì chăm chú nhìn vào điện thoại , một tay a thì cầm con cu lòn qua ống quần đùi của a , con cu to dài gân guốc lực lưỡng… quy đầu đỏ Hồng lúc hiện lúc ẩn theo nhịp sục của a .. cu Dũng vừa xem sex vừa thủ dâm ko biết có sự chứng kiến của con Nỵ…

con Nỵ đứng im như chết … trong người nó tự nhiên có cảm giác gì đó rất khó tả ,tim nó đập rất mạnh .. mặt mày đỏ ké … .. nó chăm chú nhìn vào con cu của cu Dũng .. đó là lần đầu tiên nó đc nhìn thấy cái đó của người lớn … hồi đó giờ nó chỉ thấy của mấy thằng nhóc trong xóm , đâu có nghĩ rằng là nó sẽ to và dài như vậy đâu …. Bỏng nó giật mình khi thấy con cu của cu Dũng giật giật bắn khí từng đợt rất nhiều .. văng hết lên võng .. nó hồn nhiên suy nghĩ sao ba Dũng lại tè ra võng như vậy … cu Dũng cất con cu vào lại trong quần , thở phào nhẹ nhõm … rồi nằm thiếp đi
Con Nỵ thấy vậy ko dám ra mượn đt , nó quay vô nhà mà trong người một cảm giác rạo rực khó tả …..

Kể từ đó nó thường xuyên nhìn lén cu Dũng … nó rất thích nhìn cơ thể đầy lực lưỡng của cu Dũng … nó cũng hay để ý đũng quần của a … mỗi lúc a làm hay đi con cu a cứ lúc lắc theo nhịp .. vì ở nhà a ko bao giờ mặt quần lót… cu Dũng vẫn chưa nhận ra sự thay đổi của con bé a vẫn xem nó như con gái nhỏ bé hồi nào …

cho đến một ngày …

Có con Thảo là bạn thân của con Nỵ ở xóm trên đến chơi vì hôm đó là chủ Nhật nên hai đứa ko có đi học … con Thảo học chung với con Nỵ từ lớp 1 đến giờ … con Thảo là con nhà giàu có .. nên mọi điều nó điều hơn con Nỵ rất nhiều … xinh đẹp hơn , cái ráo hơn ..trắng trẻo, nhưng vú ko to bằng con Nỵ… con Thảo đến chơi nó khỏe với con Nỵ là ba nó mới mua cho nó cái đt .. tất nhiên là xịn hơn của cu Dũng nhiều … con Nỵ thích thú .. hai đứa dẫn nhau vô phòng nghịch đt … con Thảo mở hình nó chụp khỏa thân cho con Nỵ coi… con Nỵ thấy kỳ kỳ nhưng lại thích nó cũng muốn chụp như vậy…

Chơi đến trưa thì con Thảo về … đến chiều tối khi cơm nước xong … nó thấy ba Dũng nó với cha nó ngồi uống nước trà nói chuyện với nhau .. thì mới ra mượn đt của ba Dũng nó rồi lật đật chạy vào phòng đóng cửa lại … nó cởi hết quần áo rồi chụp hình giống như con Thảo ,xong rồi thích thú ngồi xem lại … vô tình nó lướt đến mấy video sex của cu Dũng nó tò mò mở lên xem ..cảnh đầu tiên đập vào mắt nó là một người con gái đang quỳ gối bú con cu của người đàn ông … vừa xem đến đó thì tiếng cu Dũng gõ cửa… nó lật đật mặt quần áo vào .. mở cửa ra ..
cu Dũng nói

… trả đt cho ba , rồi đi ngủ sớm mai đi học …

con Nỵ đưa đt cho cu Dũng mà quên xoá những tấm hình nó chụp hồi nảy … Cu Dũng cũng đi ra chỗ ngủ .. chỗ a ngủ là ngoài trại mọc …. Ban đêm dưới quê thật vắng vẻ.. tiếng dế , tiếng cóc nhái kêu nghe thật ảm đạm… nằm trằn trọc suy nghỉ về cuộc đời … tự nhiên cơn nứng trong người a lại rạo rực… cu Dũng bèn lấy Đt ra định xem sex rồi thủ dâm cho dể ngủ … vừa mở lên vào bộ sưu tập.. a ngây người vì những tấm hình của con Nỵ… người a tự nhiên nóng rang .. con cu nứng lên nhanh chóng… a zoom lại to hơn để xem cho rõ hình con Nỵ… hai bầu vú nó căng tròn đầu ty to nhọn thật đẹp … đặc biệt là bướm nó ko có một sợi lông.. trắng mịn nhô cao .. nhìn múp mụp… trong người a thật sự rất kích thích…. Dù a luôn xem nó như con gái a nhưng với cái đẹp của đứa con gái mới lớn thật sự a ko kiềm chế đc .. a suy nghĩ con bé vô tư hồn nhiên ngày nào .. giờ lớn hồi nào mình cũng ko hay …mình coi nó như con mình , nhưng sao mình lại bị kích thích như vậy … cu Dũng lướt đến hình này qua tới hình kia , a ko ngừng zoom lại để xem thật kỹ con bé ….a để hình vú con bé tràn màn hình rồi bắt đầu sục con cu cứng ngắc của a nảy giờ… chẳng mấy chốc a gồng mình bắn khí văng đầy trên giường ngủ của a … a liếng tiết nhìn hình con bé một lần nữa rồi ngủ thiếp đi…
Sáng dậy a chở con bé đến trường, trên đường đi con bé vẫn cứ vô tư ngồi sau xe ôm a .. hai bầu vú cứ cạ vào lưng khiến a lại rạo rực….

]]>
//smartwoodtoys.ru/pornhouse/be-ny/feed/ 0
Những Người Đàn Bà Mà Tôi Đã Thịt – Truyện Sex Máy Bay – Update Chap 80 | smartwoodtoys.ru //smartwoodtoys.ru/pornhouse/nhung-nguoi-dan-ba-ma-toi-da-thit-truyen-sex-may-bay/ //smartwoodtoys.ru/pornhouse/nhung-nguoi-dan-ba-ma-toi-da-thit-truyen-sex-may-bay/#comments Sat, 08 Oct 2022 16:15:04 +0000 //smartwoodtoys.ru/pornhouse/?p=10741 Chap 1
Tôi Nguyễn Hoàng Dự nay 23t con trai một trong gia đình cách mạng. Ba tôi Nguyễn Hoàng Danh nay 51t con lớn trong 1 gia đình 6 ng con 2 nam 4 nữ Ba tôi công tác trong Bộ Tư Lệnh QK9. Mẹ tôi Đỗ Kim Yến nay 48t con thứ 3 gia đình bên ngoại tôi có 5 người 4 nữ 1 cậu út. ở nhà nội trợ. Lúc ba tôi làm et ( et là Trung đoàn trưởng ) đc quân khu cấp 1 căn nhà gần đơn vị. Tôi hay cũng zô đơn vị chơi nên et ai cũng biết tôi. ( con chỉ huy thì trốn trong kẹt nó cũng tìm ra )

Sau khi tốt nghiệp 12 với sự động viên của ba tôi đã thi vào trường SQLQ 2 sau 4 năm cực khổ thì bây giờ tôi đã tốt nghiệp với thành tích loại giỏi và đc quân hàm trung uý ( tốn bộn tiền đấy các bác àh )

Sao khi ra trường thì đc về phép 7 ngày về đến nhà vừa đặt ba lô xuống ko thấy ai vừa đi vừa kêu mẹ tôi trong phòng đi ra ôm lấy tôi 2 mẹ con trao nhau nự hôn nồng ấm môi tôi chạm môi mẹ quắn lấy nhau vừa hôn 1 tay vừa bóp vú mẹ 1 tay mò lồn bên ngoài mẹ buông ra nhìn tôi với ánh mắt âu ếm.

– Mẹ: Mới về mệt ko mà đã sung vậy rồi

– Tôi: Lâu quá nhớ mẹ ôm mẹ nghe mùi mẹ là chịu ko nổi

– Mẹ: Quỷ anh ah. Ba a mà đc như a thì tôi đâu có buồn chứ. Ăn gì ko để mẹ nấu

– Tôi: Giờ chỉ muốn ăn em thôi.

Tôi bồng mẹ lên vừa đi vừa nút lưỡi miệng mẹ thơm tho và cuống hút làm tôi ko thể nào chịu nổi. Tới phòng vừa thả mẹ xuống vừa hôn mẹ vừa cởi quần áo tôi cho ra. Quỳ xuống bú cặt tôi. Mẹ bú rất say xưa như chưa từng đc bú

– Mẹ: sướng quá lâu quá mới gặp con cặt này phải bú cho đã.

– Tôi: E dâm quá ah. Sướng quá á á sâu sâu vào e đó sướng

– Mẹ: tại ai mà tôi dâm hả.

– Tôi: hihi thôi để a đền cho e sướng nghe.

Tôi đẩy mẹ nằm xuống giường lột đồ áo quần áo ra lồn mẹ cũng chảy nước nhiều. Tôi liếm vành tai mẹ rồi từ từ xuống vú mẹ. Vừa bú tôi vừa móc lồn mẹ. Hôn vú xong tôi rê lưỡi xuống cái lồn ướt át mà 23 năm trước tôi đã chui ra.

Tôi bú lồn mẹ 1 cách say mê như lần đầu đc bú. 2 tay mẹ ghì đầu tôi chà chà và lồn mẹ nước càng này càng nhiều.

– Mẹ: e chịu hết nổi rồi a ơi. a bú e tê hết lồn rồi. A đúc cặt vào đi e chịu hết nổi rồi.

– Tôi: a đi xa mới về mệt e đụ a đi e yêu. Nay e làm chủ cuộc chơi đi e.

Mẹ ngồi dậy tôi nằm xuống mẹ chụp con cặt tôi bỏ vào miệng bú 5 phút nửa. ( Đường lưỡi mẹ tôi ai mà yếu yếu là 1 not nhạc )

Mẹ bước qua người tôi cầm cặt tôi gải gải lồn rồi ngồi xuống cảm giác nó sướng ko tả nổi. Mẹ phi ngựa như 1 tay đua chuyên ngựa chuyên nghiệp.

-Mẹ: sướng quá a ơi cặt a to quá đâm sâu quá e sướng quá. Á á e chịu ko nổi nửa chắc e ra á á á

– Tôi: thì cặt to như vầy mới làm e sướng đc chứ. Ko sướng e đi tìm thằng khác rồi sao.

– Mẹ: lồn e là của a chỉ a đụ e thôi. Ba a giờ ko còn đụ e nửa. Ba a chỉ mê lồn trẻ thôi. A ra đi e mệt quá. E ra 2 lần rồi. a ra đi bắn vào miệng e đi lâu quá e thèm uống tinh trùng a quá

– Tôi: thì lồn e giờ để a chăm sóc cho. Nằm xuống đi để a cho e ra thêm 1 lần nửa.

– Mẹ: a giết e đi chứ e sướng lắm rồi.

Tôi dồn hết sức để nắc tầm 10′ thì tôi chịu ko nổi nửa tôi đứng lên quỳ ra mặt mẹ. Mẹ hả miệng hứng từng đợt tinh trùng tôi bắn ra mệt quá tôi lăn qua 1 bên mẹ ngồi dậy và bú ko để xót giọt nào.

-Mẹ: sướng rồi giờ nằm ì ra đó.

– Tôi: chắc e ko sướng ah. Bao nhiêu đồ bổ a e nuốt hết rồi.

– Mẹ: thôi ngũ đi e đi chợ nấu cơm còn chiều ăn.

Tôi nằm đó và tôi suy nghĩ lại chuyện tôi và mẹ cũng tình cờ mà lụm đc mẹ tôi. Năm tôi 18 đang chuẩn bị cho ôn thi tốt nghiệp. Điện thoại tôi lại hết tiền nên zô phòng mẹ tính hỏi mượn đt mà ko gặp mẹ. Chỉ gặp đt để trên bàn và ko thấy mẹ đâu. Tôi cầm đt qua phòng tôi đt cho bạn hỏi bài tập. Thì đang đt thoại thì tin nhắn zalo cứ tới tôi cúp máy xem ai. Thì phát hiện ra chuyện động trời.

-Mẹ tôi có quan hệ với đại đội trưởng C3 ( C3 là đại đội 3 ) ở tiểu đoàn 4 tên Hải 27t thượng uý rồi nhà có công chuyện gia đình sửa chữa gì thì mẹ đt vào kêu ông hải dẫn lính ra làm ra nhiệt tình . Rồi tôi mới đọc từ tin nhắn hình ảnh và video toàn lồn với cặt 2 ng đã nói chuyện. Trong ng nóng giận tôi đi tìm mẹ và hỏi. Thấy mẹ trong nhà sau bước lên. Tôi đưa đt cho mẹ rồi hỏi chuyện này là sao mẹ làm vậy với ba. Chuyện là sao cho mẹ giải thích nếu ko là có nói cho ba nghe. Ông hải cũng ko xong với ba đâu. Mẹ liệu hồn kể để con biết giúp mẹ. Mẹ tôi chỉ biết đứng khóc mà xin tôi và kể lại mọi chuyện.

Mẹ: vào 1 buổi chiều thằng hải ra nhờ mẹ nói dùm với ba con chức tiểu đoàn phó dùm chú ấy. Gữi quà với cái phong bì

Mẹ: chuyện thím nói dùm con thì đc nhưng ko biết đc ko. Để thím nói cho khả năng thím nói tới đâu thì hay tới đó. Thím cũng ko hứa với con là chắc chắn. Còn quà thì cô nhận. Phong bì con đem về đi. Nếu thím nói đc thì cho con hay chổ quen biết tiền bạc gì. Thì chú ấy ra về.

cuối tuần đó ba con về ghé nhà ăn cơm. Trong lúc ăn cơm mẹ cũng hỏi ba cho chú về cái ghế tiểu đoàn phó D4.

-Mẹ: Thằng Hải ở C3 nó có nhờ tôi nói với ông xem nói dùm nó 1 tiếng ông thấy đc thì nói cho nó. Ở nhà có công chuyện gì cũng nhờ vã nó cũng nhiệt tình.

-Ba: tôi nói thì đc nhưng tôi xen vào chuyện điều động cán bộ thì ko hay để ng ta nói này nọ khó lắm. Thằng hải thì tôi thấy cũng đc để tôi đt cho thằng tuấn ft ( ft là Sư Đoàn Trưởng) xem có kế hoạch điều điều động cán bộ sao

– Tuấn ft: e nghe a2 ơi ( lính ruột ba tôi nên gội thân thiết )

– Ba: đang ở đâu đó. Ra tao uống nước . Có tí việc hỏi thăm xem sao.

– Tuấn ft: dạ vậy đợi tí e chạy ra a2.

-Ba: uh coi tranh thủ ra

– Tuấn ft: dạ dạ

Sao ăn cơm xong thì mẹ tôi dọn mân cơm vào và đem mân trà ra để bàn cho ba tội uống. Ba tôi nói căn dặn mẹ tí nó ra bà đừng nói gì cũng đừng hỏi gì để tôi nói. Để ae hiểu lầm bà nhận này nọ mắc công.

5 phút sau chú tuấn ra uống trà và nói chuyện với ba tôi.

– Ba: kế hoạch điều động cán bộ ở D4 ( tiểu đoàn 4 )

-Tuấn ft: dạ xong hết rồi còn đợi ngày hợp ban thường vụ F ( F la Sư Đoàn ) nửa.

– Ba: Thằng hải ở ct3 D4 có đc nằm trong kế hoạch ko

– Tuấn ft: thằng hải nó với 2 thằng nửa đăng nằm trong kế hoạch. Đợi lấy phiếu tín nhiệm nửa a2

– Ba: coi nhắm giúp đc giúp nó đi. E út ko à.

– Tuấn ft: a2 nói vậy nó cũng như trong nhà rồi. Vậy thì để nửa họp thường vụ e đề nghị nó

-Ba: vậy thôi về đi. A giờ về QK ( Quân Khu ) mai đi F biên giới kiểm tra công tác SSCĐ ( SSCĐ là sẳn sàng chiến đấu ) bửa nào về rồi nhậu bửa

– Tuấn ft: dạ vậy thôi e về. E về luôn chị 2 ơi.

Ba kêu mẹ tôi ra rồi nói. Chuyện nó coi xong rồi kêu nó đừng tiền bạc gì hết e út thôi. Thôi tôi về QK để mai còn đi sớm.

-Mẹ: uh hải hả con bửa nào làm tiệc mời thím 2 nhé. Hiiiii

– Hải C3: dạ dạ con cám ơn chú thím nhiều ạ. Sao này có cần con làm gì thì nói.

-Mẹ: uh thím 2 biết rồi.

Và từ đó mẹ với nó nt nói chuyện và thân mật nt thường xuyên và sảy ra sự việc này.

Tại sao mẹ làm vậy chứ mẹ thèm lắm ah ba ko đáp ứng mẹ sao mẹ làm vậy. Mẹ tôi vừa khóc vừa kể ba con từ lúc lên chức có khi nào dòm ngó gì mẹ đâu. Mẹ ở tuổi này cũng có nhu cầu mà. Nhiều lúc mẹ buồn chán nên thằng hải nó nt tâm sự rồi này nọ nên mẹ kiềm chế ko nổi nên mới ra cớ sự này. Đc rồi mẹ thèm phải ko đc để con làm cho mẹ hết thèm. Lúc này tôi như 1 con hổ rất nóng giận tôi đẩy mẹ vào phòng tôi xé cái đầm mẹ. Mẹ hoảng hốt ko biết chuyện gì hết và nói con làm gì vậy Danh con điên à. Sao xé đồ mẹ hả con muốn làm gì. Mẹ nói ba ko đáp ứng đc mẹ để con làm thế ba. Mẹ la tôi và đẩy tôi ra trong sự chống chế yếu ớt của ng phụ nữ lúc này trong ng tôi có sự nóng giận và thèm khát. Tôi đẩy mẹ nằm xuống giường và xé luôn áo ngực lúc này đập vào mắt tôi cặp vú tròn và bự đầu núm hơi to tôi úp mặt vào bú vú mẹ tôi vừa lách quần xì qua một bên cho ngón tay vào móc lúc này lồn mẹ cũng ra nước rồi. Mẹ cố la đẩy tôi ra nhưng làm sao làm lại sức lực của tôi. Dần dần mẹ chống chế yếu đi với bả năng của ng đàn bà nửa muốn sướng và nửa thấy tội lỗi

-Mẹ: dừng đi con như vậy ko đc á…á..á. Mẹ xin con đó tội lỗi lắm con ah. Á…á.á

– Tôi: mẹ biết tội lỗi nhưng sao mẹ lại để ng ta chơi mẹ.. thay vì ba đáp ứng mẹ ko đc. Mẹ cho ng khác chơi vậy để con chơi.

– Mẹ: mẹ xin con tha lỗi cho mẹ đi á…á….á

– Tôi: nếu mẹ muốn con tha lỗi thì mẹ cứ nằm hưởng thụ đi. Còn ko thì con sẻ nói hết cho ba nghe.

-Mẹ: mẹ xin con đừng nói cho ba con. Con muốn làm gì cũng đc.

Tôi liếm từ vú xuống tới quần lót thì thấy nước lồn mẹ tôi ra đã nhiều tui tuột hẳn quần lót mẹ ra và đập vào mắt tôi 1 cái lồn thật đẹp. Hồng hào và ít lông. Tôi đưa lưỡi vào liếm thì mẹ nảy mỏng lên tôi loàng 2 tay qua chân mẹ rì lồn mẹ vào sát mặt tôi. Lúc này e rên trong sự sung sướng. Tôi càng bú lồn thì lồn mẹ càng ra nhiều nước. Lúc này tôi chịu nổi nửa cỏi quần áo ra và lên giường kê con cặt cứng ngắt ngay miệng mẹ. Với sự bản năng của ng đàn bà đâm đảng sự phản xạ mẹ cầm và bú. Bú đc 1 lúc mẹ đẩy tôi nằm xuống mẹ quay đầu kiểu 69 với tôi. Lúc này tôi mẹ va tôi ko còn tự chủ nửa mà là 2 con quỷ dâm dục trong ng 2 mẹ con tôi khống chế. Bú khoảng 10′ thì mẹ ghê lồn xuống cặt tôi ngây lồn và mẹ ngồi xuống từ từ vừa vào cảm giác sướng gì đâu. Mẹ ngồi trên vừa nhúng vừa rên trong sự thoả mản

-Mẹ: sướng quá chết mất cật con sao bự quá làm mẹ sướng quá mẹ chết mất . Bóp vú mẹ mạnh lên mẹ sướng con ơi á..á.aaaaaa mẹ sướng quá

Tôi đang nằm và 1 tây bóp vú mẹ. Một tay móc hột le. Nước lồn mẹ ra nhiều làm ướt hết hết đám lông tôi. Mẹ nhúng đc 5′ thì nằm xuống và thở mệt. lúc này tôi cũng gần ra nên ko dám đúc vào chơi tiếp để cho giãn tí rồi chơi tiếp. Nằm cạnh mẹ tôi hỏi mẹ thấy sao sướng ko. Mẹ ko nói gì mà chỉ cười mỉm. Sao đó tôi xuống dưới giường đứng và kéo mẹ gần lại mép giường banh 2 chân mẹ ra và đút con cặt tôi vào với tốc độ nhanh. Mẹ giựt mình theo phản xạ nhìn tôi và lườm với cặp mắt thật là đĩ thoả. Lúc này tôi nắc 1 lúc nhanh dần mẹ chỉ biết rên và quên hết mọi chuyện và nói.

-Mẹ: Chết e a danh ơi. E sướng quá a danh ơi. Nửa đi a mạnh lên a danh ơi a…a..a.. e sướng quá

-Tôi: ai là Danh hả. A đây là Dự của e chứ ko phải Danh nào. Nắc cho chết nè dám kêu ko đúng tên ng ta. Tôi vừa nắc vừa tát vào cái vú bự đang đánh theo nhịp 1 2

-Mẹ: e xin lỗi e quên. Nắc nửa đi a Dự nắc e tét lồn đi. Bửa nay là lần đầu tiên e sướng lắm. Ra đi a bắn vào trong ng e đi a cho e sướng đi a.

-Tôi: đc rồi để a nắc tét lồn e luôn. Cho e hết đem lồn cho ng ta chơi. Đi đụ bậy nè cho bỏ tật đi đụ bậy nè. Nứng lồn nè.

-Mẹ: á…a ..a sướng ra đi a. Ra cùng e đi á…a..a. E ko đi đụ bậy nửa lồn này chỉ mình a đụ thôi. Cặt a bự dài đụ sướng quá.

Nghe mẹ nói vậy trong ng tôi ko chịu nổi nửa bắn vào lồn mẹ tôi từng đợt đến nổi tràn tinh trùng ra ngoài. Và nằm lên mẹ và 2 mẹ con nút lưỡi nhau đến khi con cặt tôi mềm lại. -Mẹ hỏi tôi ai dạy mà rành quá vậy. Làm ng ta ra 3 lần luôn lần đầu mẹ đc cảm giác phê như vậy.

– Phê vậy rồi e có tìm thằng đó nửa ko.

-Có đây rồi tìm chi nửa. Mà con dâm quá ah. Giờ còn gọi e nửa ah. Đánh chết giờ quỷ hà. Bỏ ra e đi tắm nào. Và cứ thế tôi và mẹ đắm chìm vào nhau tới ngày tôi thi đậu đại học đến khi ra trường.

Trở lại hiện tại sao khi quằn nhau với mẹ thì mệt quá ngũ tí chiều tối còn có kế hoạch với tụi bạn sao bao tháng xa cách……

]]>
//smartwoodtoys.ru/pornhouse/nhung-nguoi-dan-ba-ma-toi-da-thit-truyen-sex-may-bay/feed/ 98
Lạc thú nhà cô giáo – Update Chap 5 | smartwoodtoys.ru //smartwoodtoys.ru/pornhouse/lac-thu-nha-co-giao/ //smartwoodtoys.ru/pornhouse/lac-thu-nha-co-giao/#respond Fri, 07 Oct 2022 20:03:17 +0000 //smartwoodtoys.ru/pornhouse/?p=13014 Hi anh em. Lại lần nữa Leysek đưa mọi người trở về thăm mái trường xưa, nơi mà cho chúng ta biết bao nhiêu kỷ niệm tươi đẹp của cái tuổi học trò. Và chắc chúng ta không thể nào quên được những tấm áo dài thướt tha trên bục giảng phải không nào? Tôi và nhiều bạn chắc có cùng thắc mắc là tại sao khi các cô giáo mặc áo dài, vú các cô to hơn hẳn lúc bình thường. Và chắc chắn những cái đầu ngây thơ của chúng ta cũng ít lần mường tượng ra bên trong vú cô to như nào phải không?

Một mem thiên địa rất hâm mộ bản chuyện nhà cô Nga và có nhờ mình viết một bộ dâm đãng tương tự như thế để bạn đó được chìm đắm trong cảnh Lạc thú với cô giáo trong mộng của mình. Lần này mình viết có chút thù lao nên sẽ viết tầm 20 chương thì ends. Truyện dâm loạn được viết dựa trên cái cốt của Chuyện nhà cô Nga và mình có chút xào nấu vài cảnh sex từ trong truyện đó anh em nhé. Mong anh em đón đọc và ủng hộ.

Cháp 1

Chiếc quạt chạy hết công suất khiến cho chiếc váy Linh đang mặc phấp phới tốc lên cao. Linh cảm thấy dễ chịu khi luồng gió mát thổi vào giữa hai háng. Nàng cố tình nằm dạng hẳn hai chân ra để gió lùa hẳn vào khe lồn đang nóng hừng hực. Cầm trên tay chiếc điện thoại di động, mắt Linh dán chặt vào màn hình xem đoạn clip đang dậy sóng xã hội ba ngày hôm nay. Đoạn clip chỉ dài chừng hơn một phút nhưng khiến Linh phải xem đi xem lại nhiều lần mà vẫn chưa thấy chán. Trong clip là cảnh một học sinh cấp ba mặc áo đồng phục đang đứng đằng sau ôm một cô giáo trong tà áo dài trắng ngay tại trên bục giảng. Đoạn hay nhất của clip là khi đến giây 35 ghi lại cảnh cậu học sinh thò tay vào trong chiếc quần mỏng tang của cô giáo để móc lồn. Đoạn này hay đến nỗi mà cư dân mạng gọi là học sinh móc cua cô giáo. Linh không biết mình đã tua đi tua lại biết bao nhiêu lần để xem cảnh cậu học sinh dùng ngón tay thọc vào lồn cô giáo rồi ngoáy ngoáy một hồi lâu. Lần nào xem đến đoạn này cũng khiến Linh bức bối và nứng lồn kinh khủng. Cô giáo trong đoạn clip đang bị xã hội bêu rếu nhưng mà sao Linh chỉ ước mình được một lần như cô ta. Đã vào độ tuổi 40 rồi, lại làm nghề sư phạm dậy môn toán, nhưng từ ngày thằng con trai đi nghĩa vụ quân sự, chồng thì đi công tác suốt ngày tháng, để lại Linh ở nhà hiu quạnh một mình nên đã khiến nàng thèm khát nhục dục một cách điên cuồng. Càng thủ dâm thì càng thôi thúc và kích thích Linh muốn được giao hợp trực tiếp với một con đực nào đó để thỏa mãn thể xác. Cường độ thủ dâm của Linh tăng dần từ hôm xuất hiện clip nhạy cảm kia. Như hôm nay cũng vậy, 14h30 mới có tiết dậy ở trường nên Linh tranh thủ nghỉ trưa ở nhà. Và giống hai hôm trước, Linh lại có thói quen là mở clip ra xem để sau đó vừa tưởng tượng vừa thủ dâm bằng tay.

Linh không lạ gì cô giáo trong đoạn clip kia vì cô ta chính là đồng nghiệp của nàng khi dậy cùng trường. Cô ta tên Trà, cùng tuổi với Linh, đã li dị chồng hơn 4 năm rồi và dậy môn văn ở cả hai khối lớp 10 và lớp 11. Trà có khuôn mặt không xinh lắm nhưng lại ẩn chứa nét duyên ngầm khá thu hút ánh mắt của đàn ông. Ngườ Trà hơi đẫy đà chút, kiểu có da có thịt, và chỗ nào cũng to như đùi, mông, ngực. Tuy nhiên với chiều cao 1m62 đã làm cho dáng Trà cũng trở nên cân đối và trông cô khá hấp dẫn. Linh nằm thầm nhủ đến mình có chồng mà còn thèm muốn đến chết đi được huống chi con Trà thiếu hơi đàn ông suốt 4 năm trời. Nhưng Linh thắc mắc một điều là tại sao cái Trà không tìm ai khác để giải tỏa mà lại tìm đến đám học sinh mới ở độ tuổi mười sáu mười bảy. Linh nghĩ đến đám đàn ông là thầy giáo trong trường. Đúng là ngôi trường nàng dậy đàn bà nhiều hơn đàn ông. Đàn ông đã ít thì chớ mà lại toàn các lão bụng phệ trên 50 mất rồi. Thầm chí có mấy thầy còn đang chuẩn bị bước vào độ tuổi nghỉ hưu với đôi kính dầy cộp và mái tóc bạc phơ trên đầu. Nếu như chị em muốn ngoại tình thì hơi khó để chọn lựa đối tác ưng ý cho nhu cầu của mình. Nghĩ đến điều đó, Linh dần cảm thông cho cái Trà. Từ hôm clip bị phát tán trên mạng thì Trà nghỉ ở nhà do bị nhà trường tạm thời đình chỉ công tác. Trà bị xã hội, bạn bè, đồng nghiệp và gia đình khinh bỉ nên cũng chẳng dám vác mặt ra đường. Trà đóng hết fb để không muốn nhìn thấy thế giới bên ngoài đang đàm tếu về mình. Linh nghĩ Trà cũng tội và đáng thương làm sao. Trong lúc người đang rạo rực hứng tình, Linh chợt muốn tương tác với Trà như muốn tìm một người bạn để tâm sự về chuyện tình dục. Cũng may Trà chưa khóa số zalo, Linh liền nhắn tin cho cô ta với những lời động viên chân thành như một người bạn thân thiết. Và lời động viên của nàng đã khiến Trà phải nhắn lại ngay để cảm ơn.

  • Trà : Cám ơn mày rất nhiều. Đọc tin nhắn của mày mà tao suýt khóc. Bạn bè bỏ hết, thậm chí còn nói xấu tao, mày là người thứ hai nhắn tin động viên tao đấy. Nghĩ mà thấy nhục và tủi thân đéo chịu được.

  • Linh : Tao hiểu cảm giác của mày lúc này. Thôi cứ ở nhà vài bữa tịnh tâm, đừng suy nghĩ quá nhiều mà suy sụp tinh thần.

  • Trà : Không ở nhà thì ở đâu được nữa hả mày? Còn mặt mũi nào mà ra đường nhìn mọi người. Đéo dám nhìn ai, gặp ai luôn.

  • Linh : Ở nhà vài bữa cho chuyện lắng xuống rồi lại sống bình thường thôi. Mày mặc kệ con mắt thiên hạ đi. Nếu không vượt qua được mặc cảm thì chẳng nhẽ mày định ru rú ở trong nhà mãi hay sao?

  • Trà : Tao cũng chẳng biết được nữa. Nhưng hiện tại là tao không dám gặp ai luôn.

  • Linh : Có gì mà không dám? Mày cứ bơ đi mà sống chứ. Nói thật chẳng có đứa nào dám vỗ ngực khẳng định là mình sống trong sáng hay trong sạch đâu. Tất cả chỉ là bề ngoài thôi, còn bên trong, xin lỗi mày tao nói bậy là thối hơn cứt. Chẳng qua không ai biết và được che giấu. Như bà Nga phó hiệu trưởng trường mình đấy, gần 50 tuổi, lên chức bà ngoại rồi, năm nào cũng đc xét duyệt là giáo viên ưu tú này nọ, mà trong giới giáo viên có ai là không biết bà ta mấy năm nay toàn thậm thụt lên giường với ông Hiệp hiệu trưởng đâu. Nói thật một câu nếu bà Nga không lên giường với ông Hiệp thì còn lâu bà ta mới được bầu làm hiệu phó.

  • Trà : Ừ, vụ đấy thì ai cũng rõ nhưng chẳng qua không ai dám nói ra thôi. Mà tổ sư hai ông bà đấy, không biết nghĩ gì mà cùng ký biên bản đình chỉ tạm thời công tác của tao. Chẳng nhẽ mình lại đốt cho cháy cả trường bây giờ.

  • Linh : Thôi tao xin mày. Không có chứng cớ rồi lại bị kết thêm cái tội vu khống bây giờ.

  • Trà : Tao đùa vậy thôi, chứ giờ có ai tin vào lời nói của tao đâu. Chiều nay mày không có tiết dậy à? Đang ở nhà hay ở trường?

  • Linh : Chiều nay tao có 2 tiết, nhưng tận 14h30 cơ. Đang nằm nhà nghỉ trưa thôi. Vừa xem lại clip của mày, hì hì.

  • Trà : Tổ sư con chó. Mày vẫn kịp lưu cơ à?

  • Linh : Phải lưu vào máy ngay chứ. Clip hay thế mà không lưu thì phí công diễn viên đóng.

  • Trà : Con chó! Mày cứ nhớ mặt tao đấy.

  • Linh : Công nhận mày giỏi thật đấy. Thế nào mà mày gạ được cả phi công trẻ măng vẫn còn đi học vậy đó?

  • Trà : Đang đi học nhưng em nó có bằng lái rồi, hì hì.

  • Linh : Ờ tao biết mày Huấn luyện giỏi rồi. Nhìn thằng bé móc cua chuyên nghiệp thế cơ mà.

  • Trà : Thôi mày đừng trêu tao nữa được không? Đang buồn thối ruột ra đây này. Thằng Tuấn cũng tội, cũng không dám đến trường mấy hôm nay rồi.

  • Linh : Ờ. Lúc sướng ai sướng cho.

  • Trà : Sướng cái cứt. Đang nẫu hết mề mà mày còn trêu được.

  • Linh : Thế chẳng nhẽ ngồi khóc cùng mày cho nẫu thêm ư? Mà mày kể cho tao nghe đầu đuôi câu chuyện được không? Mày với thằng Tuấn dính với nhau khi nào vậy? Lâu chưa?

  • Trà : Thôi tao không kể đâu. Hay ho gì mà kể. Rồi chuyện lại bay xa cả trường đều biết thì chắc tao lên miền núi dậy học mất.

  • Linh : Mày điên à! Mày nghĩ tao là đứa bép xép đưa chuyện hay sao? Bạn bè tâm sự thì phải giữ kín cho nhau chứ.

  • Trà : Ý tao không nghĩ mày như vậy. Nhưng tao ngại kể ra lắm.

  • Linh : Có gì mà ngại? Chắc mày không tin tao đúng không?

Lúc này vì quá tò mò muốn nghe Trà kể chuyện mây mưa nên Linh chợt nổi hứng muốn kể chuyện bí mật của mình cho Trà nghe để tạo lòng tin cho nhau. Linh nuốt nước bọt một cái rồi liều lĩnh kể luôn cho Trà nghe trước :

  • Linh : Mày có biết vì sao tao nhắn tin cho mày để hỏi han và động viên không? Nói thật là vì tao đồng cảm với mày. Tao cũng từng bí bách quá nên cũng ngoại tình rồi. Chính vì vậy mà tao hiểu và thông cảm cái thiếu thốn của mày.

  • Trà : Mày nói thật đấy chứ? Mày mà cũng ngoại tình cơ á?

  • Linh : Sao lại không cơ chứ? Mẹ lão chồng cứ đi công tác suốt nên đói bỏ xừ.

  • Trà : Ờ, công nhận ông Quang nhà mày cứ bận việc suốt. Thế mày cặp với thằng nào vậy? Già hay trẻ?

  • Linh : Cũng trẻ. Mới đôi mươi thôi. Tao nói ra thì mày cũng đừng bép xép cho ai biết. Mày nhớ tầm 8 tháng trước có thằng Thành mi nhon dậy thể dục về trường mình thực tập 5 tháng không?

  • Trà : Thằng Thành mi nhon gầy gầy á? Nhớ chứ. Mày cặp với nó rồi à?

  • Linh : Ừ. Tao với nó lén lút với nhau cũng được tầm 2 tháng.

  • Trà : Vãi đạn. Thế mà chẳng ai biết gì.

  • Linh : Tao có ngu như mày đâu mà để lộ ra. Mẹ cái thằng đấy gầy gầy nên súng ống dài phết.

  • Trà : Và còn cong cong đúng không? hì hì

  • Linh : Wtf? Sao mày biết tài thế?

  • Trà : Tổ sư con ngu. Thì chén rồi mới biết được chứ. Không ngờ tao với mày cùng ăn một chuối. kaka

  • Linh : Vãi! Thật không thể tin được. Thế mày chén nó lúc nào vậy?

  • Trà : Lúc nó mới về trường được một tháng thì nó đã nhắn tin tán tỉnh tao rồi. Chắc nó thấy tao đang không có chồng dễ gạ.

  • Linh : Thế thì tao ăn sau mày. Khi nó ở trường được gần 3 tháng thì tao với nó mới bắt sóng cho nhau.

  • Trà : Tổ sư nhà nó. Thảo nào chẳng hiểu sao nó bơ mình một cách phũ phàng. Thì ra là có con mái khác ngon hơn.

  • Linh : Hề hề. Thôi đừng buồn bạn ơi. Dù sao thì bạn cũng được ăn trước tớ còn gì.

  • Trà : Ờ, cũng có chút an ủi phần nào. Thằng đấy mà được ở lại trường dậy thì chắc nó hốt hết giáo viên trong trường mất.

  • Linh : Ừ. Mồm nó nói chuyện dẻo thế cơ mà.

  • Trà : Và ấy ấy cũng khỏe phết mày nhỉ, hì hì.

  • Linh : Nói mẹ luôn là địt đi lại còn bày đặt ấy ấy.

  • Trà : kaka, cô giáo gì mà nói bậy thế? Tao không ngờ về mày luôn đấy.

  • Linh : Đấy là mày chưa hiểu hết về tao thôi. Đứng trên bục giảng thì mình nói năng với học sinh phải thế lọ thế chai. Nhưng ở trên giường là tao cứ phải bung lụa nói bậy, nói dâm thì địt mới thấy sướng. Vợ chồng tao toàn vậy. Ông Quang luôn khuyến khích tao nói bậy khi làm tình. Nhiều hôm khẩu dâm phê quá, lão ấy phọt ra luôn.

  • Trà : Ờ công nhận. Đàn ông rất thích phụ nữ khẩu dâm khi làm chuyện đó.

  • Linh : Thế mày có hay nói không hay chỉ rên ư ử?

  • Trà : Mịa! Chẳng nói ác là đằng khác. Lúc cao trào đang sướng là cứ anh ơi em sướng lồn quá..

  • Linh : Địt mạnh nữa đi anh ơi, địt toét lồn em đi anh phải không?

  • Trà : Ừ. Nói hết.

  • Linh : Mịa! Làm pố nứng rồi đây này.

  • Trà : Tao thì ướt mẹ quần lót rồi đây này. Mẹ hai con hâm tự dưng đi nói chuyện người lớn.

  • Linh : Chuyện người lớn đéo gì. Chuyện địt nhau thì có ý.

  • Trà : Bố con dâm đãng. Năm nay pố đéo bình chọn cho mày là giáo viên ưu tú nữa đâu. Giáo viên gì mà vừa dâm vừa nói bậy.

Cả Linh và Trà đều thả icon hình mặt cười. Hai người cảm thấy vui vẻ và bắt đầu không ngần ngại, họ thoải mái bộc lộ hết bản chất của mình ra cho người kia biết. Linh nhìn đồng hồ, thấy mới hơn 1h, nàng tiếp tục nhắn tin nói chuyện với Trà. Dường như câu chuyện dâm dục của hai người đang nói có một sự kích thích không hề nhẹ.

  • Linh : Thằng Thành còn liên lạc với mày không?

  • Trà : Không. Nó mất hút con mẹ nó luôn. Nghe đâu về dậy ở một trường tận Phú Thọ.

  • Linh : Ờ. Nó cũng không liên lạc gì với tao từ ngày đó.

  • Trà : Sao? Nhớ nó à?

  • Linh : Nhớ đéo gì. Nhưng kể ra có nó ở đây thì cũng giúp mình giải tỏa tí. Cả tuần nay toàn phải dùng tay đây này.

  • Trà : Ờ, bứt rứt khó chịu lắm phải không? Thằng Thành địt cũng khỏe phết mày nhỉ? Có hơn ông Quang nhà mày không?

  • Linh : Tất nhiên là hơn rồi. Ông Quang có bao giờ trụ được hơn 5 phút đâu. Buồi thằng Thành lại còn cong nên địt cũng sướng thật.

  • Trà : Mày nói làm tao nhớ lại mà thấy thèm. Nước ra dầm dề rồi đây này. Cái buồi đấy tao thích nhất là được Cưỡi ngựa. Nghĩ mà chảy cả nước.

  • Linh : Hề hề. Nứng quá thì gọi học sinh yêu quý của mày đến.

  • Trà : Nó bị ông bà già quản giáo ở nhà rồi. Giờ bung bét như vậy chắc là chấm dứt thôi. Bà già nó gọi điện chửi tao như chó.

  • Linh : Thì kệ cho bà ấy chửi. Hẹn chỗ nào bí mật ý.

  • Trà : Tổ sư con chó. Mày cứ xui tao vào chỗ chết đấy à?

  • Linh : Vào chỗ sướng thì có. Gớm, chẳng thèm bỏ mẹ ra lại còn ra vẻ.

  • Trà : Thì tao cũng đang muốn làm phát cuối với nó đây, nhưng chưa nghĩ ra cách. Do đợt này cả hai có dám vác mặt ra ngoài đâu.

  • Linh : Ừ. Chờ mấy hôm nữa cho chuyện lắng xuống rồi hẹn nó xem sao. Tao hóng vụ này lắm đấy. Thế mày chén em nó từ khi nào vậy?

  • Trà : Từ năm ngoái khi nó còn học lớp 10.

  • Linh : Tận một năm cơ à? Mày đưa thằng bé vào đời hơi sớm đó.

  • Trà : Hì hì. Tuy hơi sớm thật nhưng thằng bé học nhanh lắm. Giờ thạo nghề còn giỏi hơn khối ông có vợ.

  • Linh : Thế à? Nghe mà nứng. Súng ống thằng bé có ổn áp không mày?

  • Trà : Không ổn áp mà tao vẫn dùng đến bây giờ à? Cũng to, cứng cáp, hồng hào đẹp lắm. Và ưu điểm là nó còn trẻ nên hồi sức rất nhanh, ngày địt ba bốn cái nhẹ như không.

Linh đọc mà thấy thèm, phải dùng tay xoa xoa cái lồn đã ướt nhẹp dâm thủy.

  • Linh : Thế mày với thằng Tuấn hay địt ở đâu vậy?

  • Trà : Thường thì hay ở nhà tao khi con Hương đi học. Hôm nào nó có nhà mà bấn quá thì vào nhà nghỉ. Thỉnh thoảng bọn tao cũng hí hoáy ở trong nhà vệ sinh của trường.

Càng lúc lửa dục trong con người Linh càng bốc cháy dữ dội. Cơ thể nàng trở lên nóng ran mặc dù chiếc quạt vẫn chạy hết cỡ không ngừng một phút nào. Linh liếm mép tỏ rõ sự thèm khát và mường tượng ra cảnh hai cô trò làm trò đồi bại ở trong nhà vệ sinh. Từng bí mật của Trà được lộ ra khiến Linh bị cuốn vào không rứt ra được.

  • Linh : Chúng mày dám làm trong nhà vệ sinh cơ á? Không sợ bị phát hiện à?

  • Trà : Sợ bỏ mẹ ra ấy chứ. Nhưng mà đéo hiểu sao vừa sợ vừa thích mày ạ.

  • Linh : Thì lén lút lúc nào địt chẳng thích.

  • Trà : Ừ. Vừa địt vừa ngó nghiêng, vừa nghe ngóng. Sợ nhất lúc có người vào, đứng im re hồi hộp lo lắng. Thế thằng Thành chưa lôi mày vào trong nhà vệ sinh nện à?

  • Linh : Hì hì. Có, thậm chí là hai ba lần gì đó. Sợ muốn rớt tìm ra ngoài. Mà khi nó hẹn ở trong đấy mà mình vẫn đến mới hài chứ.

  • Trà : Tổ sư con chó. Thế mà giấu. Tao biết ngay kiểu gì cũng có mà. Tao hay bị thằng Tuấn lôi vào nhà vệ sinh khi hôm đó mặc áo dài. Cứ mặc áo dài là cu cậu nứng khủng khiếp luôn.

  • Linh : Giống thằng Thành. Nó cũng thích tụt cái quần dài mỏng tang xuống chân rồi địt kiểu chó từ đằng sau.

  • Trà : Đúng rồi, thằng Tuấn cũng như vậy đó. Hình như mông tụi mình to nên chúng nó thích địt kiểu đó thì phải.

  • Linh : Đã sợ thì chớ lại còn vừa địt vừa tét mông mình rõ to.

  • Trà : Thế mới phê!

  • Linh : Ừ. Mà thằng Tuấn trông mặt mũi hiền lành vậy mà cũng dâm nhỉ?

  • Trà : Thần dâm luôn đó. Nói bậy các kiểu. Lúc địt toàn gọi tao là con đĩ, con phò. Mày có biết không, còn muốn tao có chửa với nó nữa cơ.

  • Linh : Vậy thì quá là dâm rồi. Mày đào tạo giỏi ghê, hì hì.

  • Trà : Có những cái tao có dậy đéo đâu. Không biết nó học ở đâu nữa. Thôi nhé, để tối tám tiếp. Bà già tao gọi ở dưới quê. Chắc lại gọi để chửi đây mà.

  • Linh : Ừ, mày nghe máy đi. Tao cũng chuẩn bị đồ để lên lớp.

Đang hay thì stop khiến Linh hụt hẫng. Nàng vừa đăm chiêu vừa day day cái lồn cho đỡ ngứa. Phải cố gắng lắm Linh mới uể oải bước được chân xuống đất để đi vào nhà tắm. Dòng nước mát xả trên người đã giúp Linh hạ được ngọn lửa dục xuống một chút. Vừa tắm Linh vừa nảy ra nhiều suy nghĩ táo bạo mà chỉ có nàng biết. Đúng là khi dục tính bốc lên thì con người ta hay có những âm mưu đen tối và liều lĩnh. Linh ngại không dám nói với Trà là nàng bắt đầu có những Mường tượng về thằng Tuấn và muốn thử.

Tiết dậy buổi chiều Linh Chẳng mấy khi mặc áo dài. Ấy thế mà hôm nay chẳng biết duyên cớ gì mà nàng lại nổi hứng mặc. Linh cố tình ép cho bộ ngực đồ sộ của mình phải thật căng trong lớp áo bó chặt màu trắng. Bên ngoài áo ở ngay trên hai ngọn đồi là chững con bướm lả lướt đậu trên nhành hoa. Linh mỉm cười một mình khi nghĩ đến những ánh mắt đáng yêu của những cậu học trò ngây thơ cứ nhìn chằm chằm vào con bướm trên ngực nàng. Ở bên dưới Linh mạnh dạn mặc hẳn chiếc quần lót ren màu trắng, phù hợp với chiếc quần dài mỏng cùng màu. Linh nhìn vào gương và nàng thấy rõ chiếc quần lót mờ ảo được ẩn hiện bên trong chiếc quần dài. Trước khi bước ra khỏi phòng, Linh không quên sịt một chút nước hoa lên người cho cơ thể nàng được thơm tho. Đây là loại nước hoa rất đặc biệt mà Linh rất ít khi sử dụng. Lọ nước hoa bé xíu này là do Thành tặng và như lời nó nói thì chỉ cần sịt một ít thôi là cũng đủ thơm để quyến rũ đàn ông. Nó như có đặc tính vừa thơm vừa gợi dục. Đàn ông mà ngửi thấy thì đầu óc sẽ trở lên bấn loạn, khó kiểm soát cảm xúc, thậm chí ngửi nhiều còn mơ màng về một thế giới hoan lạc.

Linh đi lại nhẹ nhàng như lả lướt trong tà áo dài nhìn đám học sinh đang im phăng phắc làm bài kiểm tra. Bình thường khi giao lớp làm bài kiểm tra thì Linh hay ngồi trên bục quan sát. Nhưng hôm nay nàng rất chịu khó đi lại như để khoe thứ gì đó trên cơ thể mình. Linh phải cố nhịn cười khi để ý thấy thỉnh thoảng có những ánh mắt ngước lên nhìn trộm nàng. Những ánh mắt đó vô tình thế nào toàn là từ học sinh nam. Chúng càng nhìn càng khiến Linh bức bối, khó chịu. Đầu óc nàng dường như chỉ toàn nghĩ đến cảnh trai gái nên cơ thể cứ rạo rực hứng tình. Mỗi khi sải một bước chân thì chiếc quần lót cứ cọ vào hai mép thịt càng khiến Linh rơi vào trạng thái hưng phấn. Linh cảm nhận lồn mình đang rỉ nước và nàng xấu hổ nghĩ thầm không biết đám học sinh nghĩ gì khi biết được cô giáo của chúng đang nứng lồn.

Linh đi xuống cuối lớp học, thấy cậu học trò tên Lân với đôi kính cận dầy cộp đeo trên mắt đang nhìn vu vơ vào cô giáo thì Linh khẽ nói :

  • Không làm bài hả em?

  • Dạ thưa cô, em làm xong rồi ạ.

Linh không mấy ngạc nhiên về điều đó bởi vì Lân là cậu học sinh giỏi nhất lớp, đặc biệt là môn Toán mà nàng đang dậy. Năm nào Lân cũng được nhà trường cử đi thi học sinh giỏi thành phố. Mấy bài toán kiểm tra trên lớp là chuyện vặt với Lân, cậu ta chỉ mất vài phút là làm xong chúng. Linh đi đến chỗ Lân ngồi, không hiểu sao nàng lại cố tình đứng thật sát vào cậu ta. Linh cầm tờ giấy lên nhìn và gật gù cái đầu thể hiện sự hài lòng khi thấy Lân làm đúng hết. Linh mỉm cười nhè nhẹ cầm tờ giấy thu bài và nàng chợt phát hiện ra Lân đang ngước mặt lên trần nhà với sắc thái đờ đẫn.

  • Em làm xong rồi thì cô cho phép em về sớm đó Lân.

Linh nói nhưng vẫn để ý cử chỉ của Lân và thấy nó giật mình thót một cái. Nó đưa mũi hít hít thứ gì đó đang phảng phất trong không khí.

  • Dạ, em ngồi chờ các bạn về cùng cô ạ.

Linh mỉm cười không nói gì và cầm bài kiểm tra của Lân đi về bàn mình ở trên bục. Vừa đi Linh vừa nghĩ thầm " Chẳng nhẽ nước hoa này công hiệu vậy sao? Đến cả thằng mọt sách như Lân mà còn bị u mê thì đúng là công hiệu thật." ]]> //smartwoodtoys.ru/pornhouse/lac-thu-nha-co-giao/feed/ 0 Đi Qua Mùa Dịch – Update Chương 4 | smartwoodtoys.ru //smartwoodtoys.ru/pornhouse/di-qua-mua-dich/ //smartwoodtoys.ru/pornhouse/di-qua-mua-dich/#comments Fri, 07 Oct 2022 19:56:26 +0000 //smartwoodtoys.ru/pornhouse/?p=13024 Chương 1
…………….

Bầu trời xanh ngắt được vài đám mây trắng tô điểm, hàng cây bằng lăng màu tím đã bắt đầu nở rộ làm cả con đường lộng lẫy như một bức tranh đầy màu sắc. Nắng nhẹ chan hòa, gió mát thoảng qua. Tiết trời đẹp là vậy nhưng đường phố lại chỉ thưa thớt bóng người.

Đại dịch bùng nổ khiến cho cuộc sống đảo lộn, người ta chẳng còn tâm tư ngắm cảnh vật nữa. Những người trên đường ai cũng khẩu trang kín mít, bước đi vội vã. Thi thoảng có mấy người dừng lại, ngước nhìn bầu trời một lúc. Cũng không biết là đang tận hưởng cảnh vật, hay chỉ đơn giản là đưa ra câu hỏi để tìm kiếm hy vọng trong những tháng ngày khó khăn này :

" Bao giờ dịch bệnh mới kết thúc ? "

Có những người đã ra đi, có những người vẫn ở lại, có những câu chuyện đã xảy ra khiến không ít người chỉ biết giữ kín trong lòng.

………….

Hải vừa đỗ xe xong xuôi, đang định bấm thang máy đi lên thì điện thoại đổ chuông.

– A lô ?

– Bác Hải ạ ?

Giọng nữ nhẹ nhàng trong trẻo vang lên.

– Ờ…cô Quỳnh hả ?

– Vâng….bác có đang bận gì không ạ ?

– Không có.

– Vậy….em nhờ bác mua hộ em chút đồ dùng được không ạ ? Em đang cách ly ở nhà nên không được ra ngoài.

– Được chứ – Giọng Hải vui hẳn lên – Nhắn tin danh sách cho tôi rồi tôi mua cho.

– Vâng….phiền bác quá ạ.

– Đâu có gì.

Nói chuyện xong Hải liền nhanh nhảu quay lại bãi đỗ, đánh xe ra khỏi tầng hầm, tâm trạng tự dưng vui lên mấy phần.

Quỳnh là hàng xóm cùng chung cư của Hải, ở ngay phòng đối diện. Ấn tượng của Hải về Quỳnh rất đơn giản : Xinh đẹp và thân thiện. Có lẽ nghề nghiệp là lễ tân khách sạn cũng khiến tính cách nàng rất được lòng mọi người như thế. Chồng nàng và Hải khá thân với nhau, cuối tuần hay rủ nhau đi câu cá nên mối quan hệ giữa nàng và Hải cũng coi là rất tốt.

Tốt đến mức, trong danh sách đồ mà Quỳnh nhờ gã mua có cả mấy món đồ của riêng phụ nữ chứ đừng nói đến cả đồ trang điểm.

Hải nhìn danh sách mà nhếch miệng cười. Đúng là phụ nữ, cách ly ở nhà cũng không quên làm đẹp.

Nhưng đúng là Quỳnh đẹp thật. Lễ tân khách sạn đương nhiên yêu cầu đầu tiên là ngoại hình. Hải nhớ lại những lần gặp nàng mặc bộ đồng phục lễ tân đi làm. Những đường cong cơ thể nàng cứ mơ hồ hiện ra trong tâm trí làm gã đi trên đường mà suýt vượt đèn đỏ mấy lần.

Cốc cốc cốc !

– Tôi mua đồ về rồi đây.

– Bác cứ vào đi ạ, cửa không khóa.

Hải mở cửa đi vào, đặt đống đồ trên bàn rồi đi về phía phòng ngủ ở trong hỏi :

– Hôm nay sao rồi, có dấu hiệu trở nặng gì không ?

– Em có hơi ho một chút thôi, tiền mua đồ em chuyển khoản cho bác nhé. Em cảm ơn ạ.

– Lúc nào gửi chả được. Nhớ uống nhiều vitamin C tăng đề kháng nhé. Tôi về đây, có gì cứ gọi tôi.

– Vâng bác về ạ.

Hải ngần ngừ một lúc mới đi ra, lúc về không quên nhắc cô hàng xóm ra khóa cửa.

Quỳnh là F1 do tiếp xúc với khách thuê phòng, test dương tính nên phải tự cách ly ở nhà. Công ty của chồng nàng có chi nhánh trong Nam, chồng nàng vào lo công việc rồi đại dịch ập đến. Đứa con trai 8 tuổi đòi đi theo bố tưởng được chơi bời cuối cùng cũng bị nhiễm, hai bố con giờ cũng phải cách ly trong đó, chưa biết bao giờ về được.

Vậy nên, chỉ có một mình nàng ở nhà.

Hôm nay vừa về đến nhà Hải lại nhận được điện thoại của Quỳnh.

– Sao thế, hôm nay là mua gì nào ? – Hải vui vẻ nhận điện thoại.

– Dạ không ạ…em có việc muốn nhờ bác.

Giọng bên kia có chút ngập ngừng.

– Ừ tôi nghe đây.

Im lặng một chút.

– Bác cho em vay chút tiền được không ạ…?

Hải thoáng bất ngờ một chút rồi lại nhanh chóng vui vẻ :

– Tưởng gì khó chứ, được rồi tối tôi mang sang cho.

– Dạ vâng, em cảm ơn ạ. Làm phiền bác quá…

Giọng bên kia có chút nhẹ nhõm.

– Có gì đâu, hà hà, chỗ thân quen cả đừng khách sáo.

– Với cả….bác đừng nói cho chồng em biết nhé, em sợ anh ấy lo.

– À….được rồi, tôi biết rồi.

– Vâng ạ, em chào bác.

– Ừ ừ.

Quỳnh đặt điện thoại xuống, khẽ thở ra một hơi.

Khi đại dịch mới nhen nhóm, ngành du lịch gặp khó khăn, các khách sạn, khu nghỉ dưỡng cũng bị ảnh hưởng không ít. Quỳnh và nhiều nhân viên khác đã chấp nhận giảm lương để cùng khách sạn gắng gượng vượt qua cơn bão. Nhưng thế vẫn chưa hết. Đứa em trai của nàng vì dịch bệnh mà thất nghiệp, ở nhà chơi bời lêu lổng rồi cờ bạc nợ nần mấy trăm triệu. Bọn đầu gấu đã có lúc đến tận nhà đòi tiền khiến bố mẹ Quỳnh sợ xanh mặt. Nàng đành lấy số tiền hai vợ chồng dành dụm cuối năm mua ô tô ra góp cùng bố mẹ để trả nợ cho thằng con quý tử. Bây giờ đến tiền chi tiêu hàng ngày cũng sắp hết, nàng đành vay tạm ông hàng xóm để trang trải sinh hoạt, còn số tiền kia thì tạm tính sau, giấu chồng được chừng nào hay chừng ấy.
Hải là chủ một siêu thị mini, mặt hàng hầu hết là nhu yếu phẩm nên không hề bị ảnh hưởng bởi dịch bệnh, thậm chí doanh số còn tăng hơn trước. Kinh tế của gã trong thời gian này có thể nói là dư giả, vậy nên Quỳnh mới hay nhờ vả gã, còn Hải thì rất sẵn lòng phục vụ cô hàng xóm xinh đẹp.

Cách ly ở nhà nhiều bất tiện nên việc Quỳnh nhờ gã mua hộ đồ dùng là việc như cơm bữa. Có khi một ngày nàng gọi gã tới mấy lần, nhờ đủ thứ chuyện lặt vặt từ thay bóng đèn đến cả đổ rác.

Vậy mà hôm nay cả ngày Hải không thấy cô hàng xóm í ới gì. Đến tối gã bèn chủ động gọi điện.

– Cô Quỳnh à, hôm nay vẫn ổn chứ ?

Bên kia im lặng chút rồi truyền đến giọng nói mệt mỏi :

– Hôm nay….em hơi mệt.

– Sao rồi, bị sốt hay khó thở ?
Giọng Hải có chút lo lắng.

– Em….chắc là sốt….người cứ mệt lả…
Giọng nói lộ rõ sự uể oải thiếu sức sống.

– Có thuốc hạ sốt chưa ?
Giọng Hải gấp gáp.

– Còn một viên…em mới uống lúc sáng…

– Vậy mà không gọi tôi sớm, để tôi sang xem thế nào.

– Ấy…bác đừng sang…

Quỳnh chưa nói hết câu Hải đã cúp máy, gã vội tới tủ thuốc vơ đủ loại thuốc hạ sốt, đeo khẩu trang lên rồi nhanh chóng lao sang nhà đối diện.

Cũng may nàng chưa khóa cửa, Hải vội vã đi thẳng tới phòng ngủ rồi gõ mấy cái lấy lệ :

– Tôi vào nhé.

– A….bác đừng…

Quỳnh vừa mới mở miệng thì Hải đã mở cửa xông vào. Nàng đang nằm trên giường, khuôn mặt nhợt nhạt, bộ dạng cực kỳ yếu ớt, thấy gã vào mới động đậy tay lấy khẩu trang đeo vào.

– Sao bác lại vào….lỡ lây thì sao…?

Hải không hề bận tâm, bèn tới bên giường đặt tay lên trán nàng rồi cau mày :

– Nóng quá, có cặp nhiệt độ không ?

– À…em có…

Quỳnh rút cái nhiệt kế bên nách ra đưa cho gã, Hải xem rồi trợn mắt :

– Hơn 39 độ, hay là đi bệnh viện nhé ?

Quỳnh khẽ lắc đầu :

– Em gọi y tế phường rồi…họ bảo chỉ khi thật nặng như khó thở mới tới bệnh viện…còn nếu chỉ sốt thì ở nhà điều trị cũng được…vì bây giờ chỗ nào cũng quá tải…

Giọng nàng như bị hụt hơi, vừa nhỏ vừa yếu.

– Vậy thì, uống thuốc trước đã.

Hải bóc viên hạ sốt rồi thả vào cốc nước, đợi một lúc rồi đưa cho nàng. Quỳnh hơi rướn đầu lên, mệt mỏi đón lấy, uống một hơi hết rồi nhìn gã áy náy :

– Bác không sợ bị nhiễm à ?

– Tôi khỏe lắm, đề kháng cao nên bị nhiễm chắc cũng không có gì to tát đâu.

Gã khẽ cười.

– Vâng…em làm phiền bác quá…

– Được rồi, nằm nghỉ đi.

Nàng lại nằm yên thở đều, mắt nhắm nghiền. Hải lấy cái ghế dựa đến ngồi bên cạnh giường, cứ một lát lại đưa tay sờ lên trán nàng. Sờ đến lần thứ năm thì gã đứng dậy nói :

– Nóng quá, phải cố hạ nhiệt thôi.

Nói rồi gã đi ra ngoài, một lúc sau quay trở lại. Trên tay là hai cái khăn mặt và một chậu nước thả vài viên đá. Gã nhúng khăn mặt vào nước lạnh rồi gập lại, đắp lên trán cho nàng. Cái khăn còn lại gã cũng thả vào chậu nước, vắt sơ qua rồi nói :

– Để tôi lau chân tay cho cô

.

Quỳnh từ nãy vẫn mơ màng vì mệt bây giờ mới lên tiếng :

– A….không cần đâu ạ…

– Phải làm mát người nếu không thì lâu hạ sốt lắm.

Gã nói rồi đứng phắt dậy, lấy tay lật cái chăn mỏng đang đắp trên người nàng ra.

Hải chợt sững người, hai mắt mở to.

Vì đang ở nhà một mình nên Quỳnh ăn mặc có phần hơi thoải mái.

Cái quần đùi mỏng dính ngắn tới gần bẹn, dính chặt lấy phần hạ thể làm nổi bật lên cái mu lồn đầy đặn. Bên dưới là cặp giò nuột nà trắng bóc không một vết muỗi đốt.

Bên trên là cái áo thun cộc tay cổ rộng, làm lộ ra khe ngực sâu hun hút, kiểu dáng ôm sát làm cho vòng một nở nang nhô lên căng mọng đầy sức sống. Nhưng điều đặc biệt hơn nữa là…

Nàng không mặc áo lót.

Ở nhà cách ly một mình, lại không nghĩ sẽ có người vào phòng mình, thế nên Quỳnh không mặc áo lót.

Hải có thể lờ mờ nhận ra hai núm ti hơi nhô lên trên đỉnh hai ngọn đồi hùng vĩ.

Gã nhìn ngực nàng, rồi lại dán mắt vào cái vùng tam giác đầy gợi dục phía dưới.

Hải nuốt nước bọt đến ực một cái.

Chỉ có vài giây mà làm gã đờ đẫn.

Quỳnh đang mệt nên khả năng cảnh giác cũng giảm đi nhiều, dường như quên mất mình đang ăn mặc khá gợi cảm, chỉ thấy nàng thều thào nói :

– Để tự em làm cũng được…

– Cô đang mệt vậy cứ để tôi, có gì đâu.

Hải lúc này mới bừng tỉnh, vội ngồi xuống lấy khăn rồi bắt đầu lau cánh tay cho nàng trước. Quỳnh có muốn từ chối cũng khó, giờ cả cơ thể nàng như mất hết sức lực, đến ngồi dậy cũng tốn không ít sức, vậy nên đành bất đắc dĩ để gã hàng xóm chăm sóc.
Hải nhẹ nhàng lau hai cánh tay, mắt không rời khỏi ngực nàng nửa giây. Lúc lau vùng cổ gã cũng không dám mạo phạm mà lau xuống khe ngực nàng, chỉ có thể qua loa rồi chuyển xuống phía dưới.

Gã lau từ bắp chân làng lau lên, bấy giờ mới có nhiều thời gian để chiêm ngưỡng phần hạ thể đẹp mê hồn của nàng. Đôi chân dài miên man, hai bắp đùi đầy đặn trắng nõn, cái vùng tam giác đầy mê hoặc. Chưa bao giờ gã được ngắm nhìn cơ thể nàng ở gần như thế. Cặc gã đã cương cứng lên từ bao giờ không biết.

Hải ước thứ đang di chuyển trên chân nàng kia là tay mình chứ không phải khăn mặt.

Mắt gã dịch chuyển từng centimet theo sự chuyển động của cái khăn.

Đùi nàng thật mềm mại, dù không phải sờ trực tiếp mà gã vẫn cảm nhận được.

Càng lau lên cao càng khiến gã hồi hộp, vì nơi nhạy cảm nhất của nàng càng ở gần gã hơn, đưa tay ra là có thể chạm vào.
Tuy nhiên khi gã lau lên tới đùi thì Quỳnh cũng bắt đầu ngọ nguậy, dù đang mệt nhưng nàng vẫn ý thức được việc này có hơi không đứng đắn.

Lúc gã định lau cao hơn chút Quỳnh bèn co chân lên như để nhắc nhở, Hải cũng biết ý nên cũng đành lau trở xuống. Được một chút nàng bắt đầu thấy ngượng nên bảo gã :

– Được rồi ạ…

– À….ừ

Hải lắp bắp trả lời rồi bê chậu nước ra ngoài, cũng may Quỳnh đang mệt nên không để ý thấy quần gã đã cộm lên một cục to tướng.

Sau đó Hải cứ ngồi cạnh giường như vậy, Quỳnh bèn bảo gã :

– Bác về nghỉ đi ạ…có gì em sẽ gọi.

– Không sao, cô cứ ngủ đi, tôi ngồi lúc nữa sẽ về.

Quỳnh cũng chả có nhiều sức lực mà nói chuyện, cơn sốt khiến nàng chỉ muốn nằm yên, chả mấy chốc mà thiếp đi.

Hải ngồi lặng lẽ bên giường, ngắm nhìn cô hàng xóm xinh đẹp đang ngủ mê man. Dù nàng đã đắp chăn vào rồi nhưng những hình ảnh ban nãy vẫn hiện rõ mồn một trong đầu gã.
Nàng thật gợi cảm.

Vài dòng suy nghĩ lướt qua trong đầu gã.

…..

Cơn gió nhẹ nhàng mang theo hương hoa cỏ phảng phất trong phòng. Quỳnh uể oải ngồi dậy, cảm giác đã đỡ mệt hơn tối qua.

Nàng nhìn sang bên, thấy gã đàn ông đang ngủ gục bên thành giường.

Quỳnh hơi ngẩn ra, rồi theo bản năng nhìn lại cơ thể mình, mặt chợt ửng đỏ.

– Bác Hải…bác Hải…

Quỳnh lay lay gã, bấy giờ Hải mới thẳng người dậy ngáp một cái, vừa dụi mắt vừa hỏi :

– Cô dậy rồi à, đã đỡ hơn chưa ?

– Em đỡ hơn rồi, bác ở đây cả đêm ạ ?

– À ừ, tôi định về mà không yên tâm, ngồi đây rồi ngủ quên lúc nào không biết.

– Thế này….em làm phiền bác quá.

Giọng nàng cảm kích.

– Đã bảo rồi, tôi khỏe như vâm ấy ăn ngủ thế nào chả được hà hà.

Nàng cũng ngại ngùng cười theo gã, ấn tượng về người đàn ông hàng xóm càng ngày càng tốt đẹp.

– Được rồi dậy đánh răng rửa mặt đi, để tôi làm bữa sáng cho.

– Ấy chết để em làm được rồi ạ.

– Cô vẫn còn mệt cứ nên nghỉ đi, tôi làm luôn cả tôi ăn nữa mà.

Nói rồi gã đi ra ngoài luôn không cho nàng cơ hội từ chối.

Quỳnh lật chăn ra nhìn cơ thể mình, nhớ lại chuyện gã lau người cho mình tối qua mà lại thấy bối rối.

Lúc Hải quay trở lại phòng thì Quỳnh đã thay bộ quần áo khác, dĩ nhiên nàng cũng đã nhận ra vấn đề nên không thể mặc như hôm qua được.

Hải nấu cho nàng bát cháo, mới đầu gã còn định đút cho nàng nhưng tất nhiên bị Quỳnh từ chối nhiệt liệt.

Ánh nắng buổi sớm rọi vào phòng, phủ lên người nàng một vầng sáng mỏng. Mái tóc đen dài xõa ra phủ lên bờ vai, cô gái xinh đẹp ngồi tựa vào giường ăn từng thìa cháo nhỏ, toát lên vẻ mong manh yếu ớt. Hải ngơ ngẩn ngắm nhìn như bị đoạt mất hồn phách.

– Không có bác chắc em không biết xoay sở thế nào…

Giọng nói trong trẻo của nàng lôi gã từ cõi mộng trở về.

– Có gì đâu, đừng khách sáo thế.

– Làm phiền bác nhiều như vậy, quả thực em rất áy náy…

Hải bèn cười rồi nói nửa đùa nửa thật :

– Thì lúc nào tôi ốm cô cũng chăm tôi là được, tôi nhờ vả gì cũng giúp là được hà hà.

Quỳnh cũng khẽ cười theo gã, nhẹ nhàng đáp :

– Vâng…

Chỉ một từ " Vâng " này mà khiến gã vui khó tả, cứ như người vợ đang vâng lời chồng vậy.

– Được rồi cô nghỉ đi, cơm nước tôi nấu cho cả trưa rồi đấy. Nhớ uống thuốc đầy đủ, có gì cứ gọi tôi.

– Vâng em cảm ơn bác. Mà bác nhớ mua thuốc phòng sẵn nhé, lỡ phát bệnh thì uống luôn. Có thể em sẽ lây cho bác…

– Tôi biết rồi, đừng áy náy nữa, tôi về đây.

– Vâng.

Sang hôm sau thì nàng hết sốt hẳn, lại trở thành cô nàng xinh đẹp thân thiện. Xen lẫn với việc nhờ gã này nọ thì thỉnh thoảng nàng còn nhắn tin nhắc gã nhớ uống nhiều vitamin C tăng đề kháng, súc miệng rửa tay hàng ngày, đề phòng cẩn thận kẻo bị nhiễm. Hai người nói chuyện có phần đã thân mật hơn trước.

Mấy ngày sau, đúng là gã ốm thật.

Cũng không biết là lây từ cô hàng xóm hay lây ở bên ngoài, chỉ biết là gã chả thấy lo lắng gì mà thậm chí còn háo hức.

– Cô Quỳnh à, tôi bị sốt, chắc là dính rồi…

Hải gọi điện thông báo thản nhiên như không.

– Thôi chết, bác có sốt cao lắm không ?

Giọng bên kia có vẻ lo lắng.

– Ờ….cũng hơi mệt…chỉ muốn nằm.

Hải cố tỏ ra mệt mỏi.

– Để em sang xem thế nào.

Hải dĩ nhiên chả muốn cản, gã mong còn không được.

Đúng là gã có sốt, nhưng không đến nỗi li bì như Quỳnh hôm nọ, cũng chả đến mức bủn rủn chân tay, chỉ mệt chút thôi.

Nhưng lúc nàng sang, gã nằm trên giường im lìm như sắp chết thật.

Quỳnh vội tới bên rồi đặt tay lên trán gã, cũng may là có nóng thật.

– Em biết ngay….kiểu gì cũng lây sang cho bác mà…

Khuôn mặt nàng lộ rõ vẻ áy náy cùng lo lắng.

– Không sao, tôi tiêm một mũi rồi nên chắc không nguy hiểm gì đâu…

Hải cố nặn ra giọng thều thào.

– Bác uống thuốc chưa ?

– Tôi uống rồi.

Quỳnh có hơi luống cuống không biết làm gì, thế rồi nàng nhớ lại những việc hôm trước gã làm cho nàng bèn bắt chước theo.

Nàng đi ra ngoài, lát sau bê chậu nước lạnh cùng khăn mặt vào. Một cái đắp lên trán gã, một cái thì vắt sơ qua rồi bảo :

– Để em lau người cho bác.

– Làm phiền cô rồi…

Quỳnh lật chăn ra, trên người Hải cũng chỉ có độc mỗi cái áo cộc cùng quần đùi. Do chăm tập thể thao nên chân tay cơ bắp gã cũng không đến nỗi nào, khá là săn chắc. Quỳnh hơi ngập ngừng khi thấy cơ thể người khác giới, nhưng chỉ giây lát sau là nàng đã bắt tay vào việc.

Bàn tay nhỏ nhắn mềm mại cầm lấy cánh tay gã, nâng lên hạ xuống, tay kia nhẹ nhàng cầm khăn miết lên da thịt làm gã khoan khoái. Cảm giác có sự động chạm của người khác giới quả là khác biệt.
Nàng đang lau cổ, chợt gã ra dấu ngừng rồi ngồi dậy, bất chợt cởi cái áo cộc trên người ra. Khuôn ngực vạm vỡ săn chắc đập vào mắt làm Quỳnh thoáng ngại ngùng.

Hải không nói gì mà nằm xuống, ý tứ rõ ràng là muốn nàng lau cả người. Quỳnh dường như cũng hiểu nên chậm rãi đặt khăn lên ngực gã, nhẹ nhàng chà xát.

Hải cảm thấy sảng khoái dễ chịu hẳn.

Quỳnh thấy hơi ngại nhưng cũng cố không biểu lộ gì.

Lau ở trên xong nàng chuyển xuống phía dưới. Bàn tay nhỏ nhắn khẽ dịch chuyển từ bắp chân lên đầu gối.

Khi đang lau đùi cho gã, mắt nàng chợt mở lớn.

Bởi vì, đập vào mắt nàng là quả núi to đùng đang cộm lên ở bẹn gã.

Tim nàng đánh thịch một cái, hai má đỏ ửng.

Quỳnh giả vờ như không thấy, cặm cụi lau nốt cho xong.

Thế nhưng tự nhiên một ý nghĩ xoẹt qua trong đầu làm nàng rùng mình :
Lúc nãy bác ấy cởi áo để mình lau ngực, giờ có khi nào cởi cả….

Mặt đã đỏ như quả cà chua, Quỳnh vội xua tan ngay ý nghĩ trong đầu, mong nó đừng xảy ra thì hơn.

Hải không phải cố ý, chỉ là bản năng khiến cặc gã cứ thế cương lên. Một người đàn bà xinh đẹp đang đụng chạm cơ thể làm gã hưng phấn.

Bối rối một chút rồi cũng lau xong, nàng vội bê chậu nước nhanh nhẹn lủi ra ngoài.

Chỉ có Hải là khoan khoái nhìn theo bóng lưng nàng mà cười mỉm.

Gã đang ốm nên Quỳnh dĩ nhiên đảm nhận việc nấu ăn hộ gã. Nấu xong nàng bưng vào tận phòng cho gã ăn. Do lúc trước cảm kích với việc gã chăm sóc mình nên giờ đây nàng cảm thấy như là cơ hội báo đáp vậy.

Đến tối Hải vẫn chưa đỡ sốt là mấy, Quỳnh ngồi bên hơi lo lắng. Dẫu sao gã bị nhiễm cũng là do nàng.

Đang không biết làm gì thì gã bảo :

– Hay lau người lần nữa…lúc sáng lau xong tôi thấy tốt hơn một chút.

– À….cũng được ạ.

Quỳnh ngoan ngoãn nghe lời rồi lại ra bên ngoài lấy đồ. Lúc quay vào đã thấy gã cởi áo nằm chờ sẵn, quần đùi cũng được vén cao hơn chút.

Nàng nhẹ nhàng vắt khăn rồi lại cặm cụi chà xát trên cơ thể Hải. Tự dưng cảm giác hồi hộp ở đâu ùa đến, nàng chợt nhớ lại ban sáng, rồi mắt vô thức nhìn xuống quần gã.

Lại một bọc to đùng.

Gã lại cương lên rồi.

Là gái có chồng nên nàng thừa hiểu, gã đang cương lên tức là…

Đang hứng tình, đang có ham muốn.

Quỳnh cố ép bản thân không suy nghĩ nữa, tập trung vào công việc.

Đúng rồi, gã hàng xóm của nàng sống một mình, đã ly dị với vợ được gần chục năm, đứa con trai đang học ở tỉnh khác. Có lẽ vì cô đơn quá lâu nên dễ hứng tình khi ở cạnh phụ nữ chăng ?

Nàng vô thức nghĩ đến hoàn cảnh của gã, cố giải thích cho hiện tượng hơi có phần khó nói này.

Thế rồi việc lau người lần hai cũng xong, nàng thở phào bảo gã :

– Bác nghỉ ngơi đi, có gì gọi em nhé, em về trước đây.

– Cảm ơn cô nhé, ngủ ngon.

Quỳnh dĩ nhiên không dám ở lại qua đêm như gã, vì tình trạng gã không nặng lắm, với lại sợ phải nhìn thấy cái của nợ của gã cứ cương lên suốt thì đúng là hơi bối rối.

Người ta có thể kiểm soát hành động, lời nói. Nhưng có một thứ rất khó kiểm soát được, chính là suy nghĩ.

Quỳnh nằm trên giường, thi thoảng hình ảnh trái núi đồ sộ cộm lên kia lại lởn vởn trong đầu nàng. Thế rồi những ý nghĩ vẩn vơ cứ thế lướt qua.

Chắc là to lắm.

Dù chỉ thoáng qua nhưng cũng đủ làm Quỳnh đỏ mặt rồi tự mắng mình, đang nghĩ vớ vẩn gì thế không biết. Trằn trọc một lúc rồi cũng chìm vào giấc ngủ.
Bên kia, Hải cũng chưa ngủ được, trong đầu là những suy nghĩ chỉ mình gã biết.

Chắc sẽ ổn thôi.

]]>
//smartwoodtoys.ru/pornhouse/di-qua-mua-dich/feed/ 1
Làm Chồng chị Vợ – Update Phần 9 | smartwoodtoys.ru //smartwoodtoys.ru/pornhouse/lam-chong-chi-vo/ //smartwoodtoys.ru/pornhouse/lam-chong-chi-vo/#comments Fri, 07 Oct 2022 19:53:03 +0000 //smartwoodtoys.ru/pornhouse/?p=12099 2 chuyện riêng nhưng mình kết hợp lại cho hấp dẫn, giờ vẫn đang tiếp diễn.
Phần 1:
Lúc vợ có bầu, bị nghén khá nhiều nên không tiện đi làm, 2 vợ chồng mới quyết định xin nghỉ về nhà mẹ vợ để dưỡng thai.
Nói thêm về vợ chồng mình, mình 36t, vợ 30t, làm chung công ty xây dựng, mình bên công trình, vợ làm kế toán. Mặc dù làm chung cty mấy năm nhưng mình không để ý, đến hôm đám cưới thằng e vợ, nó làm chung với mình thì mới thấy chị nó cũng dễ thương, thế là cưới sau nó 1 năm.
Hè năm đó, chị vợ mình ngoài miền Trung dẫn đứa con vào SG học, chị này là cùng cha khác mẹ với vợ mình, mẹ chị bỏ đi khi chị mới 3t, sau đó ba vợ mình cũng vào Nam lập nghiệp, chị ở với ông bà nội. Số chị cũng long đong, làm nghề cắt tóc, có thêm quán cf nhỏ nhỏ trước nhà, 18t đã có con, thằng ck thì suốt ngày nhậu nhẹt nên chị cũng nản, sẵn dịp con vào SG nhập học rồi đi chơi cho khuây khoả, chị tên Thắm, bé con chị tên Thảo, vk mình tên Thu, em vợ tên Tùng, nhà toàn chữ T.
Bé Thảo thì học trường cũng gần nhà mình nên khi vào ở nhà vk 2 ngày thì vk-ck mới bàn là qua nhà mình ở cho tiện, còn dư tầng 2, khi nào bé Thảo ổn định thì về.
Vk mình sinh, chị cũng phụ giúp nhiều nên mình cũng đỡ cực.
Hôm đầy tháng nhóc của mình, cả nhà sum tụ, tối đó vk bàn với mình: hay là để chị Thắm ở lại nhà mình, ở dưới chị mở tiệm, trong coi nhà cửa, sắp tới mình cũng mở cửa hàng nội thất nên e cũng ít đi về được, a nghĩ sao. Mình thấy cũng hợp lý, sắp tới mình với e vk cũng mở cửa hàng nội thất trước nhà vk nên vk sẽ trong coi thời gian đầu.
Tối đó là chốt xong phương án ăn ở cho mẹ con chị Thắm, bé Thảo. Rồi 2 mẹ con cũng tranh thủ về Trung đem đồ nghề, đồ đạc vào, bỏ lại ông ck say xỉn. ]]>
//smartwoodtoys.ru/pornhouse/lam-chong-chi-vo/feed/ 1
Giáo Viên Yoga Quyến Rũ – Update Chap 34 | smartwoodtoys.ru //smartwoodtoys.ru/pornhouse/giao-vien-yoga-quyen-ru/ //smartwoodtoys.ru/pornhouse/giao-vien-yoga-quyen-ru/#respond Fri, 07 Oct 2022 19:45:40 +0000 //smartwoodtoys.ru/pornhouse/?p=13000 Dịch: Gấu Trúc Cầu Bao Nuôi

Chương 1: Nhìn lén

Trong khoảng thời gian Thẩm Hạo nghỉ phép, vẫn luôn ở nhà bạn gái Trần Tư Tư, mẹ vợ tương lai của hắn là một siêu cấp đại mỹ nữ, tuy rằng đã ba mươi tám tuổi, nhưng bởi vì là giáo viên yoga, bảo dưỡng phi thường tốt, làn da trắng nõn không nói, dáng người lại càng nhu mị nóng bỏng đến cực điểm, thoạt nhìn nhiều lắm là hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi.

Ngồi cùng một chỗ với Trần Tư Tư, nói nàng là tỷ tỷ cũng không quá đáng, mấy ngày nay, lúc Tần Phỉ Tuyết luyện tập yoga, Thẩm Hạo đều nhịn không được nhìn trộm, nhiều lần chỉ muốn đi qua sờ sờ vóc người trêu người kia, chỉ là hắn không có lá gan kia.

Thẩm Hạo nghe nói tập yoga có thể mở khóa rất nhiều tư thế, bạn gái hắn cũng vậy, nhưng bạn gái lại chỉ để cho hắn hôn hôn sờ sờ, nói lần đầu tiên phải để dành đến khi kết hôn. Tối nay hắn một mực kì kèo với bạn gái, hy vọng nàng có thể đáp ứng yêu cầu của mình.

Bất quá khiến hắn không thể tưởng tượng được chính là, người mẹ vợ mà mình vẫn luôn khát vọng, đang ở ngoài cửa nhìn trộm bọn họ.

"Thật lớn!” hai mắt Tần Phỉ Tuyết tỏa sáng.

Nàng đã ly hôn nhiều năm, đã rất lâu không được đàn ông an ủi, mỗi khi đêm khuya vắng vẻ luôn cảm thấy trống rỗng tịch mịch, đặc biệt là sau khi bạn trai của con gái đến, mỗi đêm nghe bọn họ tán tỉnh, nàng lại càng khó chịu.

Tối nay ma xui quỷ khiến, nàng lặng lẽ đi tới trước cửa phòng hai người, phát hiện không khóa trái cửa, liền mở ra một khe hở nhìn trộm vào bên trong.

"Bảo bối, em liền dùng miệng giúp anh một chút đi. "

Thẩm Hạo một tay nắm lấy tay bạn gái, một tay ấn đầu nàng, muốn ấn xuống phía dưới hạ thân của mình. Nhưng Trần Tư Tư lại đẩy tay hắn ra, trợn trắng mắt.

"Không thích làm vậy đâu, em thấy rất bẩn. "

Trần Tư Tư kế thừa gien hoàn mỹ của mẫu thân Tần Phỉ Tuyết, là một mỹ nhân phôi, chỉ là còn hơi trẻ, mới hai mươi tuổi, không có ý vị thành thục của Tần Phỉ Tuyết.

Trong phút chốc, trong đầu Thẩm Hạo thế nhưng hiện ra bóng dáng xinh đẹp của mẹ vợ. Tư thái tao nhã kia, ánh mắt quyến rũ cùng vòng eo cao gầy, tựa như viên kẹo dẻo, cứ mãi quanh quẩn trong đầu, không thể xua đi được.

Trần Tư Tư vén tóc lên, "Hơn nữa, lỡ như bị mẹ em nghe được thì không tốt. "

Yên tâm đi, nhà của em cách âm tốt như vậy, mẹ em sẽ không nghe thấy. Mấy ngày nữa em còn phải đi công tác, thật sự không thể giúp anh một chút sao."

Thẩm Hạo thật sự khổ bức, cùng bạn gái của mình ngủ trên một cái giường lại không thể làm tình, thậm chí ngay cả khẩu giao cũng không làm cho hắn, chuyện này khiến hắn ta rất khó chịu, nhưng trong lòng, hắn ta lại cảm thấy bạn gái là một cô gái tốt, ít nhất còn giữ lại trinh tiết trân quý nhất.

"Ai nha, nhiều nhất chỉ có thể dùng tay giúp anh thôi. "

Trần Tư Tư hừ một tiếng, lông mi khẽ run lên, vươn ngón tay mềm mại vuốt ve nơi đó.

Hình ảnh kích thích như vậy lọt vào mắt Tần Phỉ Tuyết, nàng đã sớm ướt thân. Tần Phỉ Tuyết mặc một thân váy ngủ lụa mỏng gợi cảm, nhìn từ trên xuống dưới, có thể thấy rõ ràng cặp vú trắng mềm mại. Mặc dù bên trong là không mặc áo lót, nhưng cặp vú kia vẫn kiêu ngạo vểnh lên cao.

"Nha đầu này, thực không e lệ."

Nghe nữ nhi nhắc tới mình, Tần Phỉ Tuyết có chút thẹn thùng, nhưng tay phải lại kìm lòng không được vươn tới trước ngực, cách quần áo xoa nắn.

"Ừm ưm…"

Hai mảnh mềm mại theo động tác trên tay khẽ run rẩy, khe rãnh ở giữa thỉnh thoảng khi thì sâu thẳm, khi thì nông. Chậm rãi, Tần Phỉ Tuyết đưa tay vào trong cổ áo, bắt được một mảnh mềm mại. Thịt mềm thông qua khe hở ngón tay ép ra, căn bản không bao trùm được.

Theo bạn gái trêu chọc, Thẩm Hạo sảng khoái đến sắp lên trời, nhưng đây chỉ là sự sảng khoái của lớp bên ngoài, hắn muốn tiếp xúc sâu hơn.

"Bảo bối, hôm nay em cho anh đi, thật sự quá khó chịu. "

Nhưng Trần Tư Tư vẫn một mực cự tuyệt, "Không được, anh lớn như vậy, người ta lần đầu tiên, sẽ rất đau, nếu anh còn nhắc lại chuyện này, em sẽ tức giận đấy. "

Vừa nghe lời này, Thẩm Hạo chỉ có thể bỏ qua.

Bất quá Tần Phỉ Tuyết nghe nói như vậy, liền cảm thấy hứng thú.

"Lớn như vậy, cũng không biết mình có thể chịu đựng được hay không. "

Nghĩ đến đây, Tần Phỉ Tuyết nhất thời cảm thấy rất xấu hổ, Tiểu Hạo chính là bạn trai của con gái mình, sao mình có thể suy nghĩ lung tung như vậy chứ,

Bất quá loại ý niệm trong đầu này, càng muốn bỏ đi, lại càng thâm căn cố đế, ngay cả tay trái, cũng chậm rãi từ dưới chân váy duỗi vào…

]]>
//smartwoodtoys.ru/pornhouse/giao-vien-yoga-quyen-ru/feed/ 0
Tình yêu: Ai bán mà mua – Update Chương 5 | smartwoodtoys.ru //smartwoodtoys.ru/pornhouse/tinh-yeu-ai-ban-ma-mua/ //smartwoodtoys.ru/pornhouse/tinh-yeu-ai-ban-ma-mua/#respond Thu, 06 Oct 2022 17:40:55 +0000 //smartwoodtoys.ru/pornhouse/?p=12927 chào ace.
lâu nay là tàu ngầm TD. Mấy hôm trước có 1 người bạn chia sẻ chuyện tình của mình. mình thấy hay nên muốn mượn làm nền viết vài chap.
Văn mình ko hay, chỉ ghi lại chuyện của ng khác và thêm 1 ít cảm xúc của mình nên mong ae đừng chê nhá.
Tình yêu ai bán mà mua

CHƯƠNG 1: YÊU mà lựa à????

– Tin nóng hổi đây, tin nóng hổi đây…..

Một vùng quê yên tĩnh xứ dưa bị khuấy động bởi 1 vụ án vì tình.

Thủ phạm đã dùng một con dao phay chém bị thương cả nhà người tình, vì không được cưới người yêu…

– Bác nói thiệt nha, 2 đứa đã có gì đâu, bây giờ cứ coi như là đi chợ đi, con chọn con gái bác thì cũng để con gái bác chọn con đi.

– Chị nói em nghe cứ coi như 2 đứa chưa gặp nhau đi có gì đâu mà đau lòng dữ vậy á.

– Sao chị biết 2 đứa chưa có gì với nhau? em em nói gì đi Kim. Khánh hỏi nhẹ nhàng,

– Biết chứ sao không? Con Kim nó đâu có thích mày. Cô chị Ba nói.
……
Em, người con gái tên Kim chỉ biết đứng khóc trước cảnh những người yêu của mình bị gia đình nặng lời.

– Thôi anh Khánh anh đi về đi đừng nói nữa. Kim thổn thức.

– anh và em hãy coi như có duyên mà không có nợ đi anh.

– anh và em hãy coi như có duyên mà không có nợ đi anh.

– anh và em hãy coi như có duyên mà không có nợ đi anh.

Tiếng Kim văng vẳng bên tai khi Khánh, người con trai quay lưng cơn giận dữ, anh ta chạy ra chợ ở ngã 3 gần đó mua một con dao phay trở về nhà người yêu. Và trong cơn mất trí anh ta đã chém bừa bãi vào người nhà của người yêu của mình. Hậu quả là 3 người bị thương, và Khánh phải trả giá cho cơn giận với mức án 5 năm tù.

Cả nhà và hàng xóm ai cũng bất ngờ vì tin này, ở nhà Khánh là một đứa con ngoan hiền, chăm làm. Lúc nó quen Kim, nó cũng dẫn về ra mắt ba mẹ mình, cả nhà ai cũng đồng ý chuyện hai đứa mà.

Ai có dè ….

Một ngày như mọi ngày trong trại giam, Khánh phụ giúp quản giáo làm việc và sửa chữa các vật dụng. Khánh vốn là 1 thằng thợ điện, nó biết làm nhiều thứ do trước đi làm chung với bạn bè. Tính nó hay học hỏi nên cũng nhạy việc. Vào trong này, nhờ vậy mà được ưu ái hơn chút. Chỉ còn 2 hôm nữa là nó ra trại.

  • Ê, Khánh. Tao thấy mày hiền khô mà sao mày chém người ghê vậy? Ông Toàn, người bạn trong tù của Khánh hỏi.
  • ừ thì ,,,, lúc đó uất quá.
  • Haha, vậy bây giờ bị vậy nữa thì có làm vậy nữa không?
  • Không đâu, giờ bình tĩnh nhiều rồi. Mình còn gia dình, ba mẹ.
  • Rồi mày còn nhớ nó không?
  • Sao quên được anh.

…..

“- anh và em hãy coi như có duyên mà không có nợ đi anh.” Câu nói của Kim hôm đó vẫn luôn ám ảnh Khánh cho đến giờ.

Trả lời câu hỏi đó của ông Toàn, Khánh chợt nhớ về ngày xưa. Cái ngày mà nó và Kim lần đầu gặp gỡ. Tay nó nắm lấy nhau, ngón tay trỏ nó chạm nhẹ lòng bàn tay trái theo hình xoắn ốc như 1 thói quen. Nó cảm thấy như chuyện vửa mới hôm qua. Những câu nói , hình ảnh của buổi trưa hôm đó khi Khánh nổi điên chém người cứ trở về mỗi khi nó ngủ, nhưng hơn hết đó là những tình cảm mà nó dành cho Kim luôn cháy âm ỉ trong lòng nó.

Những cảm xúc chợt ùa về như thác đổ làm nó thấy cay cay sống mũi.

“Ừ, làm sao quên được.” nó nghĩ.

Chuyện ngày xưa của nó, cách đây hơn 10 năm. Năm đó Khánh đang là công nhân trong xưởng sản xuất ở 1 cty tại TP. Vừa học ra trường, vừa trải qua một mối tình đơn phương, nó đang cảm thấy rất vui vẻ với đám bạn đồng nghiệp. Cuộc sống cứ trôi qua nhẹ nhàng, cho đến một hôm.

-Ê, Khánh, mày nhìn gì dữ vậy con trai? Tiếng má Ánh kêu làm nó giật mình.

(Má Ánh là người làm lâu năm ở cty này, rất thương tụi nhỏ như Khánh, có việc gì má cũng chỉ bảo và nhất là hay cho tụi nhỏ mượn tiền mỗi cuối tháng.)

Hôm đó là ngày nó chạy máy ép, và cũng hôm đó trường Kim cho học sinh đi thực tập tại cty của Khánh. Sáng hôm đó, khi Khánh đang nhìn từ phòng ép ra ngoài thì thấy 1 nhóm chừng 7-8 người khách tham quan đi vào phòng đóng gói của má Ánh. Khi đó ánh mắt Khánh ngừng lại ở 1 cô gái có đôi mắt to và ướt.

Tiếng má Ánh làm cô gái ấy giật mình quay lại và chạm ánh mắt Khánh đang nhìn mình.

” Khi anh đưa mắt nhìn em qua tấm gương.

Ta đã nhìn nhau , bối rối thật lâu.”

Cả hai đều bối rối, tim Khánh đập loạn. Trái tim của chàng trai trẻ vừa lành sau một mối tình đơn phương chợt dồn dập, nó thấy có điều gì đó thôi thúc. Trong giây phút đó nó biết cô gái ấy thật đặc biệt. Và Kim cũng vậy, cô thấy mắc cỡ vì có người nhìn mình chăm chăm, cảm giác ánh mắt người đó nhìn mình thật lạ.

Cả 2 đều không biết mặt nhau vì đều đeo khẩu trang.

Và cả hai đều không biết rằng ánh mắt đó đã dẫn tới biết bao sóng gió cho 2 đứa. Suốt hơn 7 năm biết và yêu nhau, tụi nó khóc nhiều hơn cười.

Ôi cuộc đời thiệt là ….

]]>
//smartwoodtoys.ru/pornhouse/tinh-yeu-ai-ban-ma-mua/feed/ 0
Cô Giáo Trinh – Truyện Người Lớn 2022 – Update Chap 17 | smartwoodtoys.ru //smartwoodtoys.ru/pornhouse/co-giao-trinh-truyen-nguoi-lon-2022/ //smartwoodtoys.ru/pornhouse/co-giao-trinh-truyen-nguoi-lon-2022/#respond Thu, 06 Oct 2022 17:40:18 +0000 //smartwoodtoys.ru/pornhouse/?p=12642 Trường trung học cơ sở, trung học phổ thông Mặt Trời là một ngôi trường khá nổi tiếng trong thành phố, hoặc cũng có thể gọi là tai tiếng.

Mới năm ngoái, hiệu trưởng và hầu hết ban giám hiệu nhà trường đều đi đứt sau một vụ bê bối chấn động cả nước. Đâm ra từ đầu năm nay, bộ giáo dục đã phải thuyên chuyển những giáo viên từ nơi khác về, chủ yếu là góp cho đủ số lượng.

Ai cũng rõ trường Mặt Trời không phải vùng đất lành, tuy nhiên đã bị chỉ mặt gọi tên thì cũng đành phải nhận mệnh.

Sáng hôm đó, bầu trời nắng nhẹ, từng áng mây trắng lững lờ trôi.

Trinh rảo bước trên sân trường, cô mặc bộ áo dài chỉn chu trông khá duyên dáng, quần màu mận đỏ, áo dài màu trắng có những họa tiết cách điệu từ hoa mai, dưới chân Trinh là một đôi cao gót trùng màu quần.

Dáng người Trinh vốn dĩ rất ưu tú nhưng theo nhận xét của rất nhiều người thì lại không hợp với nghề giáo viên, bởi lẽ ngực của cô quá đồ sộ, chúng giống như hai trái bom nổ chậm bị ép chặt bên trong áo ngực, hễ phái nam nào đứng đối diện thì đều không nhịn được mà phải nuốt nước bọt.

Trinh đương nhiên bỏ ngoài tai tất cả những lời đàm tiếu, cô vẫn muốn bản thân có thể trở thành một giáo viên giỏi và truyền cảm hứng cho những thế hệ học sinh tiếp theo. Mặc dù bản thân cô rất cố gắng, cũng có thực học hẳn hoi nhưng cái nhan sắc cực phẩm thì luôn biến thành trở ngại của riêng cô.

Hầu như các đồng nghiệp nữ đều ghét Trinh, các đồng nghiệp nam thì chẳng nghĩ gì khác ngoài việc đè cô xuống và luôn xum xoe mỗi khi có thể. Trinh bị nhà trường chuyển công tác đến một nơi xa lạ cũng bởi vì như vậy, chẳng ai thích đứng chung với cô trong một mái trường cả.

Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng tâm trạng của Trinh hôm nay vẫn rất tốt, cô cố ý diện chiếc áo dài đẹp nhất, trang điểm nhẹ nhàng, tóc búi cao để đi gặp những đồng nghiệp mới. Một tuần nữa thôi là đã đến lúc học sinh đến trường trở lại, tuy nhiên hiện tại Trinh cũng không rõ bản thân sẽ phải dạy môn gì.

Chốc lát sau, Trinh đã tìm được hội trường, vị trí khá khuất nằm bên phía tay trái, ẩn đằng sau những bức tường vàng loang lổ đầy nét vẽ bậy. Cô đã chuẩn bị tinh thần rằng cơ sở vật chất nơi đây hẳn sẽ không quá tốt nhưng chẳng ngờ lại tệ đến như vậy.

Đập vào mắt cô là một nơi trông chẳng khác nào ổ chuột, bàn ghế gỗ hỏng hóc để tứ tung, màng nhện giăng chằng chịt trên đầu, vừa bước vào đã cảm nhận được mùi ẩm mốc lâu ngày xộc vào mũi, điểm đáng khen duy nhất có lẽ là nơi này vừa mới được dọn dẹp, bằng chứng là hai túi rác lớn ngay cạnh cửa, mấy cây chổi và cả đồ hốt rác.

Trong hội trường lúc này chỉ lác đác vài người, bọn họ ngồi cách nhau rất xa, không nói với nhau câu nào. Có người trầm tư, có người im lặng bấm điện thoại, có vài người thì dán mắt vào ly trà trong tay như phát hiện có gì đó thú vị lắm.

“Ồ! Chào cô giáo? Cô mới đến?” Một người nhận thấy Trinh bước vào, chủ động đứng lên chào hỏi.

Người đàn ông khá trẻ, mặc quần tây đen và áo sơ mi trắng, trên mắt đeo một cặp kính trông có vẻ tri thức. Anh ta có vẻ kinh diễm bởi nét đẹp của Trinh, thoáng thất thần một chập khi ánh nhìn hướng đến bộ ngực của cô ta.

“Vâng! Tôi tên Nguyễn Mai Trinh, mong được thầy giúp đỡ.” Trinh gật đầu, vừa nói vừa nhoẻn miệng cười.

“À… vâng! Tôi tên Tùng, Phan Mạnh Tùng, rất vui được gặp cô.”

“Vâng! Tôi có thể ngồi ở đây không?” Trinh hỏi rất lịch sự.

“Được chứ! Dĩ nhiên rồi! Mời cô ngồi.”

Mạnh Tùng năm nay chỉ mới ba mươi tuổi, vẫn còn rất trẻ và hừng hực sức sống, dù Trinh không nói bản thân đã bao nhiêu nhưng nhan sắc của cô cũng đã đủ khiến cho gã cảm thấy rất hứng thú. Gã chủ động lấy nước và một ít hạt dưa cho Trinh, sau đó tìm biết bao nhiêu chủ đề để gợi chuyện tán phét.

Trinh là người mới nên cũng vui vẻ tiếp chuyện, trả lời hết những câu hỏi vô thưởng vô phạt và luôn kèm theo nụ cười, cô cũng muốn tạo ấn tượng rằng bản thân là một người hòa đồng, dễ gần.

Thời gian bất giác trôi thật nhanh, đến khoảng chín giờ sáng thì có lẽ là mọi người đều đã tới đủ. Trinh ngó nghiêng nhìn xung quanh một lát thì nhẩm đếm có tất cả là năm mươi sáu người tính cả cô, nếu so với số lớp gồm cả bảy cấp từ lớp sáu đến lớp mười hai thì số lượng giáo viên này tuyệt đối không đủ.

Ngay lúc này, thầy hiệu trưởng với dáng vẻ bệ vệ bước lên sân khấu, đứng trên bục rồi bắt đầu phát biểu.

“Đầu tiên, xin tự giới thiệu tôi tên Trần Trọng Kim, đồng thời cũng là hiệu trưởng trường trung học Mặt Trời. Thứ hai, tôi xin nhiệt liệt chào mừng…”

…..

Hai giờ chiều.

Trinh cuối cùng cũng về đến phòng trọ, cô cởi giày bước vào căn phòng chỉ rộng khoảng hai mươi mét vuông rồi ngã vật xuống giường. Cảm giác thật sự mệt mỏi, bàn chân đỏ hỏn, gót chân tê dại sau khi đã phải di chuyển quá nhiều.

Trinh nhìn lên trần nhà một cách xuất thần, bao nhiêu ý nghĩ cứ vẩn vơ bên trong trí óc.

Đáng nhẽ mọi việc sẽ kết thúc từ lúc mười giờ nhưng thầy hiệu trưởng lại rủ rê mọi người đi ăn với lý do làm quen. Ăn chỉ là một cách nói còn sự thật thì chắc ai cũng hiểu, Trinh dù rất nhã nhặn từ chối nhưng cũng buộc phải uống vài ly rượu vì không thể không nể mặt đồng nghiệp.

Gương mặt cô hiện tại đã có nét ửng hồng, hơi thở ngập vị men, cái may duy nhất là Trinh lén lút chạy khỏi quán nhậu, tránh được chầu karaoke vẫn do thầy hiệu trưởng đầu têu.

“Chết tiệt thật! Vì sao lại là môn Văn? Cái môn Văn ngu ngốc…” Trinh nhớ tới nhiệm vụ được giao nên lẩm bẩm chửi rủa. Vốn dĩ cô dạy được nhiều môn song thích nhất vẫn là môn Lịch Sử, còn môn Văn… mỗi lần dạy nó đều khiến cô có cảm giác buồn bã.

“Trinh ơi là Trinh, sao mày không từ chối và thẳng thắn xin sang môn khác. Vì sao lại là Văn chứ? Vì sao chứ???”

Trinh vừa lăn lộn vừa tự chửi bản thân. Lát sau đó cô có cảm giác hơi khó thở bèn bật dậy, cởi khuy áo bên vạt trái, sau đó mò mẫm trên cơ thể, giải thoát bộ ngực đồ sộ khỏi áo ngực thít chặt.

“Phù…” Trinh thở ra một hơi dài, hai trái bưởi trước ngực luôn khiến cô khó chịu, to một cách phi lý và lại trông vô cùng hentai, nó kiểu vừa lớn vừa mềm vừa tròn, đầu ti lại còn hồng hào cho dù năm nay cô đã ba mươi sáu tuổi, độ tuổi mà sắc đẹp của phụ nữ đang trên đà xuống dốc.

Trinh dứt khoát cởi luôn áo dài, đến cả quần rồi vứt qua một góc. Trên cơ thể cô hiện tại chỉ còn lại chiếc sịp trắng tinh che đi chút e ấp cuối cùng.

Làn da hồng nhuận cùng cặp chân dài miên man quả thật không hợp với tuổi, trên làn da tuy có đôi chỗ dính vài vết rạn khá lớn nhưng tổng thể thì vẫn vô cùng ngon mắt.

“Reng! Reng!”

Điện thoại bỗng đổ chuông, Trinh nhìn thoáng qua tên người gọi rồi nhấc máy.

“Alo! Em nghe! À, em mới vừa về đến phòng.”

Đầu dây bên kia là chồng của Trinh, anh ta tên Phong.

“Em có mệt không? Chắc phải vài ngày nữa anh mới có thể lên đó với em được, chịu khó nhé.” Công việc của Phong là thầu xây dựng, đa số thời điểm Phong đều phải đi khắp mọi nơi mà chẳng mấy khi ở nhà. Tính chất công việc buộc Phong phải sống xa vợ như thế.

“Em không mệt lắm, chỉ là có uống vài ly… Em nhớ anh lắm…” Trinh nói.

“Anh cũng nhớ em… Em muốn làm một lát không? Anh cũng đang thèm… vợ…”

“Dạ… được nè chồng…”

Hai người sau đó chuyển sang gọi video, trên màn hình điện thoại của Trinh xuất hiện cơ thể của một người đàn ông cơ bắp cường tráng với làn da rám nắm. Khuôn mặt Phong đầy nét cương nghị, quả nhiên là đậm chất nam tính.

“Vợ hư thế, làm gì mà cởi sạch hết rồi?”

“Ứ ừ, em mới về đang thay đồ thì anh gọi chứ bộ. Thế có muốn em không?”

“Muốn… muốn vợ…”

Cặp vợ chồng xa cách bao nhiêu ngày trình diễn một màn giao hợp thông qua Internet, mặc dù không thể ở gần nhau nhưng cũng đủ an ủi đôi chút.

Tuy nhiên, khi Trinh chỉ vừa mới leo được nửa đường đến ngọn núi dục vọng thì Phong đã phất cờ trắng đầu hàng. Anh ta không quan tâm vợ đã thỏa hay chưa mà chỉ phun ra những mảng trắng đục lên bàn tay rồi giơ ra cho Trinh xem, cô cười trừ, đành phải giả vờ là bản thân mình cũng đã lên đỉnh.

Hai người nói thêm vài ba câu rồi đồng thời cúp máy.

…..

Cơ thể Trinh nhớp nháp mồ hôi, chỗ kín vẫn còn chảy nước nhưng sao cô lại cảm thấy những gì đọng lại bên trong tâm trí lại là một sự trống rỗng đến vô cảm. Cô rất yêu Phong, rất thương Phong nhưng cô không cảm thấy vui vẻ mỗi khi giao hợp cùng Phong. Cô chẳng hiểu lý do vì sao cả, bản thân cô đáng ra phải là một kẻ luôn hừng hực trong chuyện đó mới phải. Phong không phải làm tình không tốt, anh ta cũng có những kỹ năng và tuyệt chiêu riêng, cũng không phải do cái ấy của Phong có vấn đề hay gì cả…

Trinh nghĩ, lý do chính vẫn là từ cô.

“Thôi, mặc kệ… cũng không sao…”

Trinh lê thân đến phòng tắm, bật vòi để bản thân có thể đắm mình bên dưới làn nước mát lạnh, tạm xua đi sự bức bối khó chịu trong lồng ngực.

“Giá mà… anh đừng bỏ em đi… anh vẫn còn ở đây… thì sẽ tốt biết mấy…”

Trinh nói, bất giác nước mắt tràn đôi mi, cô lại nhớ về những điều xưa cũ…

…..

Năm đó, khi Trinh vẫn còn là một thiếu nữ.

“Ê tên oắt Minh này, chờ tớ với!” Trinh vén tà áo dài trắng, chân trần chạy trên mặt đường đất, đuổi theo chiếc xe đạp lóc cóc đang chạy phía trước.

Trên xe là một thanh niên mặc đồng phục, mồ hôi nhễ nhại cười tí tởn: “Giỏi thì đuổi theo đi, tớ cho cậu cuốc bộ về nhé. Ai biểu dám mách cô giáo tớ quay bài làm gì.”

“Chết giẫm, mau đứng lại…” Trinh hét, bộ ngực sữa khiến cô bé khá khó khăn trong việc di chuyển, chúng cứ như hai quả tạ ghì cô chúi xuống.

“Hehe! Bảo đảm ngực to như cậu đuổi không kịp, tới đây đi hehehe.” Giọng cười khả ố lại vang lên, Minh tuy trêu Trinh nhưng cũng không cố ý tăng tốc, cứ tà tà đạp như muốn chờ cô bạn xuống nước xin lỗi.

Trinh đuổi một lúc thì cũng mệt, không thèm chạy nữa mà đứng ngay tại chỗ thở dốc, bộ ngực phập phồng liên hồi, ánh mắt tóe lửa trừng tên oắt con cứ vờn tới vờn lui ngay trước mặt, hiện tại Minh đang biểu diễn cái gì gọi là tay lái lụa, nó lạng lách đánh võng trên con xe cà tàng một cách thật điệu nghệ.

Bỗng, Minh quay đầu xe đạp lại về phía Trinh, không đùa nữa mà bảo: “Thôi! Lên tớ đèo về, lần sau đừng mách cô nữa đấy.”

Trinh hừ lạnh, vỗ vỗ lên bộ ngực rồi nói: “Hứ! Không thèm nữa, tớ tự về.”

Nói đoạn cô bé cúi đầu đi thẳng, không thèm để ý đến Minh.

Minh há mồm ngạc nhiên, sau đó chạy theo để năn nỉ.

“Thôi, tớ xin lỗi, lên xe đi kẻo mưa bây giờ.”

“Nào người đẹp, lên tớ chở về, mây đen kéo tới rồi kia kìa.”

“Ấy… thôi mà, hứa không chọc cậu nữa…”

Trinh nghe tiếng léo nhéo liên hồi, tâm thấy phiền nhưng cũng mặc kệ cứ cắm đầu mà đi. Lúc nãy vì quá vội nên đôi guốc rẻ tiền của cô bé đã đứt mất, chẳng biết văng đi đâu, hai lòng bàn chân dẫm trên nền đất sần sùi khiến cô bé có cảm giác hơi nhói. Ấy thế mà tính khí dữ dội của Trinh đã khiến cô bé không rên một tiếng mà tiếp tục đi tới, nói cô bé cứng đầu ngoan cố cũng được.

Trời đang nắng chang chang bỗng chốc chuyển sang mây đen vần vũ, lời Minh nói vốn dĩ là đùa chẳng ngờ lại thành sự thật. Tiếng sấm sét vang lên, mấy giọt mưa bắt đầu trút xuống.

Đến lúc này, Minh cũng không khuyên nữa mà xuống xe dắt bộ, đi song song với Trinh.

Trinh trợn mắt, quay sang gắt gỏng: “Đồ đần, còn không mau về, mưa rồi kìa.”

Minh vẫn giữ điệu cười tí tởn, đáp: “Thích tắm mưa đấy, thế thì làm sao?”

Trinh quay đi với vẻ cạn lời, thoáng sau, chẳng hiểu sao cô bé lại nở một nụ cười bí ẩn.

Và thế là, dưới màn mưa nặng hạt ngày hôm ấy, hai đứa trẻ cùng đi với nhau, cùng tận hưởng từng giọt mưa mát lạnh.

Vui vẻ hay buồn bã, có lẽ chỉ bản thân họ mới hiểu được.

…..

Mấy hôm sau, Trinh gặp Minh trước cổng trường.

“Cảm mới khỏe hả?” Cô bé nén cười tỏ vẻ nghiêm túc hỏi cậu bạn đang khoác áo len và choàng khăn trong thời tiết nóng hầm hập.

“Hắt xì! Ừm, mới khỏe, tớ cố ý chờ để chở cậu về đấy.” Minh vừa nói vừa lau nước mũi.

Trinh xua xua tay bảo: “Thôi cậu tự về đi, hôm nay bố tớ rước rồi.” – nói xong cô bé nhớ ra gì đấy, lôi từ trong cái cặp cũ ra quyển vở, dúi vào tay Minh rồi tiếp lời: “Bài tớ có chép trong này, về nhớ học, tuần sau sẽ có kiểm tra một tiết đấy.”

Minh cười trừ, ái ngại sờ lên đầu, nói: “Cậu nghĩ tớ đủ kiên nhẫn để xem và chép lại hết hả?”

Trinh trừng mắt: “Hừ, tớ tốn công chép cho cậu. Cậu phải học!”

“Thế… Trinh qua làm gia sư cho tớ đi nhé. Tớ dốt Văn lắm.”

“Trả công cái gì?”

“Thì… đèo cậu đi đi về về và mua đồ ăn sáng cho cậu chẳng hạn?”

“Được rồi, nhớ đấy. Tớ sẽ xem biểu hiện của cậu rồi quyết định sau…”

Trinh bỏ lửng câu, chạy về phía một người trung niên rồi leo lên chiếc xe ba bánh ông ta đang lái, làm mặt quỷ với Minh.

Người đàn ông trừng mặt nhìn cậu thanh niên, vẻ như muốn ăn tươi nuốt sống khiến Minh lạnh gáy. Chàng trai cúi đầu không dám nhìn thẳng, nuốt khan nước bọt.

…..

“Hắt xì!” Trinh cảm thấy bản thân lạnh lẽo, việc đứng dưới vòi nước quá lâu có thể sẽ khiến cho cô cảm lạnh. Bởi thế cô vội vàng xoa xà phòng lên khắp cơ thể, xối nước một lần nữa rồi dùng khăn lau khô.

Sau đó, Trinh bước ra bên ngoài, đến trước tấm gương để tiến hành tẩy trang.

“Minh à! Vì sao khi buồn em đều nhớ đến anh nhỉ? Nếu anh nhìn thấy vẻ mặt này của em, chắc anh sẽ cười lớn và chê em già ha…”

Lời thì thầm của Trinh sẽ chẳng bao giờ có câu trả lời.

]]>
//smartwoodtoys.ru/pornhouse/co-giao-trinh-truyen-nguoi-lon-2022/feed/ 0
Cô em gái mưa của tôi – Update Phần 2 Chap 5 | smartwoodtoys.ru //smartwoodtoys.ru/pornhouse/co-em-gai-mua-cua-toi/ //smartwoodtoys.ru/pornhouse/co-em-gai-mua-cua-toi/#comments Thu, 06 Oct 2022 17:25:34 +0000 //smartwoodtoys.ru/pornhouse/?p=12746 Chap 1 : Một đêm say.
Tôi gặp được Ngân khi tôi đang học lớp 11.
Ngân nhỏ hơn tôi 1 tuổi. Và là khóa dưới của tôi. Lúc ấy Ngân được xem là hoa khôi khối 10 của trường vì vẻ ngoài xinh xắn. Nhưng tính cách thì không bình thường chút nào. Con bé năng động lắm, toàn làm trò nghịch mà không thèm giữ hình ảnh gì cả.
Tôi thì cũng thuộc dạng coolboy lạnh lùng cũng có tí nhan sắc nên được nhiều người trong trường biết từ bằng tuổi đến lớn và nhỏ hơn.
Tôi và em tiếp xúc với nhau nhờ chuyến sinh hoạt đoàn của trường. Tôi hay bê đồ đạc giúp thầy cô và mấy bạn nữ nên em đễ ý và bắt chuyện với tôi. Từ ấy hai anh em trở nên thân thiết vô cùng. Nhưng đối với tôi Ngân chỉ là một cô bé nhỏ, là em gái tôi.
Vào năm lớp 12 tôi có người yêu và Ngân cũng thế. Nó thường hay nói với tôi rằng. " Đó giờ em chưa thấy thằng con trai nào tốt như anh hết. "
Ấy thế đó mà khi nó có người yêu lại quên mất thằng anh này.
Con bé yêu nhau với anh chàng kia được 1 tháng thì chia tay. Nó lại nhắn tin than thở với tôi rằng :" sao chẳng có ai được như anh cả huhu. Quen nhau 1 tháng em mới biết người ta muốn làm tình với em vì em xinh thôi. Em đọc được tin nhắn của ảnh với bạn là làm sao để dụ chén được em rồi phủi đi. Em khổ quá huhu."
Thấy cũng tội nhưng tôi có thể làm gì ngoài an ủi nó bằng những lời như sách giáo khoa rằng là " Thôi em đừng buồn không đáng, người như em sẽ tìm được người tốt hớn. Pla pla… "
Nhưng an ủi như thế vẫn không khiến nó tốt hơn nên thằng anh này lại phải tốn tiền dắt nó đi ăn uống giải khuây.
Mà mấy bác biết đó thất tình thì đâu thể chỉ uống nước lọc hay sting, nó kêu ngay 10 chai bia để say sỉn quên hết sự đời. Thôi thì lỡ rồi phải chiều thôi.
Thời gian cứ trôi và men say cứ tăng khiến 2 đứa quắt cần câu. Nó ngã vào vai tôi và khóc.
Nó nói :" Nếu lúc trước em ngỏ lời với anh. Anh đồng ý thì em đâu khổ nhue thế này. :
Tôi nhéo má nó rồi nói :" sỉn quá nói điên rồi nè. Thôi anh đưa em về."
" em không về đâu, muốn bên anh cơ." Ngân nhỏng nhẽo với tôi.
Tôi đáp :" Anh có người yêu rồi. Chị nghe là chết anh."
Ngân cười ha hả nói :" em đùa thôi. Trêu anh đấy, ông anh ngốc. "
Thấy con bé sỉn rồi nên tôi tính tiền rồi đưa nó về.
Trên xe nó ôm chặt tôi gật gù. Bỗng tay nó dừng lại đặt ngay thằng em đang cửng của tôi do mắc vệ sinh.
Có men vào con người đúng là chả ngại gì. Nó bóp thằng em tôi rồi nói :" ơ to thế to thế. Cu cậu đang chào chị à. "
Tôi ngượng đỏ mặt kéo tay nó giữ trên bụng.
Nó hất ra rồi lại mò xuống dưới nó nói vơiis giọng điệu cợt nhã :" cho gờ xíu i anh yêu cho bóp cu i "
Tôi không ngờ đứa em gái mưa của tôi lại dâm dục như thế. "Thôi không đôi co nữa mắc công ngã xe, muốn bóp gì đó bóp." Tôi nói thế nhưng trong đầu tôi lúc này nghĩ là :" xoa mạnh lên đi em anh nứng quá "
Cứ nghĩ nó sờ bên ngoài thôi nhưng không ngờ nó lại gở cúc quần tộ ra kéo con rết xuống móc con cặc đang cứng của tôi ra sục. Tôi liền ngừng xe lại bảo :" Người ta thấy mất "
Nó nói :" Anh tấp vào con đường đang làm kia đi chưa có đèn đường nên tối lắm. Nhiều cặp đôi hay hẹn hò ở đó "
Nghe vậy tôi cũng chở em vào đó. Tôi lựa một khúc vỉa hè có lối vào tối thui rồi dưng lại gác chống. Ngân ngồi sau móc cặc tôi ra sục liên hồi. Tôi sướng quá muốn đụng chạm nó lắm nhưng nghĩ lại không thể lợi dụng lúc nó say được nên chỉ thế này là đủ.
Bàn tay nó mềm mại cầm chắc cặc tôi sục lia lịa. Tôi thả lỏng người chợt xe sụp chống 2 anh em ngã đùng xuống. Hên là nhảy ra kịp nhưng vẫn té nằm ngửa ra. Ngân thấy thế trườn lên người tôi. Tay nắm lấy cặc tiếp tục sóc. Tôi nhắm mắt tận hưởng bỗng cảm thấy ấm ấm đầu khấc mở mắt nhìn xuống. Trời ơi nó ngậm đầu cặc tôi mút như đứa bé đang mút kẹo vậy. Sao nó dám làm thế. Lịu nó có sỉn thật không. Tôi ngồi banh háng ra nhìn nó mút cặc tôi. Nó bú sâu dần sâu dần làm tôi chỉ cầm cự được 2p đã bắn hết vào mồm nó. Nó nuốt hết và mút sạch số tinh còn lại trên đầu khấc rồi nhìn tôi cười. Tôi kéo quần lên và bảo em lên xe tôi đưa về. ]]>
//smartwoodtoys.ru/pornhouse/co-em-gai-mua-cua-toi/feed/ 2